A Mạc thủ lĩnh thể tin đây là thịt bò và thịt dê, trong ấn tượng của thịt bò thịt dê là hương vị .
Hắn ăn ngon lành, trong khi các hộ vệ bên cạnh hai mắt trông mong , nước miếng đều sắp chảy xuống.
"Các vị đây nếm thử một chút ?" Trương đại bá tiếp tục đẩy mạnh tiêu thụ.
Không ai dám chuyện, thủ lĩnh của bọn họ còn lên tiếng, bọn họ nào tư cách ăn?
A Mạc thủ lĩnh ngừng nhai, lướt qua đám hộ vệ đang thèm thuồng bên cạnh, chép chép miệng: "Nướng hết chỗ còn ! Để bọn họ ăn thỏa thích!"
Trương đại bá híp mắt: "Được!"
A Mạc thủ lĩnh chỉ chớp mắt liền ăn hết thịt xiên trong tay, giống như môn thần giữ cửa, ngay bên quầy nướng, chằm chằm Trương đại bá nướng thịt.
Chẳng bao lâu , mấy chục xiên thịt nướng xong, rắc gia vị lên đặt mặt bọn họ.
"Tổng cộng là năm mươi xiên."
"Ực..."
Những cùng A Mạc thủ lĩnh trợn mắt há miệng.
"Ăn !"
A Mạc thủ lĩnh lệnh, tất cả liền vươn tay chộp lấy.
A Mạc thủ lĩnh tốc độ cũng chậm, nhanh trong tay cầm một nắm thịt xiên.
Bọn họ ăn một cách thô lỗ, nhai ngấu nghiến, từng đề ăn đến miệng đầy dầu mỡ.
Càng ăn hai mắt càng sáng lên.
"Ngon quá!"
"Thịt ăn thật ngon!"
Các hộ vệ với ánh mắt đầy kinh ngạc: "Ngon hơn hẳn thịt bò thịt dê mà chúng tự nấu!"
A Mạc thủ lĩnh ăn đến mức ngẩng đầu lên, thời gian gia nhập khen ngợi chung với bọn họ.
Thứ thơm ngon như , nhanh chóng ăn hết mới quan trọng!
"Nướng tiếp ! Tiếp tục nướng!"
Trương đại bá và đành tiếp tục.
Ngay khi bọn họ đến chợ liền bám lấy quầy thịt nướng, còn những bá tánh bộ tộc A Mạc theo cũng hấp dẫn bởi đủ loại món ăn khác .
Chẳng bao lâu, mấy kết thành một nhóm nhỏ, chọn một quầy hàng mà họ yêu thích vây quanh.
Trước sự hấp dẫn của mỹ thực, bọn họ liền thèm để ý đến an nữa.
A Mạc thủ lĩnh ăn bao nhiêu xiên thịt, ăn đến khi thịt xiên mà Trương đại bá mang đến đây đều hết sạch.
A Mạc thủ lĩnh nhíu mày: "Sao hết ? Các ngươi cố tình đến chợ mà chỉ mang theo chút ít thế ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/531.html.]
"Ngài đừng nóng vội, chợ còn lớn thế , vẫn còn nhiều món ngon khác, ngài thể dạo thêm một vòng."
Cha của Thạch Đầu vẫn luôn hé răng, lúc kịp thời trấn an.
A Mạc thủ lĩnh cau mày: "Được thôi, xem thử."
Nói định rời , nhưng Trương đại bá vội vàng gọi : "Khoan , ngài còn trả tiền đấy!"
Bọn họ cực khổ nướng cả buổi, bộ thịt đều những ăn sạch, nếu trả tiền thì thật sự lỗ nặng!
A Mạc thủ lĩnh ngẩn , sờ soạng khắp , đầu về phía những hộ vệ bên cạnh miệng đang còn đầy dầu mỡ:
"Có mang bạc ?"
Đám hộ vệ mặt mày ngơ ngác, lộ vẻ ngốc nghếch.
A Mạc thủ lĩnh tức giận vỗ lên đầu bọn họ mấy cái,"Đến chợ mà mang tiền ?!"
Hai Trương Lý ở một bên bọn họ với vẻ mặt vô cảm, trong lòng bọn họ, đám chắc chắn là đến ăn chùa, sai !
Bọn họ thầm thở dài, mà, những Man tộc căn bản giữ chữ tín, buôn bán với những quả thật khó như lên trời.
Có hại chắc chắn chính là bọn họ.
Hôm nay hai bọn họ xác định là sẽ lỗ vốn, hưng bỗng nhiên nam nhân cao to dẫn đầu đưa cho bọn họ một viên đá.
"Dùng cái để trả bạc ?"
Hai chớp chớp mắt, viên đá mặt trông vẻ bình thường, nhưng khi cầm lên thấy một mặt của nó cắt, bên trong lộ màu xanh biếc như mặt hồ, xinh .
A Mạc thủ lĩnh chút chột , trong bộ tộc của họ nhiều loại đá , hôm nay ngoài, thứ duy nhất mang theo cũng chỉ một viên .
Viên đá vốn là do một hộ vệ nhặt khi tuần tra buổi sáng, khi cắt thấy bên trong khá , liền giữ .
Trương đại bá cầm viên đá quan sát hồi lâu, viên đá cũng thật , ngay cả những món đồ trang sức bằng ngọc trong tiệm cũng như .
"Khụ... Các ngươi chờ một lát, hỏi chủ nhân của chúng một chút!"
Nói , Trương đại bá vội vàng chạy ngoài.
Đi quầy hàng Sở gia, nơi vẫn đang bận rộn bánh cuốn cho khách, bên cạnh quầy mấy tóc tết kỳ lạ, mặc y phục khác thường, lẽ chính là bá tánh bộ tộc A Mạc.
"Trương đại bá, bá qua đây?" Thẩm Chỉ hỏi.
Trương đại bá vẫy tay gọi Thẩm Chỉ gần.
Nàng Sở Trường Phong một cái mới bước đến.
Hai một góc nhỏ, Trương đại bá đưa viên đá cho nàng xem,"Vừa nãy một nhóm đến ăn thịt nướng, nhưng mang tiền, bọn họ liền đưa cái , ngươi xem, cái đáng giá ? Nhìn giống ngọc."
Thẩm Chỉ , thấy màu xanh biếc xinh dời mắt bên trong viên đá, cả đều ngây dại.
Nàng cẩn thận vuốt nhẹ lên bề mặt viên đá, cảm giác mát lạnh trơn bóng, thời đại hàng giả, mặc kệ là ngọc gì, nước ngọc như , thì chắc chắn đáng giá!
Chillllllll girl !
Thẩm Chỉ nuốt nước miếng,"Đi thôi, qua xem một chút."