Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - 538

Cập nhật lúc: 2025-12-18 07:59:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đại ca, mấy cái mũ bán thế nào?"

Người bán ngại ngùng, nhất thời cũng nên bán bao nhiêu tiền.

Hắn từng buôn bán, những chiếc mũ đều do nhà lúc rảnh rỗi, hôm nay chỉ mang thử xem .

Thấy bọn họ chọn hẳn ba chiếc, do dự một lúc : "Hay là... mười... mười văn?"

Vừa xong, trong lòng liền thấp thỏm yên, giá đắt quá ?

Nếu bọn họ thấy đắt, mua nữa thì ?

Thẩm Chỉ nhíu mày, chẳng lẽ các bá tánh bộ tộc A Mạc từng buôn bán ? Sao ai cũng tùy tiện bán hàng như ?

Vòng tay cũng thế, mũ cũng thế, mà mũ từ lông động vật qua xử lý.

Rất quý giá!

Mấy thứ nếu bán rẻ quá, bọn họ ăn với nước khác sẽ lời.

Hoặc cách khác, điều sẽ rối loạn thị trường.

Phải rằng, ở Trung Nguyên, một chiếc mũ lông hồ ly như ít nhất cũng bán một trăm văn, dù ở đây dễ kiếm da lông động vật hơn, thể rẻ hơn nhiều, nhưng cũng thể bán phá giá như .

"Đại ca, giá cả thích hợp ."

Nụ mặt nam nhân cứng đờ,"Vậy... ... năm văn?"

Thẩm Chỉ thở dài.

Sở Trường Phong liếc mắt một cái liền Thẩm Chỉ đang nghĩ gì, mở miệng : "Đại ca, đồ từ da lông động vật quý, ngươi bán quá rẻ ."

Nam nhân ngây .

Sở Trường Phong suy nghĩ một lát, dựa giá cả sinh hoạt ở Bắc Dương, đưa một mức giá,"Mỗi chiếc mũ ngươi bán 40 văn, nếu mặc cả, thấp nhất cũng chỉ giảm xuống 30 văn."

Nam nhân ngơ ngác mà Sở Trường Phong, linh hồn giống thoát xác.

Thẩm Chỉ lập tức lấy túi tiền , đưa cho 160 văn,"Chúng lấy bốn chiếc mũ , tổng cộng 160 văn. Nhớ kỹ, bán 40 văn! Đừng tùy tiện giảm giá."

Nam ngân ngơ ngác mà nhận tiền, thể tin .

Thẩm Chỉ mỉm ,"Chúc ngươi buôn bán phát đạt, chúng đây!"

Chillllllll girl !

Nam nhân theo phản xạ , nhưng vì khuôn mặt vốn cứng ngắc, nên khi trông buồn hơn.

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ đều chọc .

Hai tiếp tục dạo.

"Sở Trường Phong, xem! Có ?"

Thẩm Chỉ đột nhiên nhớ vòng tay nàng mua kịp cho Sở Trường Phong xem, liền vội vàng giơ cổ tay lên cho xem.

Nàng đeo sợi dây tay màu đỏ, viên đá đỏ đó theo từng cử động của nàng mà đung đưa, ánh nắng trông vô cùng lấp lánh.

Màu đỏ càng tôn lên làn da trắng mịn như ngọc của nàng.

Sở Trường Phong cầm tay nàng lên xem kỹ, chút ngạc nhiên,"Rất , hợp với nàng, mua ở ?"

"Trước khi xem mũ, mua nha!"

Sở Trường Phong nắm tay nàng buông, kéo qua kéo , khiến viên đá đỏ đong đưa qua .

Hắn như tìm món đồ chơi mới, chơi đến dừng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/538.html.]

Thẩm Chỉ khẽ, cũng ngăn cản.

Chơi đủ , Sở Trường Phong bỗng nhiên : "Đeo thứ ở cổ chân chắc chắn cũng ! Tối về nhà thử xem!"

Thẩm Chỉ chớp mắt, ngước Sở Trường Phong, thấy khẽ nhướng mày, vẻ mặt xa, nàng thở phì phì nhéo một cái,"Không hổ, ai đeo cổ chân chứ!? Không cho xem!"

Nói xong, liền chạy về phía .

Sở Trường Phong vội vàng đuổi theo,"Chỉ chỉ! Đợi ! Ta , nữa! Đừng giận!"

Hai ba bước liền đuổi theo, Sở Trường Phong nắm lấy tay nàng, khẽ niết lòng bàn tay nàng, nhỏ giọng : "Ta sai , ? Không bắt nàng đeo nữa!"

Thẩm Chỉ nghẹn lời,"Đây là vấn đề đeo đeo? Đang đường cái mà mấy câu , thật phiền c.h.ế.t !"

Sở Trường Phong ngẩn , nhận nàng đang nghĩ gì, khỏi ngây ngô một tiếng,"Ừm! Ta khờ! Ta chính là cái đại ngốc tử!"

"Phụt..."

Thẩm Chỉ khẽ một tiếng,"Đi nhanh lên!"

Hai dạo chợ một lúc, mua ít thứ .

Có điều, giá hàng hóa của các bá tánh bộ tộc A Mạc thật sự quá thấp, buôn bán qua thì giá cả hai bên ít nhất cũng tương đương .

Nếu cứ thế , bọn họ căn bản kiếm bao nhiêu tiền, cũng thể gọi là đôi bên cùng lợi.

"Đang nghĩ gì ?"

Thấy nàng mặt ủ mày chau, Sở Trường Phong hỏi một tiếng.

Thẩm Chỉ lắc đầu,"Chúng vẫn nên gặp A Mạc thủ lĩnh một chuyến."

Sở Trường Phong: "Đơn giản, ngày mai tìm tướng quân, nhờ ông dẫn chúng ."

Chờ về đến nhà, trời tối.

"Cha! Nương! Cuối cùng hai về ! Đi chợ chơi một , cũng dẫn chúng con theo!"

Ba tiểu ca ca trong nhà tỏ vẻ bất mãn.

"Các con đều học, dẫn các con theo gì?"

Thẩm Chỉ lượt xoa đầu từng đứa," nương ngoài một chuyến, mua cho các con thứ ."

Ba tiểu gia hỏa đang giận lập tức tươi .

"Cái gì nha?"

Vào trong phòng, Sở Trường Phong mới lấy đồ từ trong túi .

"Mua cho các con mỗi một cái mũ, mau đội thử xem."

Ba tiểu gia hỏa vây quanh Sở Trường Phong, để đội mũ cho từng đứa một.

Bọn chúng ngừng sờ sờ chiếc mũ đầu, vì từ da động vật, sờ mềm mại, trơn láng, đặc biệt thoải mái.

"Ấm quá !"

Bây giờ chỉ mới thu, quá lạnh, nhưng đội chiếc mũ lên, lập tức liền ấm áp ít.

"Có thích ?"

"Thích!"

Sở Cẩm Niên gỡ mũ xuống, kỹ xem, phát hiện còn một viên đá quý màu đen, nó kinh hô một tiếng,"Thật nha!! Viên đá thật , mũ cũng nữa!"

Loading...