Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - 569

Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:26:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Trường Phong thấy nàng liền chột , dù tối qua cũng uống say.

Hắn lập tức chạy đến mặt Thẩm Chỉ, bóp vai đ.ấ.m chân cho nàng,"Nương tử, nhà chúng bảo bọn họ dọn dẹp sạch sẽ , nàng yên tâm, tuyệt đối sẽ để nàng vất vả."

Thẩm Chỉ nhướng mày: "Ừm, chúng chuyện về việc tối qua uống say nhé."

Sở Trường Phong gượng: "Ta uống say ? Không ? Nàng linh tinh gì ?"

Sắc mặt Thẩm Chỉ lạnh , nắm lấy lỗ tai kéo phòng ngủ.

Trước mặt nhiều như , Sở Trường Phong chẳng thể kêu la, chỉ thể khom lưng cúi đầu, ngoan ngoãn để nương t.ử "dạy dỗ".

Mọi ầm lên.

Sở Trường Phong càng thêm hổ, nương t.ử thu thập ngay mặt bao nhiêu , nào thể t.h.ả.m hơn chứ?

Tần Cửu An , tỉnh dậy thấy .

Lam tướng quân vẫn còn ở đây, nàng thể ? Chẳng lẽ phòng ngủ ?

lúc đang suy tư, cánh cửa phòng nhỏ mở .

Ba tiểu gia hỏa ngáp dài, mắt lờ đờ , còn Lam Nguyệt phía bọn chúng, mặt cũng tràn đầy mệt mỏi.

Tần Cửu An về phía Lam Nguyệt, tức khắc thở phào nhẹ nhõm.

Ánh mắt Lam Nguyệt dừng , bốn mắt chạm , cả hai đều ngẩn .

Tần Cửu An dời tầm mắt, như thể đột nhiên ngốc.

Lam Nguyệt một lúc, mặt biểu cảm dẫn ba tiểu gia hỏa rửa mặt.

Tần Cửu An mím môi, chậm rãi cúi đầu.

Chillllllll girl !

Sau khi chỉnh đốn Sở Trường Phong xong, Thẩm Chỉ gọi Lâm Tranh cùng gói bánh trôi.

Dù hôm nay dậy muộn, nhưng bánh trôi vẫn là thể thiếu.

Bột nếp nhào thành khối, ngắt thành từng miếng nhỏ, cán mỏng, múc một muỗng nhân vừng đường .

Bánh trôi cứ thế xong.

Nhà đông , nên bánh trôi cũng nhiều.

Nhất là mấy tiểu gia hỏa trong nhà, đây là món ngon dẻo ngọt, ồn ào đòi ăn mấy hôm .

Đoán rằng đều sẽ ăn nhiều, nên Thẩm Chỉ cố tình thêm nhiều một chút.

Nước sôi, bánh trôi thả nồi, chẳng bao lâu từng viên bánh nổi lên.

Lúc chín.

Mấy tiểu gia hỏa mỗi đứa cầm một cái chén chờ sẵn, Thẩm Chỉ lượt múc cho mỗi đứa một chén.

Bánh trôi mềm dẻo, c.ắ.n một miếng, lớp nhân vừng đường bên trong tan chảy, ăn ngon vô cùng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/569.html.]

Mấy mâm bánh trôi đủ ăn.

Mọi ăn xong một chén, vẫn thỏa mãn, mắt trông mong Thẩm Chỉ.

Thẩm Chỉ tặc lưỡi: "Ăn xong chén là hết, lúc nãy chúng gói bánh trôi đến mỏi cả tay, còn ăn no nữa ? Huống hồ lát nữa còn ăn cơm nữa mà."

Nghe nàng như , lúc mới ngượng ngùng buông chén đũa xuống.

Tuy lười gói bánh trôi, nhưng ăn cơm trưa xong, đến chiều chẳng việc gì , quây quần bên lò sưởi, ăn vặt cũng đủ vui, nên Thẩm Chỉ dùng rượu gạo nấu một nồi bánh trôi rượu gạo cho .

Từng đều ăn đến mặt mày hớn hở.

Lam Nguyệt ở bên ngoài lâu như , mỗi ngày đều ăn cơm trong quân doanh, đồ ăn khô khan khó nuốt, bây giờ trở về, chỉ cần là món Thẩm Chỉ nấu, nàng đều cảm thấy như mỹ vị nhân gian, ăn ngon miệng.

Bánh trôi rượu gạo càng khiến Lam Nguyệt thích mê, ăn quá ngon!

Hương vị rượu gạo ngọt ngào, mang theo mùi rượu nhàn nhạt, bánh trôi mềm dẻo, hai vị hòa quyện , ngon gì sánh bằng.

Một nồi bánh trôi rượu gạo nhanh chóng hết sạch, chỉ còn chút rượu gạo trong nồi, Sở Cẩm Niên lon ton chạy bếp, lấy vài quả trứng gà .

Tiểu gia hỏa giỏi tìm tòi cách ăn ngon, đập trứng gà rượu gạo còn , đặt lên bếp tiếp tục nấu.

Chẳng mấy chốc, một nồi trứng gà rượu gạo khỏi nồi.

Ba mỗi ăn một quả, ngon tuyệt, ngay cả tiểu nha đầu nhỏ nhất cũng chia một phần.

Bé con đút một ngụm rượu gạo ngọt lịm, thích đến chịu nổi, bây giờ phát hiện cả chén trứng gà rượu gạo là của , bé sung sướng thôi, hai tay ôm chặt cổ Sở Trường Phong, miệng nhỏ liên tục hôn lên mặt .

"Cha - cha -"

Sở Trường Phong một tay ôm lấy bé, tay cầm chén trứng gà rượu gạo thổi nguội, hiện tại còn nóng quá, thể cho bé ăn.

tiểu nha đầu thì sốt ruột, cứ như tám trăm năm ăn , Sở Trường Phong cũng chịu thua.

"Bảo bối ngoan, chỉ hành cha ? Cha bế con, đút con ăn, con ngoan chút ? Chờ nguội sẽ ăn ."

Thấy quả thật lo liệu hết việc, Thẩm Chỉ đại phát từ bi: "Hay để bế con bé?"

Sở Trường Phong lắc đầu, nhưng thật cần.

Ôm con gái, đút con gái ăn cơm, những việc đối với là gánh nặng ngọt ngào, ngoài miệng tuy rằng ghét bỏ, nhưng trong lòng thích vô cùng.

Thẩm Chỉ trợn mắt, thèm đau lòng nữa!

"Cha!"

Tiểu nha đầu thể đợi thêm.

Sở Trường Phong ôm bé đặt lên đùi , giữ chặt , múc một muỗng trứng gà rượu gạo, thổi nguội, đút cho bé.

Tiểu nha đầu há miệng thật to, nhanh chóng ăn hết.

Hương vị rượu gạo ngọt ngào lan tỏa trong miệng, đôi mắt to tròn khẽ nheo , mặt mũi tràn đầy sung sướng.

Sở Trường Phong bật , xoa xoa đầu bé, chỉnh chỏm tóc nhỏ đầu bé: "Cha đút cho con ăn, càng ngọt ? Ăn ngon chứ?"

Loading...