Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - 585

Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:36:28
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe tiếng của mấy tiểu gia hỏa, hai thể tiếp tục , thậm chí cả ngựa dường như cũng nỡ rời .

Sở Trường Phong mím môi, cuối cùng là chịu nổi ,"Hay là... mang bọn chúng theo?"

Thẩm Chỉ thở dài, mặt hiện lên nụ bất đắc dĩ,"Được thôi."

Vốn thấy xe ngựa xa, ba tiểu gia hỏa quỳ mặt đất , nước mắt rơi đầy mặt, đến nỗi rõ phía .

khi bọn chúng đến mức dữ dội nhất, xe ngựa đầu trở .

Ba tiểu gia hỏa lau nước mắt, ngẩng đầu lên bọn họ đầy ngơ ngác.

Sở Trường Phong: "Đi thôi, về nhà , thu dọn đồ đạc mang các con theo."

Ba tiểu gia hỏa ngây ngẩn cả , ngờ rằng bọn chúng thật sự thể cùng.

"Ca ca-"

Hoan Hoan bám bệ cửa sổ xe, ba ca ca đến nước mắt giàn giụa, nhịn nghi hoặc gọi.

"Còn mau lên! Một lát nữa là chúng đổi ý đấy." Thẩm Chỉ khẽ .

Ba tiểu gia hỏa cuối cùng cũng phản ứng , lập tức nín mỉm , giống như ba con khỉ nhỏ leo lên xe ngựa.

Cả nhà về.

Sở Khiếu và Lâm Tranh mà giật ,"Sao về nữa ?"

Nhìn thấy ba tiểu gia hỏa xe ngựa, bọn họ lập tức nhận gì đó đúng.

"Chúng con quyết định mang theo Chu Chu và hai đứa ."

Sở Khiếu và Lâm Tranh liếc , khóe miệng kìm mà giật giật.

Biết ngay mà!

Ba tiểu gia hỏa thật quá nũng, cũng quá cách giả vờ đáng thương.

"Thật sự mang theo ? Một chuyến ít nhất cũng mất một tháng đấy."

Thẩm Chỉ: "Cha nương yên tâm , con thật sự sợ bọn chúng lắm , thấy bọn chúng , con thật sự chịu nổi."

Sở Khiếu và Lâm Tranh còn thể gì nữa? Chỉ thể yên lặng phòng giúp ba tiểu gia hỏa thu dọn quần áo và giày.

Ba tiểu gia hỏa lon ton chạy theo , mặt vẫn còn vệt nước mắt nhưng tít mắt, đeo lưng chiếc túi nhỏ mới tinh, nhét đầy đủ loại đồ vật quan trọng, còn nhét ít đồ ăn vặt trong.

Sau nửa canh giờ thu dọn, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ mới mang theo mấy tiểu gia hỏa tiếp tục lên đường.

Xe ngựa cũng đủ rộng rãi, Sở Trường Phong bên ngoài đ.á.n.h xe, Thẩm Chỉ ở bên trong với bốn tiểu gia hỏa, cảm thấy chật chội, thậm chí ba ca ca còn ngã trái ngã bên trong xe.

Hoan Hoan vốn đang đùi Thẩm Chỉ, thấy các ca ca xuống, bé cũng theo, một lát chen giữa các ca ca.

Thẩm Chỉ nhịn : "Vốn định mang các con theo, nhưng các con thật sự quá giỏi lóc."

Ba tiểu gia hỏa hổ gãi mũi, dám nàng.

Thẩm Chỉ nghiêm mặt,"Ta nhé, đường ngoan ngoãn lời, chạy lung tung, nếu , để cha các con đ.á.n.h các con đấy."

Ba tiểu gia hỏa hiếm khi Sở Trường Phong dạy dỗ, nhưng vẫn cảm thấy m.ô.n.g căng thẳng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/585.html.]

"Đánh! Đánh!"

Cố tình, tiểu nha đầu còn ở bên cạnh trợ uy, siết chặt nắm tay nhỏ hô "đánh đ.á.n.h đánh!"

Sở Cẩm Niên: "Muội ! Im miệng!"

Tiểu nha đầu tức giận trừng mắt Sở Cẩm Niên,"Đánh... đ.á.n.h ca ca đó!"

Thẩm Chỉ sửng sốt trong giây lát.

Mấy ca ca cũng ngơ ngác.

"Đánh ca ca-" Tiểu nha đầu tiếp tục lẩm bẩm.

lời mà , nhưng tiểu nha đầu cuối cùng cũng thành câu , đây bé chỉ gọi tên thôi.

Nói chuyện thật là càng ngày càng tiến bộ.

Sở Cẩm Niên bĩu môi,"Nương! Người xem kìa! Trước đây gọi con là 'ca ca ngốc', giờ còn đ.á.n.h con! Quả thật lớn nhỏ!"

Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc đầu ngoài cửa sổ, như liên quan.

Thẩm Chỉ: "Muội khó khăn lắm mới một câu, con thấy vui cho ?"

"Con... con..." Sở Cẩm Niên nghẹn nửa ngày cũng gì.

Cuối cùng tự tức đến phát điên,"Cái đồ hư hỏng , thèm tranh cãi với nữa! Muội thật phiền phức!"

Hoan Hoan bò đến mặt Thẩm Chỉ, nhanh chóng ghé trong lòng nàng, híp mắt trông như đang ngủ, nhưng đôi tai nhỏ thì dựng thẳng lên!

Nghe thấy Sở Cẩm Niên , bé liền tức giận trừng lớn hai mắt.

"Niên... Niên Niên... phiền... phiền..."

Sở Cẩm Niên tròn mắt,"Muội như ? Ta là ca ca của ! Không Niên Niên! Niên Niên là để kêu ?"

"Niên Niên! Phiền phiền!" Bé hung dữ .

"Nương! Người xem ! Người xem Sở Hoan Hoan , bộ dáng của một chứ!"

Thẩm Chỉ ho khan một tiếng,"Được , ngừng chiến! Không cãi nữa."

"Hừ! Nương, thiên vị!" Sở Cẩm Niên cực kỳ ấm ức.

Tiểu nha đầu chu môi, tựa đầu cánh tay Thẩm Chỉ, ánh mắt đầy đắc ý, một bộ dáng cáo mượn oai hùm!

Thật sự thể nổi nữa!

"Hừ!" Sở Cẩm Niên hừ lạnh,"Ta là ca ca, chấp nhặt với tiểu nhãi con nghịch ngợm phiền phức !"

"Hừ!" Bé cũng bắt chước y hệt,"Niên Niên... phiền! Phiền!"

Sở Cẩm Niên tức đến nỗi lỗ mũi phập phồng, nó đột nhiên dậy.

Chillllllll girl !

Tiểu nha đầu vốn ỷ nương bảo vệ nên sợ gì, nhưng thấy ca ca đột nhiên dậy, cứ tưởng ca ca đ.á.n.h , lập tức hoảng sợ chui tọt trong lòng Thẩm Chỉ,"Nương... nương! Niên Niên... đánh... đánh..."

Sở Cẩm Niên chống nạnh,"Ta đ.á.n.h ! Ta lười luôn!"

Nó chui khỏi xe ngựa, bên ngoài.

Loading...