Thẩm Chỉ lắc đầu: "Chàng tưởng nơi nào cũng giống Bắc Dương chúng , nhiều đồ ăn ngon như ?"
" , hai vị nghề gì ? Nhìn các vị ăn mặc tầm thường, buôn bán ?" Sở Trường Phong bất ngờ đổi chủ đề.
Lâm Hiên: "Nhà chúng cũng mở tiệm cơm."
Chu Bỉnh Lâm: "Ta mở tiệm tạp hóa, nhiều cửa hàng, bán đủ loại hàng hóa."
Sở Trường Phong vỗ bàn mạnh một cái: "Ai nha! Vậy các vị thể đến Bắc Dương nhập hàng mà! Rượu, khô bò, khoai tây, trái cây khô, đều thể mang về bán, chắc chắn sẽ bán !"
Hai trong lòng động, thuyết phục đến mức chỉ lập tức lên đường.
"Ai nha, nhớ hai tháng nữa nhé, khi đó trái cây chín mọng, còn thể uống sữa mát lạnh và nước chanh nữa." Sở Cẩm Niên lẩm bẩm một câu.
Cả nhà bọn họ khiến hai mê mẩn, mà ngỡ ngàng, cuối cùng Thẩm Chỉ còn hào phóng bán cho bọn họ hai bình rượu trái cây.
Chillllllll girl !
Hai ông chủ ngây ngô như kẻ ngốc, một bình rượu mất năm lượng bạc, nhưng bọn họ cảm thấy lời to.
Cảm giác hôm nay thật may mắn.
Khi rời , mặt rạng rỡ đến mức lộ nếp nhăn.
"Ha ha ha... nương! Chúng kiếm mười lượng bạc! Thật quá!"
Thẩm Chỉ vui vẻ: " !"
Mộc Mộc giống như một tiểu tham tiền, cầm mười lượng bạc, sờ tới sờ lui: "Ai nha, mười lượng bạc thật dễ kiếm."
Sở Trường Phong ăn bọn họ: "Được , đừng tham tiền nữa, mau ăn cơm ."
Cả nhà đang vui vẻ ăn lầu thì Chu Bỉnh Lâm và Lâm Hiên xách bình rượu xuống, bất ngờ gặp ông chủ tửu lâu.
Thấy bọn họ vui vẻ như , ông chủ ngẩn : "Ông chủ Chu, ông chủ Lâm, đây là gặp chuyện gì ? Sao vui vẻ như ?"
"Ông chủ Hoàng! Ta vui cho ? Chúng mỗi mua một bình rượu trái cây, mỗi bình chỉ năm lượng bạc thôi!"
Ông chủ sửng sốt: "Rượu trái cây?"
Rượu trái cây là gì? Hôm nay rượu trong tửu lâu của ông bán hết mà.
Chu Bỉnh Lâm thường xuyên đến tửu lâu ăn cơm, nên cũng quen thuộc với ông chủ, liền hào phóng lấy một cái chén rót một chén rượu trái cây cho ông .
Nhìn nước rượu đỏ tươi trong chén, ông chủ Hoàng kinh ngạc đến mức nên lời.
"Nếm thử ."
Ông chủ Hoàng nuốt nước miếng: "Đây... Đây là rượu ? Sao rượu màu ?"
"Đây là rượu từ trái cây, cứ thử là ." Lâm Hiên .
Ông chủ Hoàng vội vàng cầm chén lên, cẩn thận uống một ngụm, uống xong, hai mắt lập tức sáng rực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/595.html.]
"Rượu ngon quá!! Các ngươi mua ở ? Ta cũng mua một bình nếm thử!"
Hai liền kể chuyện lầu cho ông , bán rượu vẫn còn đang ăn trong tửu lâu của , ông chủ Hoàng chần chừ, hai bước thành một bước, lập tức chạy lên lầu.
Cả nhà bọn họ đang ăn cơm với vẻ mặt ghét bỏ thì đột nhiên thấy tiếng bước chân dồn dập, một nam nhân chạy đến.
Nam nhân mập, đang thở hổn hển bọn họ.
Cả nhà nuốt đồ ăn trong miệng, trong lúc nhất thời hiểu chuyện gì đang xảy .
Người đến gì ? Sao đột nhiên xuất hiện thế ?
"Chư vị khách quý, các vị rượu trái cây? Có thể bán cho một bình ?"
"Khụ khụ khụ..." Thẩm Chỉ ngờ thêm một tìm đến mua, nàng còn kịp gì mà!
"À... Chúng còn nhiều rượu, e rằng thể bán cho ngài ."
Ông chủ Hoàng như sét đánh: "Một chút cũng còn ? Các vị mới bán cho hai mỗi một bình mà?"
Cả nhà bọn họ hiểu , thì là do hai ông chủ giới thiệu đến.
Thẩm Chỉ thở dài: "Thật chúng cũng bán , nhưng ông chủ Chu và ông chủ Lâm quá thuyết phục, mới bán cho họ, nhưng bây giờ thì thực sự còn nữa."
Ánh sáng trong mắt ông chủ Hoàng lập tức vụt tắt.
Sở Cẩm Niên: "Ai nha, ngài là ông chủ lớn, tửu lâu mỗi ngày nhiều khách thế, chắc chắn cần nhiều rượu, ngài thể đến Bắc Dương chúng mua rượu về bán ở tửu lâu của ngài mà!"
Mộc Mộc: " đúng ! Ngài đến Bắc Dương, mua bao nhiêu rượu cũng ! Nhà chúng nhiều rượu!"
Ông chủ Hoàng , lập tức lấy tinh thần.
Rượu đúng là ngon, mà tửu lâu của ông mỗi nhập hàng cũng xe ngựa mấy ngày mới lấy , Bắc Dương cũng quá xa, nếu một chuyến thì cũng là lời...
Thấy ông hứng thú, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ cẩn thận giới thiệu về Bắc Dương, miêu tả nơi đó giống như một tiên cảnh.
Nào là mỹ thực, mỹ cảnh, mỹ tửu, cái gì cũng , đến mức ông chủ Hoàng ngứa ngáy trong lòng, chỉ lập tức ngay.
Sở Cẩm Chu: "Ngài đợi một tháng hoặc hai tháng nữa hãy , đến lúc đó thể ăn nhiều món ngon!"
Trái cây nhà bọn họ vẫn chín, ít nhất đợi hơn một tháng nữa.
Ông chủ Hoàng gật đầu: "Được! Khi đó sẽ đến mua rượu mang về."
Phải rằng tửu lâu của ông thể duy trì lâu dài, kinh doanh thịnh vượng chỉ nhờ đồ ăn ngon, mà chủ yếu là nhờ rượu.
Dù mua rượu, nhưng chuyến cũng tính là uổng phí.
Ông chủ Hoàng còn tặng thêm hai món ăn, là mời bọn họ ăn một bữa.
món thịt heo hầm thanh đạm và vịt nhạt nhẽo, Sở gia một nữa thở dài.