Sở Trường Phong cũng mỉm ,"Hiện tại còn chiến tranh nữa, thể ăn no , đó là chuyện , đừng nghĩ ngợi nữa."
Mấy tiểu gia hỏa hít hít mũi, cố gắng điều chỉnh tâm trạng, bắt đầu suy nghĩ xem hôm nay nên ăn gì.
Thẩm Chỉ kiểm tra trong gian của ,"Ừm, trong còn gà om cay, bò xào cay, sườn khô hầm, cá hầm ớt ."
Nghe đến đó, ba tiểu gia hỏa đồng loạt nuốt nước miếng, lập tức quên nỗi buồn ban nãy, trong đầu chỉ còn đồ ăn ngon.
quá nhiều đồ ăn ngon, bọn chúng cũng nên ăn cái nào.
Thẩm Chỉ: "Hay là chúng ăn gà om cay, thêm ít rau dưa nhé?"
"Được ạ!"
"Ừm ừm! Ăn gà om cay !"
Quyết định xong, Thẩm Chỉ lấy bếp lò , nhóm lửa, hâm nóng cơm, cắt ít khoai tây, ngâm nấm, rửa tàu hũ ky và rau cần, đó, bưng một nồi gà om cay.
Món gà ôm cay tuy để lâu nhưng vẫn còn tươi ngon.
Một nồi gà đặt bếp lửa, Thẩm Chỉ cho các loại rau dưa chuẩn .
Trời tối, Sở Trường Phong thắp nến, pha một bình sữa cho Hoan Hoan uống.
Thẩm Chỉ lúc mới múc cơm cho .
"Ục ục ục..."
Món gà om cay bếp sôi trào, cả nhà cầm chén cơm, ăn cùng với gà om cay, dường như bao nhiêu phiền muộn giờ phút đều tan biến.
Cuộc sống chẳng qua chỉ là ăn uống ngủ nghỉ.
"Cha nương, vẫn là đồ ăn nhà chúng ngon nhất! Gà thơm mềm, cay nóng, ăn với cơm đúng là tuyệt!"
"Hô ô..." Mộc Mộc thè lưỡi vì cay,"Cơm mấy hôm nay chúng ăn bên ngoài chẳng ngon gì cả! Vẫn là đồ ăn nương nấu là ngon nhất!"
Thẩm Chỉ gắp thức ăn cho mấy tiểu gia hỏa,"Ngon thì ăn nhiều một chút, khoai tây mà các con thích chín đấy."
"Nương, gắp cho con nấm và tàu hũ ky ! Thơm quá!"
"Nương, con ăn rau cần và nấm! Ăn ngon!"
"Con khoai tây!"
Sở Trường Phong: "Để cha gắp cho các con."
Ăn miếng nấm trong nồi, Thẩm Chỉ kìm cảm thán,"Hai ngày tới chúng quanh các thôn gần đây một chút, thu gom ít nấm khô, cái thật sự ăn ngon."
Nấm ở Bắc Dương tìm .
Mấy tiểu gia hỏa cũng đồng tình.
Hiện tại nấm bọn họ ăn là mua từ một hộ nông dân hai hôm , tổng cộng chỉ mấy cân, đủ bọn họ ăn.
"Cha... nương..."
Tiểu nha đầu đang ôm bình sữa trong lòng Sở Trường Phong đột nhiên lên tiếng.
Sở Trường Phong cúi đầu con gái, một bình sữa đầy bé uống cạn sạch.
Sở Trường Phong đưa tay luồn vạt áo bé, xoa cái bụng nhỏ, thấy phồng lên chứng tỏ bé no .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/597.html.]
"Sao ?" Hắn rút tay , xoa xoa đầu bé.
Tiểu nha đầu kìm nuốt nước miếng, chằm chằm nồi gà om cay đang sôi sùng sục,"Cha... ăn..."
Chillllllll girl !
Tiểu nha đầu tròn xoe mắt Sở Trường Phong, Sở Trường Phong đến mềm lòng nhưng vẫn lắc đầu,"Những thứ con ăn , đợi lớn lên ."
Tiểu nha đầu lập tức xụ mặt,"Cha..."
"Cha, thể cho ăn kẹo ? Muội vẻ thèm."
Thẩm Chỉ: "Không ! Thi thoảng cho l.i.ế.m một chút thì còn , nhưng kẹo thì đợi đến hai, ba tuổi mới ăn, các con lén cho ăn đấy."
Kẹo, trẻ một tuổi tiêu hóa .
Nhận thực sự thể ăn thịt gà thơm ngào ngạt mắt, tiểu nha đầu buồn bã úp mặt n.g.ự.c Sở Trường Phong, m.ô.n.g về phía , tỏ vẻ bé phiền muộn.
Sở Trường Phong nhẹ nhàng vỗ vỗ cái m.ô.n.g nhỏ của bé mặc kệ, tiếp tục ăn cơm.
Sau bữa tối, Thẩm Chỉ nấu nước cho cả nhà tắm rửa.
Hôm nay dọn dẹp nhà cửa suốt cả ngày, đều là mồ hôi.
Mấy tiểu gia hỏa và Thẩm Chỉ tắm xong, trong lúc Sở Trường Phong tắm thì bắt đầu trải chỗ ngủ đất.
Trải chiếu, lót hai lớp chăn dày, đặt thêm hai cái chăn lên , một chỗ ngủ đơn giản chuẩn xong.
Mấy tiểu gia hỏa vui vẻ chui trong chăn, đôi mắt sáng rực Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ.
"Cha nương, mau đây !"
Ngay cả tiểu nha đầu nhỏ nhất trong nhà cũng bên cạnh các ca ca, chớp chớp mắt khanh khách.
Hai , xuống bên cạnh bọn chúng.
Sở Trường Phong đắp chăn đàng hoàng cho bọn chúng,"Nằm đất như giường , đừng đạp chăn, ban đêm lạnh, nếu nhiễm phong hàn thì ."
"Dạ! Chúng con !"
Cả nhà từng ngủ cùng như thế , mấy tiểu gia hỏa vui vẻ thôi.
Đối với bọn chúng mà , cảm giác giống như chơi trò chơi !
"Cha nương, ngày mai chúng cũng ngủ thế nữa ?" Sở Cẩm Niên hỏi.
"Ngoan ngoãn ngủ , chuyện ngày mai để ngày mai ."
"Được ..."
"Cha... ngủ..."
Đột nhiên, tiểu nha đầu cũng học theo các ca ca.
Thẩm Chỉ xoa bóp khuôn mặt nhỏ của bé,"Ngoan ngoãn ngủ, đừng chuyện nữa."
Tiểu nha đầu nhắm mắt , nhưng bé ngủ ngay, hàng lông mi vẫn nhấp nháy liên tục, một lát , mở mắt .
Sở Cẩm Niên đầu , suy nghĩ một chút giơ tay ôm lấy ,"Muội , ca ca ôm ngủ nhé, ?"
Bọn chúng từng ngủ chung với , nghĩ thôi thấy kích động.
Tiểu nha đầu thích ôm chặt, bé hừ hừ giãy giụa, thấy ca ca chịu buông , bé tức giận lẩm bẩm: "Niên... Niên Niên... ..."
"Không , gọi là Niên Niên ca ca, Niên Niên, , ngoan như ?"