khi đến nơi, thấy dãy nhà mới dài ngoằng, đều sửng sốt, bọn họ sẽ ở đây ?
"Vào ."
Ký túc xá sắp xếp theo thứ tự khi chiêu công, ký túc xá, mỗi giường đều dán , chỉ cần tìm đúng của là .
khi thấy phòng ở sạch sẽ, rộng thoáng, giường chiếu gọn gàng, khăn trải giường và chăn cùng một tông màu và giường tầng bằng gỗ đặc biệt, ai nấy đều nín thở.
Đây là loại giường gì ? Sao trông như ?
Hơn nữa, ngay cả khăn trải giường đệm chăn cũng chuẩn sẵn, chủ nhân cũng thật quá bụng!
Có kích động đến đỏ mặt.
Rất nhiều sống thảo nguyên, nơi ở cố định, hàng ngày chỉ thể sống trong lều trại nho nhỏ.
Được ở đây, còn việc trong xưởng, đúng là điều bọn họ dám mơ tới.
Có thậm chí suýt bật .
Thẩm Chỉ vỗ vỗ tay: "Mọi nhanh lên, tìm giường dựa theo của ."
Giường thứ tự, đó còn phòng nên tìm dễ.
Chẳng mấy chốc, đều tìm giường của .
Mọi vui sướng thôi, chỉ lập tức leo lên ngủ thử một giấc.
Thấy bọn họ thích thú đến mức đôi mắt sáng rực, Thẩm Chỉ cũng vui lây.
Sắp xếp xong chỗ ở, để cất hành lý, Thẩm Chỉ gọi bọn họ đến nhà ăn.
"Sau , ở đây sẽ hai đầu bếp nấu ăn, giữa trưa và buổi chiều tan tầm, liền đến đây ăn cơm, thời gian ăn cơm cố định, nếu đến kịp thì sẽ còn phần , cho nên nhất định nhớ kỹ."
Nói đến chuyện , cảm xúc càng thêm tăng vọt, khi đến đây, bọn họ rằng sẽ bao ăn hai bữa.
Không ngờ đó là sự thật.
Điều kiện thật quá .
Dù bọn họ cũng hiểu rằng, nếu bao hai bữa ăn thì chắc chắn món ăn sẽ đạm bạc, lẽ chỉ là một chén cháo loãng thêm một chút cải trắng.
dù , bọn họ cũng thỏa mãn.
Những mà Võ Nhai tìm đến thực đều là những đáng thương, phần lớn trong họ đều ăn đủ no.
Những từng trải qua gian khổ, nếu đối xử , bọn họ sẽ luôn khắc ghi trong lòng.
Sắp xếp xong xuôi, Thẩm Chỉ bảo hôm nay hãy nghỉ ngơi, ngày mai sẽ bắt đầu việc.
Lúc vẫn đến trưa, khi bọn họ về ký túc xá, Sở Trường Phong cũng dẫn theo hai đầu bếp đến đây.
Hai đầu bếp theo Sở Khiếu học nấu ăn hai ngày, cũng học một món, dù thể sánh với tay nghề của Sở Khiếu và Lâm Tranh, nhưng đồ ăn bọn họ cũng ngon miệng.
"Chỉ Chỉ, mang đến , thịt cũng mua xong."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/615.html.]
Thẩm Chỉ gật đầu, đến mặt hai đầu bếp,"Các sư phụ, hẳn là hai cũng hiểu rõ, hai nấu ăn cho hơn hai trăm công nhân, ba bữa sáng, trưa và chiều."
Chillllllll girl !
Hai đầu bếp , bọn họ từng thấy chủ nhân nào bao cả ba bữa ăn cho công nhân.
nghĩ cũng , chắc chắn thể là những món ngon gì.
Thế nhưng, khi nhớ hai ngày qua đưa đến tiệm cơm của chủ nhân để học hỏi, họ cảm thấy hoang mang.
Bởi vì những món bọn họ học là món ăn bình thường, mà là những món ngon.
Vậy mục đích cho bọn họ học là gì?
Thẩm Chỉ: "Trước tiên hai theo hái rau ."
Hai cũng từng đến đây, thấy màu xanh bạt ngàn của đồng ruộng, bọn họ khỏi kinh ngạc.
Đặc biệt là khi trông thấy vườn rau rộng lớn trồng đủ loại rau củ, bọn họ càng cả kinh đến nỗi nên lời.
Trước bọn họ Sở gia thể trồng rau củ đặc biệt ngon, nhưng hôm nay tận mắt thấy, loại cảm giác quả thật thể diễn tả bằng lời.
"Đây là dưa chuột, đây là ớt xanh, đây là cà tím, tỏi, rau thơm..." Thẩm Chỉ giới thiệu từng loại một.
Hai lắng chăm chú, những loại rau bọn họ đều thấy trong tiệm cơm.
Giới thiệu xong, Thẩm Chỉ : "Sau , rau mà hai cần mỗi ngày thì cứ đến đây hái, còn thịt sẽ mang đến."
Hai vội vàng gật đầu.
Sau đó, Thẩm Chỉ dẫn bọn họ đến vườn trái cây.
Nhìn thấy vườn trái cây trĩu quả, hai gần như dám thở mạnh.
Thật sự thể trồng trái cây như ở Bắc Dương ?!
Thẩm Chỉ tự tay hái hai quả du đào đưa cho họ, hái thêm một quả cho Sở Trường Phong, dẫn bọn họ tiếp.
Chẳng mấy chốc, bọn họ đến vườn trồng đào.
Thẩm Chỉ cũng hái cho bọn họ vài quả.
Thấy bọn họ chỉ cầm mà ăn, nàng nhíu mày: "Ăn chứ."
Hai run rẩy c.ắ.n một miếng du đào, bọn họ rõ vị ngon của nó, vì đây Sở gia cũng từng bán trái cây trong thành, và bọn họ từng mua một .
đó cũng là chuyện từ lâu lắm , bây giờ ăn , cảm giác còn ngon hơn trong trí nhớ.
Anh đào càng thơm ngọt.
Hai ăn sung sướng.
"Du đào và đào đều trông coi, nhưng dặn họ , , mỗi ngày hai thể đến đây hái du đào và đào."
Hai ngây .
Thẩm Chỉ tiếp tục : "Mỗi ngày giờ cơm trưa, phát cho mỗi công nhân một quả du đào, giờ cơm chiều, mỗi năm quả đào."
"Cái gì? Mỗi ngày?"