" ! Không là ai bậy, cứ bôi nhọ bệ hạ! Thật đ.ấ.m một cái!" Sở Cẩm Niên nắm chặt nắm tay, hung dữ .
Sở Trường Phong thở dài: "Không tất cả hoàng đế đều như hoàng đế hiện tại . Dù nữa, các con học trong cung thì cẩn thận một chút, đối với bệ hạ tôn kính. Hoàng hậu nương nương lẽ cũng dễ gặp, các con nên tránh một chút là ."
"A?!" Mộc Mộc gãi đầu," hoàng hậu nương nương ngày nào cũng ở cùng chúng con mà."
Sở Cẩm Niên: " , mỗi ngày chúng con đều đến cung của nương nương để chữ, sách, nương nương còn ở bên cạnh nướng quýt và hạt dẻ cho chúng con ăn! Người xinh bụng, quả thực là tiên nữ!"
Sở Cẩm Chu: "Nếu chúng con đến, nương nương còn chúng con chịu bầu bạn với , còn sẽ giận đó."
Mọi mà đầu óc ong ong.
Hoàng đế và hoàng hậu trong miệng mấy tiểu gia hỏa giống trong ấn tượng của bọn họ!
Mặc dù hoàng thượng từng ở nhà bọn họ mấy ngày, nhưng cả nhà cũng dám càn mặt hoàng thượng. Trong mắt bọn họ, hoàng thượng vẫn uy nghiêm.
Thẩm Chỉ khô cả họng, nhất thời nên dặn dò thế nào.
Nhìn tình hình , mấy tiểu gia hỏa ở trong cung còn sung sướng hơn cả lúc ở nhà, căn bản cần bọn họ lo lắng.
"Quần áo các con là tự mua, là... ?"
Nhắc đến chuyện , Sở Cẩm Niên nhịn thở dài.
"Nương, , hoàng hậu nương nương thật sự khiến ."
Mọi căng thẳng.
"Đừng bậy! Sao thể hoàng hậu nương nương như !" Lâm Tranh vội vàng vỗ lên đầu nó một cái.
Chillllllll girl !
Sở Cẩm Niên: " con cũng y như với nương nương nha! Người cứ cách vài ngày may quần áo mới cho chúng con, chúng con mặc hết luôn!"
Mọi : "..."
Được .
Giờ thì yên tâm.
Mấy tiểu gia hỏa đừng là thiệt thòi, kỹ mới phát hiện, tuy bọn chúng mặc quần áo dày, nhưng bên rõ ràng là thêm ít thịt.
Nhìn khuôn mặt nhỏ tròn trịa, mập lên thấy rõ.
Ở nhà thì hầu hạ ăn ngon uống , ngờ cung còn thể mập lên.
nghĩ cũng đúng, lúc ở nhà, mỗi ngày bọn chúng đều giúp lớn việc.
Chạy tới chạy lui, dù ăn ngon ăn nhiều, bao lâu cũng tiêu hao hết.
Mấy tiểu gia hỏa ríu rít một lúc lâu, bất ngờ ôm chầm lấy .
"Chúng con thật sự nhớ ... Còn tưởng rằng sẽ đến..."
" , đúng ! Mọi lén đến đây đón Tết với chúng con, cũng với chúng con!"
Sở Trường Phong: "Đi một chuyến cũng mất bao lâu, Tết nhất, thể để các con tự trải qua ?"
Thẩm Chỉ: "Chỉ là cho các con đến đây học, vứt bỏ các con, thể đến cả Tết cũng đến thăm chứ?"
Mấu tiểu gia hỏa vui vẻ.
"Cha nương thật !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/691.html.]
"Khụ... gia hia nãi nãi và Lâm gia gia cũng lặn lội xa xôi đến đây, chẳng lẽ ?" Sở Khiếu .
"Gia gia nãi nãi cũng ! Cực kỳ luôn!"
"Bảo Bảo cũng !"
Đột nhiên, Sở Hoan Hoan nhịn lẩm bẩm một tiếng.
Cha nương và các ca ca chuyện mãi, bé chẳng chen câu nào, uất ức chịu nổi.
"Muội ! Đương nhiên là !"
Sở Cẩm Niên lập tức ôm lên đùi .
"Muội , chuyện rõ ràng quá nha!"
Tiểu nha đầu vểnh môi lên: "Bảo Bảo thông minh!"
Cha nương lúc nào cũng khen bé sớm, sớm.
Sở Cẩm Niên nhịn hôn bé hai cái.
"Muội , nhớ các ca ca ?"
"Nhớ!"
"Các ca ca cũng nhớ !"
Tiểu nha đầu híp mắt , đột nhiên bắt đầu lục lọi trong túi áo của .
"Muội , gì đó?"
Rất nhanh, tiểu nha đầu lấy vài hạt châu nhỏ xinh.
"Ca ca, cho các ca ca!"
Những hạt châu dường như mài từ ngọc thạch, mỗi viên đều khắc chữ, là những lời chúc lành như chữ "Phúc" "Bình an".
Tiểu nha đầu thích những thứ , những hạt châu là do thợ điêu khắc riêng cho bé.
Những hạt chấu nhỏ xâu bằng dây đỏ, thể vòng cổ hoặc vòng tay. tay và cổ bé đeo , vẫn còn dư ít hạt châu, vì thế là chúng liền trở thành bảo bối của bé.
Hạt châu to nhỏ, mà tiểu nha đầu thì còn quá nhỏ, sợ bé lỡ nuốt , nên Thẩm Chỉ xâu nhiều viên với , ảnh hưởng bé chơi đùa, thể nuốt , cũng khó mất.
Hiện giờ lấy , vẫn thể thấy sợi dây nối các hạt châu với .
"Muội , hạt châu thật , tặng cho chúng ?"
"Vậy chính ?"
"Bảo bảo ngoan, như nha, còn nhớ mang quà cho chúng nữa."
Tiểu nha đầu chu môi lên: "Quà cho các ca ca-"
Thẩm Chỉ : "Những hạt châu chính là bảo bối của , nếu tặng cho các con thì giữ cho cẩn thận."
Nói chừng ngày mai tiểu nha đầu liền đòi cũng nên, đến lúc đó nếu tìm , cũng sẽ thế nào đây.
Dù mấy hôm , bé cũng tặng hạt châu cho cha , ai ngờ hôm liền gào đòi , cha bé trả nguyên vẹn cho bé mới thôi.
Các ca ca đương nhiên nỡ lấy đồ chơi của , nhưng vẫn vui vẻ nhận, đó cất kỹ.