Thẩm Chỉ cúi đầu , đối diện với đôi mắt to chút buồn ngủ mờ mịt của Mộc Mộc.
Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên đều kịp phản ứng.
"Mộc Mộc! Sao ngươi ở đây?" Không qua bao lâu, Sở Cẩm Niên mở miệng .
Mộc Mộc cũng kịp phản ứng, nó trừng mắt, khuôn mặt đỏ bừng.
Hoảng hốt rối loạn dậy, nó vội vàng : "Ta chỉ là ngang qua, chỉ là ở cửa nhà ngươi nghỉ ngơi một chút, đó cẩn thận ngủ !"
"Không ăn cơm nhà ngươi! Tuyệt đối !"
"Ta mặt dày!"
Tiểu gia hỏa càng giải thích, giọng non nớt càng run.
Thẩm Chỉ thở dài,"Con nha! Theo chúng đây!"
Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên cũng hết chỗ với bạn .
"Mộc Mộc, chúng bảo ngươi tới nhà ăn cơm ? Ngươi ngươi sẽ suy nghĩ, tới?"
Mộc Mộc theo bên cạnh bọn họ, bàn tay nhỏ bé chọc , ngượng ngùng mở miệng.
"Xin , cố ý..."
Đều là do nó! Đều tại nó tham ăn, đều tại nó chịu nổi hấp dẫn, rõ ràng sớm , nhưng mùi thịt thật sự quá thơm, nó ngửi ngửi liền nổi.
Vì thế liền ở cửa nhà bọn họ, bất tri bất giác liền ngủ .
Tiểu gia hỏa rũ mi sụp mắt, ủy khuất cảm thấy quá đáng hận, khống chế chứ?
Thẩm thẩm xinh nhất định sẽ cảm thấy nó là da mặt dày!
Niên Niên còn thể cùng nó chơi đùa ?
Càng nghĩ tiểu gia hỏa càng .
Nước mắt còn rơi xuống, bỗng nhiên bàn tay nhỏ bé nóng lên, Sở Cẩm Niên nắm bàn tay nhỏ bé của nó,"Đừng , chúng để đồ ăn ngon cho ngươi! May mà ngươi đến! Là món thịt thơm ngon vô địch."
Mộc Mộc chớp chớp mắt.
Đến nhà chính, Thẩm Chỉ vội vàng bưng chân gà tôm tươi giữ cho Mộc Mộc , múc cho nó một chén cơm.
Hôm nay thời tiết nóng, đồ ăn vẫn còn nóng hầm hập.
Thức ăn bưng , ánh mắt Mộc Mộc liền dừng ở phía , dời .
Sở Cẩm Niên ghé bàn, vươn ngón tay nhỏ nhắn đen tuyền giới thiệu,"Đây là chân gà! Rất mềm, thịt chân gà hầm, ăn ngon! Còn cái ! Cái là tôm sông! So với chân gà còn ngon hơn!"
Thẩm Chỉ múc một chén cơm, gắp chân gà, tôm lớn và đồ ăn đắp lên cơm,"Tiểu Mộc Mộc, mau ăn ."
"Ùng ục ùng ục."
Mộc Mộc ôm cái bụng nhỏ, cẩn thận đ.á.n.h giá Thẩm Chỉ,"Thẩm thẩm... thẩm thẩm giận Mộc Mộc ?"
Thẩm Chỉ bất đắc dĩ cạo chóp mũi nhỏ của nó,"Sao thẩm thẩm giận con chứ? Đồ ngốc."
" con là da mặt dày... con..."
Bó bĩu môi,"Con luôn đến nhà thẩm thẩm ăn cơm, còn ăn cơm siêu ngon... con..."
Thẩm Chỉ nhíu mày, nàng còn mở miệng, thấy "bốp" một tiếng.
Tất cả đồng loạt về phía Sở Cẩm Niên.
Hai tay Sở Cẩm Niên chống nạnh, tức giận : "Ai là da mặt dày? Là ai?!"
"Ách..."
Mộc Mộc dọa đến đ.á.n.h một cái nấc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-123.html.]
Sở Cẩm Niên dẩu miệng,"Mộc Mộc là da mặt dày?"
Mộc Mộc ngơ ngác gật đầu.
Sở Cẩm Niên dẩu miệng ác hơn,"Niên Niên, ca ca cùng nương cũng là da mặt dày."
Chillllllll girl !
"Không !" Mộc Mộc cuống quít xua tay.
Sở Cẩm Niên: "Chính là chúng ! Chúng thu mận của ngươi, thu củi của ngươi, hôm nay còn thu một rổ nấm lớn của ngươi! Chúng thật đúng là da mặt dày."
"Không ! Niên Niên! Ngươi bừa!"
Mộc Mộc gấp đến chịu , thể như ?!
"Chính là như ! Ý ngươi là như ?"
"Không ! Mộc Mộc mới là da mặt dày! Niên Niên, thẩm thẩm xinh , Chu Chu ca ca ! Không da mặt dày!"
"Nói bậy, chính là chúng !"
"Không !"
"Chính là !"
"Không !"
"Vậy Mộc Mộc thì ?"
"Không !"
Vừa dứt lời, Sở Cẩm Niên xuống,"Vậy ngươi mau ăn cơm ."
Mộc Mộc ngơ ngác trừng lớn hai mắt.
Thẩm Chỉ kinh ngạc Tiểu Hắc Cầu ngoan ngoãn nhà , thật sự là thể bề ngoài.
Hơn nữa lúc mới mấy ngày? Tiểu Bảo Bối nhà nàng ăn như , còn thể tranh luận với khác!
Thẩm Chỉ xoa xoa cái đầu nhỏ của Mộc Mộc,"Nhanh ăn , ăn xong nếu việc gì, liền theo chúng lên núi nhặt nấm, nhặt về nhà phơi khô, mùa đông là thể ăn."
Mộc Mộc mấp máy cái miệng nhỏ nhắn, trong lòng càng thêm cảm kích bọn họ.
Rõ ràng nó chính là mặt dày, nhưng là thẩm thẩm cùng Niên Niên đều quá , còn an ủi nó, chê nó.
Dưới cái chăm chú của , nó rốt cục bưng chén lên.
Ăn một miếng chân gà, hai tròng mắt trừng một cái, tới một miếng tôm, lúc tròng mắt cũng sắp trừng !
Cái đầu nhỏ cũng hận thể chôn trong chén, ăn từng ngụm lớn.
Vừa ăn suy nghĩ, hôm nay nhất định nhặt nấm nhiều hơn, đều cho thẩm thẩm xinh !
Ngày mai nhặt củi! Cũng cho thẩm thẩm xinh !
"Hắc hắc hắc... Mộc Mộc, ăn ngon ?"
"Ừ ừ! Ăn ngon!"
"Con tôm chính là con sâu Thạch Đầu ca ca lén đặt trong quần áo của và ngươi đấy."
Mộc Mộc ngây dại.
"Sâu... sâu? Là cái con nhiều chân ?"
Sở Cẩm Niên gật đầu,"Chính là con đó nha! Không ngờ con đó thể ăn ngon như nha!"
Đối với con sâu lớn , Mộc Mộc đến bây giờ vẫn còn bóng ma, thật đáng sợ!
con sâu đáng sợ như thể là thịt ngon chứ?
Nó thể tin !