Đồ ăn ngon.
Hai liếc , đó chạy ù sân.
"Cha!"
Sở Trường Phong ở bóng cây may áo lót của Thẩm Chỉ, thấy hai tiểu gia hỏa gọi , vội vàng giấu quần áo trong ngực,"Làm ?"
"Nương đang đồ ăn ngon! Là thứ mà chúng từng ăn!" Sở Cẩm Niên dựa chân , kích động .
Sở Trường Phong nhéo cái mũi nhỏ của nó,"Con mèo tham ăn , mỗi ngày chỉ nghĩ đến ăn ngon."
Sở Cẩm Niên phục,"Rõ ràng ca ca và cha cũng nha!"
Sở Cẩm Chu chút dám Sở Trường Phong, nhưng vẫn mở miệng theo : "Cha, cơm nương thật sự ăn ngon, cái gì cũng đều ăn ngon!"
Sở Trường Phong búng trán nó.
Sở Cẩm Chu ôm trán, ngây ngô.
Lông mày sắc bén xinh của Sở Trường Phong nhướng cao,"Không đau ?"
"Không đau!" Sở Cẩm Chu càng ngốc nghếch.
"Tiểu ngốc tử." Sở Trường Phong nó.
Chillllllll girl !
Mắt Sở Cẩm Chu sáng lấp lánh, đôi mắt tròn xoe chằm chằm Sở Trường Phong, chớp mắt.
Sở Trường Phong: "Nhìn cha gì?"
Sở Cẩm Chu lắc lắc cái đầu nhỏ, nhưng nụ vẫn tắt.
"Hắc hắc hắc, cha, con xem nương đồ ăn ngon! Con chơi với nữa!"
Sở Cẩm Niên để một câu như , tựa như con thiêu lao đầu , kích động chạy phòng bếp.
Sở Cẩm Chu cùng , nhưng Sở Trường Phong một cái, trong lòng nghĩ cái gì, ở .
Sở Trường Phong: "Không cùng ?"
Sở Cẩm Chu xổm mặt , ngẩng đầu lên, phát hiện cha đối với nó vô cùng ôn nhu, lá gan của nó cũng lớn lên.
Có lẽ cha nhớ rõ chuyện "" cho cha uống t.h.u.ố.c độc, dù cha từng đến chuyện , hình như cũng từng tức giận với nó.
Trái tim Sở Cẩm Chu đập mạnh vài cái, mấp máy cái miệng nhỏ, do dự thật lâu, vẫn hạ quyết tâm.
Nó vươn cánh tay nhỏ ôm lấy chân Sở Trường Phong,"Cha, Chu Chu thích ."
Sở Trường Phong ngẩn thật lâu, mới ôn nhu : "Cha cũng thích con a."
Sở Cẩm Chu mím môi, lấy hết dũng khí,"Cha, nếu như Chu Chu là Chu Chu, cha cũng sẽ thích con ?"
Sở Cẩm Chu chút khẩn trương, cha hiểu ý của nó .
Sở Trường Phong trầm mặc một lát, hỏi: "Vì Chu Chu là Chu Chu? Chu Chu của chúng ở chỗ ?"
"Ừm... ừm..."
Vẻ mất mát mặt Sở Cẩm Chu rõ ràng, cha lời sai chút nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-152.html.]
, nếu như nó đem chân tướng , vấn đề nó hỏi chính là kỳ quái.
"Chu Chu" rõ ràng đang ở đây.
nó dám cho bất kỳ nào trong nhà , nếu , ngày lành của nó liền chấm dứt.
"Cha, nhưng Chu Chu thích các ngươi."
Tiểu gia hỏa chịu đựng bi thương một câu, tiếp theo hoảng hốt dậy,"Con giúp nương!"
Nói xong, cất bước chạy, nhưng Sở Trường Phong động tác nhanh, một phát bắt lấy cánh tay của nó.
Bước chân của Sở Cẩm Chu đột nhiên dừng , nó tiếp tục chạy về phía , nhưng cũng đầu Sở Trường Phong.
Sở Trường Phong chằm chằm tiểu gia hỏa mặt thật lâu, khóe miệng bỗng nhiên giương lên,"Cha thích Chu Chu của hiện tại, ngoan dũng cảm."
Sở Cẩm Chu ngơ ngác há to miệng.
Thẩm Chỉ vốn lấy nước, thấy cuộc trò chuyện của hai cha con, nàng dựa cửa, về phía tiểu gia hỏa vẻ mặt ngơ ngác ngây ngốc , giống như cuối cùng cũng phản ứng , lập tức đáy mắt liền nổi lên nước mắt.
Nàng thở dài.
Ngày hôm đó, tiểu gia hỏa cũng hỏi nàng câu hỏi tương tự.
Tiểu gia hỏa nghiêm túc xác nhận với từng xem sự tồn tại của nó thể cho vui mừng , xác nhận xem nó khác thích .
Nó là đang sợ hãi.
Hoặc là , kể từ khi tới nơi , bắt đầu mỗi một ngày nó đều sống trong sợ hãi cùng thấp thỏm.
Mũi Thẩm Chỉ chua xót.
Ngay cả nàng là lớn gặp chuyện như , mới bắt đầu cũng thích ứng, thậm chí luôn nhớ chuyện , huống chi là tiểu gia hỏa , lẽ nàng bỏ qua nhiều điều, một đứa trẻ bình thường gặp chuyện như lẽ sẽ .
Sở Cẩm Chu từng , chỉ , tiểu gia hỏa còn kiên cường.
"Chu Chu? Sao cha?"
Tiểu gia hỏa thật lâu mở miệng, cũng đầu , Sở Trường Phong nhịn hỏi.
Sở Cẩm Chu bĩu môi, cứng cổ, cố gắng đem nước mắt nghẹn trở về, nhưng khuôn mặt vẫn ướt đẫm.
"Chu Chu?"
Sở Trường Phong dùng lực một chút, thể tiểu gia hỏa liền kéo về phía , nhẹ nhàng ôm lấy nó,"Cha đang chuyện với con, con..."
Nói một nửa, thấy khuôn mặt đầy nước mắt của tiểu gia hỏa, giọng của đột nhiên ngừng .
"Tiểu ngốc tử, ?" Sở Trường Phong lau nước mắt cho nó,"Đừng , lát nữa nương và con thấy, bọn họ còn tưởng rằng cha khi dễ con đó."
"Cha... Không khi dễ con... cha là cha nhất..."
Tiểu gia hỏa bĩu môi, thút thít dán tay Sở Trường Phong,"Cha -"
Hốc mắt Sở Trường Phong bỗng nhiên ẩm ướt, thể là bộ dáng chít chít của tiểu gia hỏa quá đáng thương, nó, trong lòng liền khổ sở.
"Đừng , con là ca ca, ca ca cũng thể tiểu nhè."
"Chu Chu tiểu nhè -"