Núi lớn, đỉnh núi vài ngôi chùa đặc biệt lớn, hương khói nhiều, cầu nhân duyên, cầu con, cầu bình an đều , miếu thờ linh nghiệm.
Chỉ cần đến hội chùa, thì đều sẽ lên núi.
núi cao, những công t.ử tiểu thư tiền đến giữa sườn núi cơ bản đều sẽ nghỉ ngơi.
Giữa sườn núi là một vùng đất bằng phẳng rộng rãi, diện tích rộng lớn, đại thụ, đình nghỉ mát cho nghỉ ngơi.
Nơi quanh năm mở một quán và quán mì, Thẩm Chỉ hỏi giá cả, đắt.
Ngày thường nhiều nhất mười văn một chén mì thịt băm, nơi bán đến ba mươi văn.
Thẩm Chỉ c.ắ.n răng, gọi hai chén, cùng Sở Cẩm Chu ăn.
Chỉ tiếc mì sợi tính là ngon, thịt cũng ít đến đáng thương.
Sở Cẩm Chu ăn một lúc, thì thầm với Thẩm Chỉ.
"Nương, mì sợi ngon bằng ".
Thẩm Chỉ xoa xoa đầu nó,"Ngoan, lát nữa nương trộn mì lạnh cho con, thêm tai heo kho và dưa chuột sợi con thích, ?"
Chillllllll girl !
Sở Cẩm Chu dùng sức gật đầu,"Ừm! chờ và cha đến, con mới ăn."
"Được."
Ăn mì xong, hai con vội vàng tại chọn quầy hàng, quan sát bốn phía , bắt đầu bày hàng.
Dựng quầy hàng lên, hai cái bàn, hai cái ghế đẩu.
Sau đó là thịt đầu heo kho, tôm chanh chua cay, chân gà sốt chanh, mì lạnh và miến lạnh khoai môn.
Còn dưa chuột sợi, dầu ớt, hành tỏi và các loại nguyên liệu khác.
"Chu Chu, đến đây, ăn chân gà ."
Sở Cẩm Chu nhanh chóng há miệng.
Chua chua cay cay, chân gà thơm ngát giòn tan, Sở Cẩm Chu ăn hưởng thụ.
Nhìn thấy nương lấy nhiều cherry trong gian , Sở Cẩm Chu ấp úng : "Nương, gian để đồ của thật thần kỳ! Nương, con cảm thấy chính là thần tiên."
Thẩm Chỉ: "Suỵt... Đây là bí mật của hai chúng , ai cũng thể ."
Sở Cẩm Chu che miệng ,"Không ."
Trong lúc bận rộn, mặt trời lên, bọn họ ở giữa sườn núi cũng tiếng líu ríu truyền đến từ chân núi.
"Cũng cha cùng con tới ? Chắc là sắp đến chân núi ?"
Sở Cẩm Chu: "Nương, Ngưu Ngưu ca ca bọn họ trời còn sáng xuất phát ? Bọn họ chắc chắn tới."
Nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến.
Đợi một lát, Thẩm Chỉ liền phát hiện thềm đá chân núi xuất hiện vài .
Một trong họ đang cõng .
Nam nhân cõng mặc quần áo màu lam nhạt. Đó chính là bộ quần áo mà Thẩm Chỏ chuẩn cho Sở Trường Phong khi .
Mà phía hai bọn họ, một nam nhân khác khiêng xe lăn, bên cạnh bọn họ theo một đám trẻ con.
"Nương, con thấy ! Con cũng thấy cha! Còn Nhị nha, Ngưu Ngưu!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-175.html.]
Sở Cẩm Chu bên bậc thềm cao xa, ngừng báo cáo tình hình cho Thẩm Chỉ.
"Ta cũng thấy!"
Sở Cẩm Chu nhếch cái miệng nhỏ nhắn lên, dùng sức vẫy tay,"Cha! Niên Niên! Ở đây! Con và nương ở đây!"
"Ca ca!"
Hai mắt Sở Cẩm Niên sáng ngời, hận thể nhảy dựng lên vẫy tay với ca ca.
Sở Trường Phong cũng thấy hai con bọn họ, nhưng chỉ ngại ngùng với bọn họ, nụ nhàn nhạt.
Sở Cẩm Niên thấy nương và ca ca, liền biến thành một con ngựa hoang thoát cương, lạch bạch leo lên bậc thang, mệt.
Thạch Đầu và Ngưu Ngưu cũng chạy theo phía nó.
Sở Cẩm Chu thì xuống nghênh đón bọn họ.
"Ca ca!"
"Đệ !"
Hai hội hợp, kích động ôm .
Thạch Đầu, Ngưu Ngưu, Mộc Mộc và Tam Nha híp mắt, thở hổn hển.
Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên nắm tay phía . Vừa , Sở Cẩm Niên nũng lẩm bẩm,"Ca ca, ngươi và nương quá xa, mà lén !"
Thẩm Chỉ chỉ với bọn họ sáng nay xe bò đến hội chùa, nhưng căn bản với bọn họ là nàng cùng bọn họ, nàng sẽ .
"Ngươi , Niên Niên và cha đều sợ c.h.ế.t, chúng cho rằng hai các ngươi lén chạy mất, cần chúng nữa!"
"Làm sợ c.h.ế.t! Ta thật sự đ.á.n.h ngươi nha!"
"Niên Niên đừng giận, ca ca sai ."
"Biết sai là , may mà Ngưu Ngưu ca ca và Mộc Mộc bọn họ tới tìm , nếu ... Hừ!"
Tiểu gia hỏa lẩm bẩm xong, đến giữa sườn núi.
Thẩm Chỉ mỉm Sở Cẩm Niên,"Ai nha, là bé cá nóc nhà ai ? Cái miệng nhỏ vểnh lên cũng thể treo cả bình dầu !"
Sở Cẩm Niên bĩu môi,"Hừ! Có vài lén , cần và cha nha! Chúng đều tức giận nha!"
Thẩm Chỉ một tay bế nó lên, hôn hai cái khuôn mặt nhỏ đen của nó,"Ai da, xem, tiểu nhãi con thể tức giận như ."
"Hừ!"
Sở Cẩm Niên mặt ,"Người nào đó đừng tưởng rằng tùy tiện hôn hai cái, liền tha thứ cho nàng, nàng là tiểu ngốc ? Niên Niên cũng dễ dỗ như ."
Thẩm Chỉ hôn lên đầu nó,"Sở Niên Niên, nếu con tha thứ cho nương, nương sẽ hôn trọc đầu con luôn."
Sở Cẩm Chu và đám nhãi con ngẩng đầu phá lên.
Sở Cẩm Niên cuối cùng cũng hổ,"Vậy... , Niên Niên miễn cưỡng tha thứ cho hai ."
Thẩm Chỉ đặt nó xuống, kéo bàn tay nhỏ bé của nó về phía bậc thang.
Cha của Ngưu Ngưu cũng cõng Sở Trường Phong lên tới.
"Sở Trường Phong!" Thẩm Chỉ vẫy tay với .
Sở Trường Phong nàng một cái, cảm xúc gì đó đúng.