Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 202

Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:42:19
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Cẩm Niên xoa xoa cái mũi, ngượng ngùng hai tiếng,"Chỉ thèm một chút thôi."

"Trở về ăn cùng cha và các ca ca."

"Âng!"

Lăn qua lăn một ngày, lúc về đến nhà trời cũng sắp tối.

"Ca ca! Mộc Mộc! Niên Niên về !"

Sở Cẩm Niên cầm theo gà nướng, tung tăng nhảy nhót dẫn đầu cửa.

"Các ngươi nhớ Niên Niên ?

Ta với các ngươi nha, hôm nay đồ ăn ngon!"

khi nhà, tiểu gia hỏa thấy , chỉ một nam nhân cao lớn râu ria đầy mặt ở trong sân.

Sở Cẩm Niên sợ hãi lui về phía hai bước.

Thẩm Chỉ phía tiểu gia hỏa, nó lùi , thiếu chút nữa ngã sấp xuống, vội vàng đỡ lấy bả vai nó.

"Niên Niên, con lui về phía gì?"

"Nương..." Tiểu gia hỏa ôm lấy chân nàng, đầu rụt .

Thẩm Chỉ nhướng mày, ngẩng đầu, lúc mới thấy trong nhà thêm .

Người râu quá dài, rõ mặt, nàng căn bản nhận .

"Đã trở về."

Người nam nhân mở miệng .

Thẩm Chỉ ngẩn , giọng chút quen thuộc...

Nhớ tới cái gì, nàng bỗng sững !

"Cha?"

Đây là công công của nàng, cha của Sở Trường Phong a!

Sở Khiếu quanh năm ở nhà, thỉnh thoảng trở về cũng chỉ ngây hai ba ngày, mỗi trở về râu ria đều ngắn, khoa trương như , đừng là Thẩm Chỉ, cho dù là nguyên chủ đây chỉ sợ cũng nhận .

"Ừ."

Sở Khiếu ít .

Sở Cẩm Niên chớp đôi mắt trong suốt, nam nhân râu ria kỳ quái , nương , cố gắng phân tích cuộc đối thoại của hai .

Cha...

Nương gọi là cha...

"Niên Niên? Lại đây, để gia gia ôm."

Đôi mắt Sở Cẩm Niên đột nhiên trợn tròn.

"Gia gia?!"

Tuy rằng từng gặp qua, nhưng ấn tượng của Sở Cẩm Niên đối với gia gia chỉ là râu, tướng mạo mơ hồ, bây giờ râu càng thêm dày dài, nó càng nhận .

Nam nhân cao lớn râu xồm vốn cho chút sợ hãi, tiểu gia hỏa dọa đến chịu nổi.

Hiện giờ cũng thể tin là gia gia của nó!

Sở Khiếu giang cánh tay ,"Lại đây."

Sở Cẩm Niên nuốt nước miếng, vội vàng Thẩm Chỉ.

Thẩm Chỉ vỗ vỗ bả vai nó,"Đi ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-202.html.]

Do dự một hồi lâu, tiểu gia hỏa mới chậm rãi về phía Sở Khiếu. Còn tới mặt, Sở Khiếu đột nhiên vươn tay kéo tiểu gia hỏa qua, đó ôm lấy tung lên trung.

"A!!!"

Sở Cẩm Niên sợ tới mức thét chói tai.

"Ha ha ha..." Trên mặt Sở Khiếu mang theo nụ ,"Sợ cái gì? Tiểu nam oa cũng thể nhát gan như ."

Sở Cẩm Niên mếu máo, sắp .

Số Sở phụ Sở mẫu trở về thể đếm đầu ngón tay, mỗi trở về ở hai ngày, hơn nữa nguyên chủ ngụy trang , cho nên thái độ của nhị lão đối với nàng coi như hiền lành.

Chillllllll girl !

Cảm xúc phập phồng bình tĩnh , Thẩm Kỳ xách đồ trong phòng.

Sở Cẩm Niên trơ mắt nương ném nó cho gia gia.

Kỳ thật tiểu gia hỏa cũng sợ gia gia, còn luôn ngóng trông gia gia nãi nãi thể trở về.

... râu của gia gia nhiều như , trông thật đáng sợ.

Vào trong nhà, đặt mấy món đồ chơi xuống, Thẩm Chỉ mới phát hiện Sở Trường Phong đang ở trong phòng ngủ.

Nàng ,"Sở Trường Phong."

Hắn thu quần áo giặt sạch từ buổi sáng, đang gấp gọn, thấy giọng nàng, vui mừng đầu ,"Nàng về ?"

Hai mắt sáng lấp lánh, Thẩm Chỉ xem đến trong lòng phát ngọt.

"Ừ, về ."

Nàng xuống mép giường,"Cha nương trở về khi nào? Nương ? Chu Chu và Mộc Mộc ?"

Thẩm Chỉ chút khẩn trương, sợ bọn họ chấp nhận sự tồn tại của Mộc Mộc.

thêm một là thêm một đôi đũa, một năm ăn cũng ít, nông gí điều kiện , ai nguyện ý nuôi thêm một miệng ăn.

Sở Trường Phong khẽ : "Cha nương mới trở về, còn đầy một canh giờ, Chu Chu và Mộc Mộc theo nương vườn hái rau, chắc sắp trở về ."

Thẩm Chỉ thở một ,"Ta tìm bọn họ."

Đến sân , Thẩm Chỉ thấy tiếng hai tiểu gia hỏa ríu rít.

"Nãi nãi, rau hái ?"

"Nãi nãi, cha thích ăn rau ! Nương thích ăn cái , còn thích ăn cái !" Sở Cẩm Chu giơ tay chỉ mấy loại rau xanh mượt.

Mộc Mộc xổm trong vườn rau, thể nhỏ bé che khuất, đang thở hổn hển nhổ rau xanh.

Sở mẫu : "Vậy thì hái hết những rau mang về, lát nữa nãi nãi đồ ăn ngon cho các con!"

"Dạ! Được!"

Sở Cẩm Chu biểu hiện vô cùng nhiệt tình.

Ngược Mộc Mộc thỉnh thoảng chen một câu, nhưng quá nhiều, nó chỉ là cố gắng việc, cố gắng thể hiện bản , để cho nãi nãi thấy nó vô dụng.

"Mộc Mộc." Sở mẫu bỗng nhiên lên tiếng.

"A?" Mộc Mộc rút cái đầu nhỏ từ trong vườn rau xanh mơn mởn , ngây thơ mờ mịt Sở mẫu,"Sao ạ? Chúng còn hái thêm rau nào nữa ?"

"Không cần, chỉ là nhắc con chậm một chút, cần vội."

Khuôn mặt của Mộc Mộc đỏ lên,"Được-"

Thẩm Chỉ chằm chằm Sở mẫu một hồi lâu.

Nàng phát hiện mặc dù bà bốn mươi tuổi, nhưng khuôn mặt giống như ba mươi tuổi, khuôn mặt cực kỳ thanh nhã.

Lúc còn trẻ nhất định là một mỹ nhân tuyệt sắc, chỉ là một mỹ nhân như gả cho cha của Sở Trường Phong.

, công công của nàng thoạt khá qua loa.

 

Loading...