Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 223

Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:42:41
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Trường Phong: "Ngồi xuống."

Hai đứa nhỏ đều trả lời , Sở Trường Phong mới gọi là đứa lớn.

Cũng may Sở Cẩm Chu tương đối chuyên tâm, còn hai chữ nó đều trả lời .

Sở Cẩm Niên lén cùng Mộc Mộc nhỏ,"Mộc Mộc, với ngươi , ca ca thông minh nhất nhà chúng , ngươi xem cha dạy ba chữ, ca ca đều , chỉ hai chúng ..."

" , Chu Chu ca ca lợi hại nhất!"

"Niên Niên, Mộc Mộc, hai các con còn nhỏ?" Sở Trường Phong khuôn mặt nghiêm túc.

Hai tiểu gia hỏa vội vàng che miệng, dùng sức lắc đầu.

Sở Trường Phong ôn cho ba tiểu gia hỏa một , cho đến khi hỏi hai đứa nhỏ, bọn chúng đều , cũng ý nghĩa, chương trình học buổi tối mới kết thúc.

Đuổi ba tiểu gia hỏa ngủ, trong phòng ngủ cuối cũng cũng yên tĩnh.

Sở Trường Phong giảng bài nữa, Thẩm Chỉ liền xuống giường.

"Lão đại phu thể thử lên vận động, hôm nay đỡ tập một chút, chúng thử xem."

Thẩm Chỉ đây coi như là phục hồi chức năng.

Phục hồi chức năng vất vả, đây mới là hành hạ nhất.

Sở Trường Phong bóp bóp chân của , khẩn trương nàng,"Có thể ? Chân của cảm giác, thể lên ?"

Thẩm Chỉ khoác cánh tay của lên vai ,"Chúng từ từ, ở đây, ngã cũng , ở bên cạnh ."

Sở Trường Phong mím môi, một tay nàng đỡ, một tay bám tay vịn xe lăn gian nan lên.

"Tới, đừng đỡ xe lăn, chúng thử về phía hai bước?"

Sở Trường Phong cẩn thận buông tay , trong nháy mắt khi buông , bộ thể bắt đầu vô lực rơi xuống, vội vàng ôm lấy Thẩm Chỉ, thể dựa nàng, lúc mới đến mức ngã sấp xuống đất.

Thẩm Chỉ ôm chặt lấy , vỗ nhẹ lưng ,"Đừng sợ, đừng khẩn trương, từ từ, ở đây."

"Chỉ Chỉ."

"Hả?"

"Nàng đỡ như , cảm thấy nặng ? Có thể chịu nổi ?"

"Sẽ , nhẹ, hề nặng."

Sở Trường Phong sờ sờ đầu của nàng một chút, lúc mới nhẹ nhàng buông một bàn tay .

Thẩm Chỉ đỡ, tuy rằng đến mức ngã xuống, nhưng hai chân vẫn một chút khí lực, mặc kệ cố gắng như thế nào, cũng bước một bước.

Thẩm Chỉ chỉ thể mặt đối mặt với , để hai tay của khoác lên vai .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-223.html.]

Nàng chậm rãi lui về phía , Sở Trường Phong mới thể bước chân của nàng kéo về phía .

Mỗi bước , hai chân đều nặng nề, tê dại, còn đau, mệt.

"Chúng từ từ, từ từ, kiên trì một chút... Ngoan..."

Thẩm Chỉ nhỏ giọng an ủi , khích lệ ,"Chúng mỗi ngày đều luyện tập, hôm nay là ngày đầu tiên, mệt mỏi là bình thường, thể nhụt chí."

Sở Trường Phong thở hổn hển mấy , bỗng nhiên cúi đầu, đầu đặt cổ nàng.

Thẩm Chỉ chớp chớp mắt, đưa tay vuốt ve đầu ,"Chúng luyện tập thêm mười lăm phút nữa, đó ngủ, ?"

Sở Trường Phong dựa nàng nghỉ ngơi trong chốc lát, mới ngẩng đầu tiếp tục .

Cuối cùng cũng kết thúc, Thẩm Chỉ dìu đến bên giường xuống, xổm mặt , xoa bóp chân cho ,"Chân lâu , cho dù thỉnh thoảng xoa bóp một chút, cơ bắp cũng sẽ teo rút, hơn nữa lâu quá cũng sẽ quên cách ."

Sở Trường Phong rũ mắt nàng, nàng vẫn luôn đỡ , từng nghỉ ngơi, giờ phút trán đều là mồ hôi.

nhịn đưa tay lau mồ hôi cho nàng,"Có mệt ?"

Thẩm Chỉ lắc đầu,"Vẫn , thể trọng của nhẹ, mệt ?"

Xoa bóp chân cho Sở Trường Phong xong, nàng ghé đùi ,"Trường Phong, hiện tại quá nhẹ, nghĩ vẫn nên bồi bổ cho nhiều hơn, mỗi ngày sẽ những món ăn dinh dưỡng cho ăn, như mới sức tập phục hồi!"

Sở Trường Phong thở dài,"Nếu ăn quá nhiều, trở nên nặng béo, nàng sẽ đỡ nổi, sẽ mệt c.h.ế.t nàng, ngốc ?"

"Béo , gì cũng khỏe mạnh." Thẩm Chỉ cong môi," Chờ khỏe , thể cường tráng, hắc hắc hắc... Đến lúc đó thì đến lượt cõng , ôm ."

Sở Trường Phong xoa mặt nàng, ôn nhu : "Được, đến lúc đó dẫn nàng cưỡi ngựa, dẫn nàng Mạc Bắc."

"Ừm!"

Sở Trường Phong từng đến Mạc Bắc, Mạc Bắc tuy rằng gần biên giới, nhưng nơi đó nhiều dân du mục, dê bò thành đàn.

Hoàng đế ký kết khế ước với các dân tộc du mục gần Mạc Bắc, song phương mậu dịch lui tới, đều tự lợi, lâu chiến tranh, quân vương hai bên thỉnh thoảng vẫn lui tới, tương lai trăm năm trong tới đều sẽ chiến tranh.

Chỉ là, lúc ngờ, một ngày, bọn họ thật sự đến nơi đó sinh sống nhiều năm.

Nghỉ ngơi một lát, Thẩm Chỉ rót cho Sở Trường Phong một ly nước linh tuyền,"Nào, uống nước ."

Sở Trường Phong uống xong, cảm giác hai chân bắt đầu mơ hồ nóng lên, bỗng nhiên : "Nước là nước giếng nhà chúng ? Còn ngọt lành."

Thẩm Chỉ: "Ừm! Ta cũng cảm thấy ."

Chillllllll girl !

Chính nàng cũng uống một chén lớn.

Nàng hiện tại đối với nước linh tuyền còn e ngại, nước căn bản bất kỳ tác dụng phụ nào, uống yên tâm.

"Trường Phong, vệ sinh ? Muốn tiểu ?" Thẩm Chỉ đột nhiên .

Uống một chén nước lớn như , hiện tại vệ sinh, nửa đêm cũng .

 

Loading...