Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 243

Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:43:01
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Cẩm Chu kéo ống tay áo của nàng,"Nương, để con, sức lực con lớn, hôm nay nấu thịt gà cả ngày , mệt mệt."

"Vậy con cùng các vẫn luôn giúp nương rửa rau, còn lau bàn nữa, con mệt ?"

Sở Cẩm Chu mỉm ,"Không mệt, rửa rau nhẹ nhàng, hơn nữa lau bàn, con cùng các mỗi ngày ở nhà đều lau."

"Vậy con giúp nương cầm cherry, cái nhẹ hơn một chút."

Sở Cẩm Chu một tay cầm cherry, một tay nắm tay Thẩm Chỉ,"Nương, tay đau ?"

Thẩm Chỉ ngẩn ,"Sao con ?"

"Con thấy , nương thường xuyên xoa cổ tay, nhất định là xào nhiều thịt gà, để con giúp nương xoa bóp."

"Được."

Cách đó xa, một nữ hài mười lăm mười sáu tuổi chằm chằm Thẩm Chỉ và Sở Cẩm Chu vài , định đuổi theo, hai con liền biến mất ở khúc quanh, chờ đuổi theo, thấy .

"Tiểu Vũ! Tiểu Vũ! Con đây! Con ? Sao đột nhiên chạy?"

Một phụ nhân trung niên đuổi theo: "Con ? Chúng mau về nhà thôi!"

"Nương, con mới thấy Thẩm Chỉ và đứa con trai ."

"Thấy thì thấy thôi."

"Con thấy nàng ăn mặc mộc mạc, bình thường, hề ăn mặc như , còn nữa, con trai nàng hình như cũng gầy nhiều, quần áo cũng giống thường mặc, hình như còn vá ."

"Nương... nàng g.i.ế.c c.h.ế.t nam nhân của nàng trở về nhà, để nương tìm cho nàng nam nhân khác ? Sao còn trở về?"

"Nhất định là Sở Trường Phong c.h.ế.t, nếu hiện tại sống , chứng tỏ nàng tên tê liệt đó liên lụy nhẹ."

"Nương... Đoạn thời gian Vương lão gia ở trấn bên cạnh c.h.ế.t chính thê ? Nghe còn tốn năm mươi lượng bạc cưới thêm một nữa."

Chillllllll girl !

"Vậy Vương lão gia cũng mới năm mươi lăm tuổi, Thẩm Chỉ qua đó chính là hưởng phúc !"

Thẩm mẫu xong, trong lòng nổi lên suy nghĩ.

Mang theo một rổ cherry và du đào trở về, Sở Khiếu và Lâm Tranh cả kinh một hồi lâu nên lời.

Không qua bao lâu mới : "Đào? Bây giờ... Làm thể đào ? Các con mua ở ?"

" , bây giờ là mùa thu !"

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc nghiêng đầu , phát hiện quả du đào mà bọn chúng từng ăn đây, con ngươi cũng sắp trừng !

"Nương! Quả đào! Quả đào giòn giòn ngọt ngọt!"

Thẩm Chỉ: "Cha nương, quả đào dùng phương pháp đặc thù bảo quản, con thấy còn liền mua mấy quả về cho ăn."

" mà... trông hề héo chút nào, giống như hái lâu a."

"Loại đào chín muộn."

Sở Cẩm Chu: "! Chín muộn! Người chỉ bán mấy quả , đều nương mua hết."

Thẩm Chỉ và Sở Cẩm Chu liếc , tiểu gia hỏa mím môi .

Sở Khiếu và Lâm Tranh tuy rằng vẫn tin, nhưng cũng cách nào khác, dù quả đào tươi mới bày mắt, cũng giả.

"Quả đào thoạt còn lớn, cũng ăn ngon ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-243.html.]

"Ngon! Rất ngon!" Sở Cẩm Niên nôn nóng giải thích,"Gia gia nãi nãi, hai ăn sẽ !"

Thẩm Chỉ trực tiếp rửa cho mỗi một quả đào,"Ăn , ăn xong chúng về nhà."

Cắn một miếng du đào, giòn ngọt!

Trong lòng Sở Khiếu và Lâm Tranh chấn động, những quả đào hẳn lá đắt?

Hơn nữa, bọn họ từng ăn qua quả đào ngon như ! Không thể tin .

Mỗi ăn xong một quả đào lớn, ăn chút cherry, bụng rỗng của cuối cùng cũng lấp đầy.

Sau khi đặt gà dùng cho ngày hôm , cả nhà bắt đầu dạo chợ, dự định mua thức ăn và thịt.

Thẩm Chỉ mua chừng mười cân củ sen, mười cân đậu que.

Ngoài những thứ , còn mua một cái đầu heo.

Đầu heo rẻ, khi kho ngon, phù hợp dùng để đồ ăn cho các thợ thủ công.

Mua xong, mới từ chợ bán thức ăn , mới một lát, Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc thấy cái gì, sợ tới mức kêu lên vài tiếng.

"A! Gia gia nãi nãi! Nương! Ca ca!"

A! Niên Niên! Là cóc ghẻ! Rất nhiều cóc ghẻ!"

"Niên Niên! Bảo vệ !"

"Mộc Mộc, cũng sợ, ngươi bảo vệ !"

"Ô ô ô... Ta dám."

Hai tiểu gia hỏa sợ trời sợ đất, sợ cóc ghẻ cả mọc đầy mụn nhọt, vô cùng xí.

Thẩm Chỉ hai tiểu gia hỏa dọa nhảy dựng,"Cóc ghẻ cái gì? Cóc ghẻ ở ?"

Sở Cẩm Chu thì trực tiếp ôm lấy hai ,"Đừng sợ đừng sợ, ca ca ở đây, ca ca dùng ná b.ắ.n cóc ghẻ !"

"Không thể bắn! Bắn cóc ghẻ, tay sẽ lở loét." Lâm Tranh nghiêm túc .

Sở Cẩm Chu lúc .

Thẩm Chỉ quan sát một vòng, rốt cuộc thấy thứ cho hai tiểu gia hỏa sợ hãi đến cả phát run, ôm chặt .

"Không cóc ghẻ!"

"Thật sự , cái thể ăn... Các ngươi đừng sợ, nó sẽ c.ắ.n ..."

Chỉ thấy một thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi mặt đỏ bừng giải thích.

Thấy hai tiểu gia hỏa la to, hấp dẫn sự chú ý của chung quanh, càng lo lắng.

Thứ vốn là dễ bán, vốn nhiều ghét bỏ, lúc , chỉ sợ càng bán !

Thẩm Chỉ vội vàng đến gần. Chỉ thấy trong thùng mặt nuôi hơn nửa thùng ếch trâu.

Thẩm Chỉ xổm xuống cẩn thận xem xét một chút, thật sự là ếch trâu, cóc ghẻ.

Một thùng lớn như , cũng thiếu niên bắt như thế nào, loại vật khó bắt.

 

Loading...