Cuối cùng, Sở Cẩm Chu bước đầu tiên,"Ngươi là ai? Sao giọng của ngươi quen thuộc như ? Ngươi đang giả giọng?"
Nó cũng sợ, trực tiếp dạo qua một vòng, tới mặt Sở Trường Phong.
Nhìn rõ mặt mắt, nó sửng sốt một chút.
Sở Trường Phong vẫn luôn xe lăn, mấy bọn chúng bình thường thể thẳng , nhưng từng dùng góc thấp như .
Một lúc lâu , nó cũng mở miệng.
Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc gấp c.h.ế.t.
"Ca ca! Sao ngươi lời nào? Người lớn lên đáng sợ ?"
Sở Cẩm Niên chạy tới, Mộc Mộc đuổi theo.
Chờ hai bọn chúng thấy rõ mặt Sở Trường Phong, cũng ngây dại.
Trên mặt Sở Trường Phong tràn đầy nụ tùy ý.
Ba tiểu bảo bối mơ hồ thật sự quá đáng yêu, thời gian dài như từ cao xuống bọn chúng, chỉ cảm giác bọn chúng càng nhỏ.
Sở Cẩm Niên tiến lên một bước, cái đầu nhỏ ngẩng cao, cảm giác thể nhỏ nhắn cũng thể vểnh lên, nó ấp úng : "Ta cảm thấy... cảm thấy ngươi chút giống cha ..."
Sở Trường Phong một tay ôm lấy nó, còn quăng hai vòng.
Sở Cẩm Niên càng ngơ ngác, cảm giác bộ đầu đều đang chuyển động, choáng váng.
Sở Trường Phong hôn nó một cái,"Niên Niên! Ngay cả cha con cũng nhận , cái gì gọi là chút giống? Chính là ."
Sở Cẩm Niên lắc lắc đầu, miệng há to.
Nó tò mò sờ sờ mặt, sờ lỗ tai Sở Trường Phong, cúi đầu đôi chân đang của ,"Cha... cha... lên ?!"
Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc ngây ngốc,"Cha... cha khỏe ... cha lên !!!"
"A a a a a!!!"
Ba tiểu gia hỏa điên ! Choáng váng! Vui vẻ líu ríu kêu loạn!
"Cha!"
Sở Cẩm Niên thét chói tai một tiếng, ôm mặt Sở Trường Phong hôn vài cái,"Cha! Ai nha! Cha..."
Tiểu gia hỏa cũng nên cái gì, , mừng rỡ tìm phương bắc.
Sở Trường Phong ha ha, buông Sở Cẩm Niên xuống, giống như ôm Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc.
Hai tiểu gia hỏa cũng nhịn liên tục hôn lên mặt !
Sở Cẩm Niên hưng phấn chạy vòng quanh ,"A a a!! Cha lên! Cha lên! Cha chính là lợi hại nhất!"
Chạy vòng vòng, thể nhỏ bé bắt đầu lắc lư, Sở Trường Phong một tay kéo nó .
Tiểu gia hỏa mơ màng chớp mắt,"Ta... Ta choáng váng..."
Sở Trường Phong gõ gõ trán nó,"Đừng chạy vòng vòng nữa, ngoan một chút."
"Hắc hắc hắc... Không chạy nữa! Cha chạy con sẽ chạy!"
Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc chằm chằm Sở Trường Phong ngây ngô.
Mộc Mộc ôm lấy một chân của ,"Cha... Thật sự dã khỏi ... Chân khỏe !"
Sở Cẩm Chu xổm xuống, sờ tới sờ lui kiểm tra chân của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-279.html.]
Khi Sở Khiếu và Lâm Tranh trở về, thấy bộ dạng của Sở Trường Phong, cái giỏ trong tay lập tức rơi xuống.
"Trường... Trường Phong?"
Sở Trường Phong: "Cha nương! Con khỏe !" đỏ hốc mắt.
Hai vội vàng tới bên cạnh Sở Trường Phong, sờ sờ chân , vỗ vỗ vai .
Hai , vui sướng thật lớn vọt tới, cho bọn họ cái gì, nhưng khi mở miệng chỉ hóa thành một nụ tràn đầy nước mắt.
Thẩm Chỉ ở trong phòng thấy tiếng vui mừng của , nàng cũng nhịn .
Cười , nước mắt liền rơi xuống.
Lúc nàng trong sân, ba tiểu gia hỏa đang chen chúc bên Sở Trường Phong, líu ríu chuyện.
Sở Trường Phong thì híp mắt .
Thấy nàng xuất hiện, Sở Cẩm Niên đột nhiên xông tới,"Nương, ngươi thấy ?! Cha ! Cha của con trở thành cha cao cao, xinh !"
Thẩm Chỉ nắm lấy bàn tay nhỏ của nó,"Nương , đêm qua nương thấy."
Sở Trường Phong ngước mắt nàng.
Mặt mày mang theo nụ , còn mang theo một tia ham chiếm hữu nàng nồng đậm.
Thẩm Kỳ tự nhiên mà dời mắt, ... Đây là ánh mắt gì?
Sao cảm giác chân khỏi, tính cách cũng đổi luôn ?
Nàng Sở Cẩm Niên kéo đến mặt ,"Nương, cùng chúng , chúng còn thật nhiều thật nhiều lời!"
Chillllllll girl !
Thẩm Chỉ mím môi, Sở Cẩm Chu lập tức xê dịch mông, Mộc Mộc cũng xê dịch theo.
"Nương, ở đây!"
Thẩm Chỉ ép xuống bên cạnh Sở Trường Phong.
Ba tiểu gia hỏa chen chúc ở hai bên, tiếp tục líu ríu.
Nói xong, còn đem bảo bối Bát Nguyệt Qua bọn chúng hái về lấy ăn.
Bất tri bất giác, tay Sở Trường Phong khoát lên vai Thẩm Chỉ, nghiêng đầu, ở bên tai nàng nhỏ giọng : "Thân thể khó chịu ?"
Thẩm Chỉ trừng mắt ,"Câm miệng!"
Sở Trường Phong nhướng mày, thêm gì nữa, chỉ là cánh tay ôm nàng thu trở về.
Lúc thì xoa bóp lỗ tai nàng, lúc thì sờ sờ mặt nàng, thật sự nhàn rỗi.
Mặt Thẩm Chỉ càng ngày càng đỏ, ... coi nàng là món đồ chơi riêng của ?
Bọn nhỏ vẫn còn ở đây!
Nàng dùng sức véo một cái," quy củ một chút cho ."
Sở Trường Phong nhướng mày, chằm chằm mắt nàng.
Thẩm Chỉ khẽ run lên, bất đắc dĩ cúi đầu xuống.
Ba tiểu gia hỏa trời đất, xong, dựa cánh tay Sở Trường Phong, gối lên chân Thẩm Chỉ, sảng khoái.
Sở Khiếu cùng Lâm Tranh ở cửa chính Sở Trường Phong híp mắt, cũng nhịn mà ngây .
Kế tiếp một đoạn thời gian, chân của Sở Trường Phong càng ngày càng linh hoạt, thậm chí còn thể chạy thể nhảy.