Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 282

Cập nhật lúc: 2025-12-17 12:02:20
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Chỉ nước bẩn khi kỳ cọ , bất đắc dĩ : "Bình thường để ba các con tự tắm rửa, đây là cách con các tự tắm ? Trên là bùn."

"Có căn bản chà xát?"

"Quá... quá đau... dám chà..." Mộc Mộc nhỏ giọng .

Sở Cẩm Chu cũng cúi đầu lời nào, chỉ dùng sức chà xát chính .

Sở Cẩm Niên như thế, trực tiếp bỏ chạy, tiếp tục ghế dài chơi đồ chơi.

Sở Trường Phong với đầu tóc ướt sũng từ bên ngoài , ghế dài, vỗ vỗ m.ô.n.g nhỏ của Sở Cẩm Niên,"Tắm xong ?"

"Âng!"

Tiểu gia hỏa thấy tóc ẩm ướt, vội vàng lấy một cái khăn,"Cha, ngoan ngoãn xuống, con lau tóc cho !"

ghế dài, cẩn thận lau từng chút một,"Cha, cha tắm ở bên ngoài? Nước lạnh, nương đun nước nóng cho mà."

"Không lạnh, nam t.ử hán thể sợ chút lạnh chứ?"

Sở Cẩm Niên thể phản bác, nó hì hục lau một hồi lâu, mái tóc dài của Sở Trường Phong rốt cuộc cũng khô một nửa, mà lúc , trong phòng tắm hai cái tiểu gia hỏa cuối cùng .

Sở Cẩm Chu cũng hung hăng chà xát một , hai tiểu gia hỏa đều một bộ dáng chà đạp thê thảm, đáng yêu đáng thương.

"Ba các con ngủ ."

Ba tiểu gia hỏa lập tức vui vẻ, chạy phòng.

Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong theo phía bọn chúng.

Đi tới phòng của chúng, ba tiểu gia hỏa ở giường .

Còn ngay ngắn.

Thẩm Chỉ cảm thấy buồn ,"Sao cả ba đều ngủ đó? Không chật ? Hơn nữa còn dễ leo."

"Ừm... chúng con thích ngủ đây, chúng con ngủ cùng !"

"Chúng con thích ngủ giường ."

Ba khuôn mặt nhỏ nhắn chăn che mất một nửa, chỉ lộ ba đôi mắt to tròn.

Thẩm Chỉ dịch chăn cho bọn chúng, Sở Trường Phong ở bên giường đè chăn .

"Đêm nay ngủ thật ngoan, nên lộn xộn, hiện tại thời tiết lạnh, đắp chăn sẽ nhiễm phong hàn."

"Ừm ừm!"

"Âng! Biết ạ!"

Lúc Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong mới ngoài.

Hai trở phòng, mới đóng cửa , Sở Trường Phong phía , yết hầu lăn một vòng, một tay ôm nàng trong ngực.

Động tác của đột ngột, Thẩm Chỉ nửa ngã lòng , vững.

" ? Làm sợ c.h.ế.t..."

Nàng vỗ vỗ tay Sở Trường Phong đang ôm eo ,"Buông ."

"Ta !" cúi xuống c.ắ.n nhẹ tai nàng,"Đi, lên giường."

Thẩm Chỉ co rúm ,"Sở Trường Phong!! Hôm nay bận cả ngày? Không mệt ?"

"Ta mệt." Sở Trường Phong đột nhiên bế nàng lên, đôi môi ấm áp hôn xuống n.g.ự.c nàng, giống như sói đầu đàn gặm loạn lên.

Lông mi Thẩm Chỉ run rẩy," ... ... thật sự là..."

Chẳng từ lúc nào, bên ngoài mưa thu bất đầu rơi lất phất.

Thẩm Chỉ sấp giường, nhíu đôi mày thanh tú,"Sở Trường Phong... quả thực là... hổ..."

Sở Trường Phong vẻ mặt thỏa mãn, kéo nàng trong ngực, ôm thật chặt,"Ừ, hổ."

" đừng ôm ... Lát nữa ... Hừ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-282.html.]

Nàng nheo mắt, còn sức chuyện với nữa.

Sở Trường Phong nhẹ nhàng c.ắ.n vành tai nàng,"Mệt thì nàng ngủ ."

" đừng như , buông ... Nhột..."

"Ta buông."

Nàng liếc mắt một cái, mặc kệ, ngủ.

Nhìn nàng thật sự ngủ, khóe miệng Sở Trường Phong cong lên, hôn lên mặt nàng.

Nương t.ử của thật là mắt...

Mái tóc mềm mại, làn da trắng nõn, cũng dám c.ắ.n mặt của nàng, bằng ngày mai sẽ lưu dấu vết.

Bất quá mặt và cổ , chỗ khác còn ?

Nghĩ tới đây, vén chăn lên, cúi đầu xuống.

Chillllllll girl !

"Hừ..."

Thẩm Chỉ cau mày, nhưng cũng may tỉnh.

Không qua bao lâu, mới hài lòng hôn lên môi nàng một cái,"Ngoan, chúng ngủ."

Ngày hôm .

Khi Thẩm Chỉ tỉnh , Sở Trường Phong sớm rời giường.

Nàng quấn chăn mỏng đến tủ quần áo tìm quần áo.

Chỉ là quần áo, thấy dày đặc dấu hôn, nàng kinh ngạc.

Đặc biệt là ở ngực.

Nhìn đến nàng hít ngược một ngụm khí lạnh.

"Sở Trường Phong!"

Nàng nắm chặt nắm tay, tên lưu manh hổ !

Từ khi chân khỏe , liền đổi!

Đã còn bộ dáng ngoan ngoãn, ôn nhu như nữa.

Lúc ngoài, nàng như bao phủ bởi một luồng khí lạnh lẽo.

"Chỉ Chỉ! Nàng dậy !"

Nàng , Sở Trường Phong liền tiến gần, ôm vai nàng,"Cơm sáng xong , mau ăn , hôm nay chúng huyện thành đúng ?"

Thấy dáng vẻ như việc gì của , Thẩm Chỉ tức giận véo một cái,"Tối qua rốt cuộc gì?! Tại ..."

Nàng tức giận hừ một tiếng,"Ta thấy quả thật là bệnh!"

Sở Trường Phong sờ sờ gáy,"Cái gì? Ta gì a, hiểu nàng đang gì."

"Sao như ?! quả thực là da mặt dày!" Thẩm Chỉ tức giận mắng .

"Được , là da mặt dày, nàng mắng như thế nào liền mắng như thế đó, nương tử, cho nên hôm nay chúng huyện thành ?"

Thẩm Chỉ liếc mắt trừng ,"Đi! ! ở nhà cho !"

"Tại ?!" Sở Trường Phong trợn tròn mắt.

"Tại ? Chính ?"

Người chỉ cần ở bên cạnh nàng, đôi tay liền chịu yên!

Lúc thì ôm eo nàng, lúc thì bóp lỗ tai nàng, lúc thì xoa mặt nàng!

Mỗi ngày đều ảnh hưởng đến nàng việc!

" ở nhà tự kiểm điểm cho !"

 

Loading...