Thẩm Chỉ:...
Cái cũng đúng...
Cả nhà chuyện một lát, đột nhiên, vang lên tiếng gõ cửa.
"Con mở cửa! Nhất định là Cửu ca ca tới!" Sở Cẩm Niên chạy như bay ngoài.
Vừa mở cửa , bên ngoài là Tần Cửu An !
Tần Cửu An tay ôm cái gì đó, híp mắt Sở Cẩm Niên,"Niên Niên, cho mua bánh sữa cho các đây!"
"Hắc hắc hắc... Mau !" Sở Cẩm Niên vội vàng thúc giục nhà.
"Cửu ca ca, bây giờ tối , mới đến?"
"Ta ngoài thành." Tần Cửu An trán đầy mồ hôi.
Đi ngoài trở về, cũng mất ít thời gian.
"Huynh đưa đồ ăn cho bọn họ ?"
" , tặng chút màn thầu."
Tần Cửu An thu chi trong tiệm cơm, mỗi tháng tiền bạc đều ba lượng bạc.
Mỗi tháng, dành ít nhất một nửa tiền của để mua thức ăn cho những thu lưu đây.
Hắn lâu lâu sẽ một , thành thói quen.
Những dân chạy nạn tụ tập bên ngoài thành hiện đang khai hoang trồng đậu, trồng rau.
Mỗi mỗi ngày thể ăn một bữa cơm, chờ bọn họ trồng lương thực, quan phủ cũng sẽ mặc kệ.
Cũng may quan phủ Bắc Dương quan phủ cùng quân trấn thủ thiện tâm, nếu là đổi là châu thành khác, những dân chạy nạn cũng vận may như .
"Cửu An, mua đồ tới đây? Thật vất vả mới phát cho chút tiền công, cứ tiêu như , chỉ sợ ba ngày sẽ còn." Nhìn một túi bánh sữa lớn mà Tần Cửu An ôm, Thẩm Chỉ cực kỳ bất đắc dĩ.
Mỗi phát tiền công, ngoại trừ mua đồ ăn cho dân chạy nạn ngoài thành, chính là mua đồ ăn vặt cho mấy đứa nhỏ trong nhà.
Hiện tại ăn ở đều ở trong tiệm cơm, căn bản cần tiêu tiền gì, cũng tiết kiệm một chút.
Thẩm Chỉ đều lo lắng ,"Đệ còn nhỏ, tiết kiệm nhiều tiền một chút, cưới nương t.ử nữa chứ."
Lông mi Tần Cửu An chớp một cái, như việc gì đảo qua cánh tay trái cụt của , khóe miệng kéo một nụ trào phúng, nhưng ai cũng phát hiện.
"Ai nha, các ngươi cũng đừng quản, tiểu gia nhiều tiền! Có tiền, tiêu như thế nào liền tiêu như thế đó!"
Thẩm Chỉ trợn trắng mắt.
Sở Trường Phong nhíu mày: "Đệ thể như ! Một tháng cũng chỉ ba lượng bạc, dùng loạn như , sớm muộn gì cũng sẽ hối hận!"
Tần Cửu An đặt đồ lên bàn, đặt m.ô.n.g xuống bên cạnh Sở Cẩm Chu, khoác tay lên vai nó,"Chu Chu, chờ Cửu ca ca kiếm tiền, già ai hầu hạ , chăm sóc ? Không cần gì, mỗi ngày cho uống nước miếng là ."
Mọi :...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-417.html.]
Sở Cẩm Chu mấp máy miệng,"Cửu ca ca, hươu vượn, chuyện."
Tần Cửu An nhướng mày, cầm một miếng bánh sữa đưa cho nó,"Vậy cái ăn ?"
Sở Cẩm Chu há miệng liền ngậm ,"Đương nhiên ăn!"
Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc hai tiểu quỷ ấu trĩ vội vàng há miệng,"Chúng cũng !"
Tần Cửu An "chậc" một tiếng,"Mấy các xảy chuyện gì? Một hai đều đút?"
"Bảo các hầu hạ , cả đám đều ! Hiện tại ngược là cần hầu hạ các , còn thể thốn gì!"
Nói xong, liền đưa tay đến nách Sở Cẩm Niên gãi.
"Ha ha ha... Cửu ca ca! Ta chán ghét ... Ha ha ha... phiền c.h.ế.t..."
Tiểu gia hỏa gãi đến cả khó chịu, đến ngừng , thật sự nhịn , liền bò đến , dùng sức ấn tay của .
Hắn chỉ một tay, một đứa trẻ cũng thể khống chế .
Tần Cửu An dùng lực , ghế dài, nhẹ nhàng thở hổn hển.
Hắn khẽ một tiếng,"Niên Niên của chúng thật sự quá lợi hại... Ta một lớn như đều thu thập đến ngoan ngoãn!"
Cũng là khen tiểu gia hỏa, là đang giễu cợt chính .
Nụ mặt Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ cũng chạm đến đáy mắt.
"Hừ! Huynh phục ?!" Sở Cẩm Niên vểnh cái miệng nhỏ nhắn, dương dương tự đắc.
"Phục! Phục! Niên ca của là lợi hại nhất! Người khác căn bản đ.á.n.h !"
"Ha ha ha... Xem còn dám chọc ?!"
Lúc Sở Cẩm Niên mới cảm thấy mỹ mãn lên.
Làm ầm ĩ một hồi, mới tiếp tục ăn bánh sữa mang tới.
Bánh sữa thơm, đặc biệt ngọt, mấy tiểu gia hỏa thể ngừng ăn.
Chillllllll girl !
Ước chừng ăn hết một túi bánh đầy, bọn chúng mới thèm dừng .
"Tần Cửu An, thật với , tiền công của đừng tùy tiện dùng lung tung, tích góp một chút, đến lúc đó mua căn nhà nhỏ, cái khác, thế nào cũng một chỗ ở chứ?"
Nụ mặt Tần Cửu An ngưng trệ,"Ta cảm thấy hiện tại , ở trong tiệm cơm cũng ."
Phía tiệm cơm mặc dù chỗ ở, nhưng trừ , còn hai tiểu nhị khác.
Thẩm Chỉ nhíu mày: "Đệ ở một , chen chúc với khác?"
Sở Trường Phong: "Nhà chúng về phía ba hộ thì một căn nhà ở, chừng 20 lượng là thể mua."
Thẩm Chỉ : "Hay là như , chúng cho mượn tiền, mua nhà, trừ tiền công của ."
Tần Cửu An rũ mi mắt, hồi lâu gì.