Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 437

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:27:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

bây giờ, chữa khỏi ôn dịch!

Y thuật như , e rằng đời ai sánh bằng!

Lão đại phu thấy Lam Lập khoa trương trương như , cảm giác ngượng ngùng: "Đừng khen lão già nữa! Thứ lợi hại chính là thảo d.ư.ợ.c đưa tới hôm qua! Toàn là thảo d.ư.ợ.c nhiều năm, thậm chí là hàng chục năm, hơn nữa, hiệu quả còn hơn hẳn những loại cùng niên đại khác. Nếu những loại thảo d.ư.ợ.c , cũng thể hồi phục nhanh như ."

Lam Lập kinh ngạc vô cùng: "Ngài là nhờ thảo d.ư.ợ.c đó ?"

"Đương nhiên! Nếu tiểu t.ử đó thể cung cấp thảo d.ư.ợ.c lâu dài, thì bộ Bắc Dương còn sợ gì ôn dịch nữa?!"

Ánh mắt Lam Lập khẽ d.a.o động.

Sau khi rời , ông lập tức lệnh cho điều tra nơi ở của Sở Trường Phong, chậm trễ chút nào, trực tiếp tìm tới tận cửa.

Vừa bước con đường nơi Sở gia sinh sống, ông ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt của thảo dược.

Lam Lập vội vàng bước nhanh hơn, đến cửa Sở gia, thấy trong sân mấy cây ăn quả tươi , thấy những cái rổ phơi đầy thảo dược, ông mới nhận nhà thật đặc biệt.

Ông đóng quân ở Bắc Dương nhiều năm, nhưng từng gặp qua cây ăn quả nào phát triển như .

Còn những loại thảo d.ư.ợ.c từ ?

Thảo d.ư.ợ.c như , ông tìm khắp trong vòng trăm dặm mà từng đến.

Sau khi suy nghĩ một lúc, ông bước lên gõ cửa.

Trong sân chỉ ba tiểu gia hỏa đang loanh quanh kiểm tra thảo dược.

Bởi vì thường xuyên đến gõ cửa, bọn chúng cũng dám trực tiếp mở cửa, nhất là trong thời điểm đặc biệt như hiện tại.

"Ai ở bên ngoài ?" Sở Cẩm Niên hỏi.

Lam Lập sửng sốt, thì nhà còn trẻ con...

Nhìn vị thiếu niên cảm giác tuổi tác lớn lắm, còn tưởng là thành .

"Tiểu gia hỏa, đến tìm Sở Trường Phong, chuyện quan trọng cần gặp , giúp mở cửa , hoặc gọi ."

Sở Cẩm Niên: "Bá bá, hiện tại thể mở cửa cho ngài, vì liệu ngài nhiễm ôn dịch , chúng nhất đừng quá gần ."

Sở Cẩm Chu : "Ngài chờ chút , sẽ gọi cha , chuyện gì thì ngài cứ ở ngoài cửa nhé."

Mộc Mộc cũng : " ! Trong thời gian nhà chúng tiếp khách ."

Lam Lập trợn mắt há hốc mồm, đây thực sự là ba đứa trẻ ...

Sau khi lấy tinh thần, ông nhịn mà bật , ba đứa trẻ còn cảnh giác đấy!

"Được! Vậy nhờ các ngươi gọi cha ."

"Niên Niên, ngươi !" Sở Cẩm Chu vỗ nhẹ lên đầu .

Sở Cẩm Niên gật đầu một cái, lập tức chạy nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-437.html.]

Nghe tìm , Sở Trường Phong nghi hoặc .

Mở cửa, thấy là Lam Lập, kinh sợ: "Lam tướng quân? Sao ngài tới đây?"

Cửa chỉ mở một nửa, ba tiểu gia hỏa nấp lưng Sở Trường Phong, nghiêng đầu nhỏ, một chút xem bên ngoài là ai.

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc chớp chớp mắt, xác nhận đây là mà bọn chúng quen .

Nghe ông chuyện với Sở Trường Phong, đều về chuyện thảo dược, là chính sự, mấy tiểu gia hỏa liền cảm thấy nhàm chán.

"Ca ca, Mộc Mộc, thôi, chúng kiểm tra thảo d.ư.ợ.c tiếp, chúng quen ."

Nói xong, Sở Cẩm Chu vẫn chậm chạp dời bước, Sở Cẩm Niên nghi hoặc kéo tay ca ca: "Ca ca? Ca ca? Ngươi ?"

Sở Cẩm Niên nhíu mày: "Ca ca, ngươi quen ?"

Sở Cẩm Chu ngẩng đầu, ngơ ngác mà Lam Lập, vẫn nhúc nhích, cả đều cứng .

"Lam tướng quân, chuyện gì mời ngài nhà chuyện." Sở Trường Phong lên tiếng mời.

Lam Lập : "Thôi thôi, . Ta chạy qua bên khu chữa bệnh suốt ngày, cũng nhiễm bệnh , nhà ngươi nhiều trẻ con như , vẫn nên cách bọn chúng xa một chút."

Sở Trường Phong bật , cũng lý: "Vậy và ngài ngoài chuyện."

ba tiểu gia hỏa: "Các con ngoan ngoãn ở nhà, cha ngoài một lát sẽ về ngay."

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc ngoan ngoãn gật đầu: "Cha, cha về sớm một chút, nếu chúng con sẽ nhớ cha."

"Được ."

Sở Cẩm Chu vẫn há miệng, vẫn cứ chằm chằm Lam Lập, dường như xuyên qua ông .

Bị tiểu gia hỏa chằm chằm như , Lam Lập thể cảm giác ?

Ông liếc Sở Cẩm Chu một cái, thấy mặt tiểu gia hỏa lóe lên một vui mừng, khiếp sợ cùng hoang mang.

"Tiểu gia hỏa, ngươi gì? Ngươi ?" Lam Lập hỏi.

Ánh sáng trong mắt Sở Cẩm Chu dần tắt câu hỏi đó.

Nó nhẹ nhàng lắc đầu.

Sở Trường Phong liếc tiểu gia hỏa một cái, hôm nay con trai lớn của chút thích hợp, tại cứ chằm chằm mãi thôi?

hiện tại cũng lúc để hỏi.

Chillllllll girl !

Cho đến khi Sở Trường Phong và Lam Lập rời , Sở Cẩm Chu vẫn nhịn mà dõi theo bóng lưng .

Đợi đến khi bọn họ biến mất khỏi tầm mắt, nó mới đóng cửa , giống như một hồn ma bay trong sân.

"Ca ca, hôm nay ngươi thật kỳ lạ." Sở Cẩm Niên kéo tay ca ca, lắc lắc: "Cảm giác như ngươi quen đó ."

 

Loading...