Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 101

Cập nhật lúc: 2025-10-12 00:18:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thánh chỉ đến

Thế nhưng, diễn biến sự việc trái ngược với kế hoạch của bà Châu và Diệp Thanh Thanh.

Tiêu Mộc ở nhà thì chớ, Từ Chính Hương là một khối sắt đá, mềm nắn rắn buông đều chẳng ăn thua.

Ngay cả Diệp Lạc Hân, giờ đây cũng dám khoa tay múa chân mặt hai con các nàng.

Đáng ghét nhất là Diệp Đại Thành, thành sự thì chẳng , bại sự thì dư thừa, vốn bảo đến giúp cùng lôi kéo Tiêu gia, mở miệng đòi tiền Từ Chính Hương.

Hắn khuấy đảo một phen, xem như chuyện đổ vỡ.

Tuy nhiên, bà Châu nghĩ: cho dù Diệp Thanh Thanh thành công, bà cũng Diệp Lạc Hân tiếp tục hưởng phúc ở đây, bà đem Diệp Lạc Hân về, dạy dỗ nàng thật .

Bởi , bà mới những lời : chúng , cũng đem Diệp Lạc Hân theo.

“Đây là tức phụ của , là thứ ngươi mang thì mang chứ! Ngươi tính là cái thá gì!”

Từ Chính Hương hất tay Tiêu Trường Hà , dùng chiếc muỗng trong tay đ.á.n.h chảy m.á.u mũi bà Châu.

“Tiêu gia g.i.ế.c ! Tiêu gia g.i.ế.c !” Bà Châu la lớn.

“G.i.ế.c đền mạng, thiếu nợ trả tiền, hôm nay Tiêu gia cho chúng một lời giải thích, chúng sẽ !” Diệp Đại Thành cũng chống nạnh ở cửa.

“Các ngươi Diệp gia cũng thật quá đáng!” Dương Phượng tức giận thôi.

Dân làng thấy , ai nấy đều lên tiếng bênh vực Tiêu gia.

“Ta các ngươi Diệp gia rốt cuộc là chứ? Rõ ràng bán nữ nhi , còn đến tận cửa gây chuyện, thật là vô liêm sỉ.”

đó, đừng tưởng dân làng chúng ít kiến thức mà ức hiếp, nếu ngươi dám đến nhà phú hộ lớn mà gây loạn như , xem tống ngươi nha môn !”

“Nếu các ngươi , thì hãy ở đây mà giữ cửa cho nhà !”

Tiêu Trường Hà dây dưa với bọn họ, trong nhà trở về đóng cổng.

Diệp Đại Thành nào thể để bọn họ trở về, thừa lúc Tiêu gia đề phòng, thoắt cái vượt qua Tiêu Trường Hà, chắn ngay cổng Tiêu gia: “Thân gia, đừng vội, hôm nay bà lão và nữ nhi nhà đều đánh, chuyện chúng cho lẽ.”

“Ta gì để với các ngươi, nếu còn dám quấy rầy nhà , chỉ thể dùng nắm đ.ấ.m mà tiếp đón!”

Diệp Đại Thành quen kẻ côn đồ, căn bản sợ hãi bộ dạng .

Nghe Diệp Đại Thành dùng nắm đ.ấ.m tiếp đón, nháy mắt hiệu với hai tên tùy tùng, hai tên đó lập tức từ hai bên xông lên, định đ.á.n.h lén Tiêu Trường Hà.

Tiêu Tùng mắt nhanh tay lẹ, lập tức lao tới, đồng thời nhắc nhở Tiêu Trường Hà: “Cha, cẩn thận!”

Gà Mái Leo Núi

Diệp Lạc Hân cũng ngờ nhà Diệp Đại Thành vô liêm sỉ đến thế.

Cứ tưởng thoát khỏi bọn họ , ngờ bọn họ còn giở trò .

“Ta và Diệp gia sớm đoạn tuyệt quan hệ, nếu các ngươi còn dây dưa mãi, chúng chỉ thể báo quan thôi!”

“Báo quan thì báo quan, dù bây giờ đ.á.n.h là nhà , xem xem, Huyện lệnh đại nhân rốt cuộc sẽ phán thế nào.”

Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, lời Diệp Đại Thành dứt, một chiếc xe ngựa xuất hiện ở đầu làng, hướng về phía Tiêu gia mà chạy tới.

Xe dừng, Huyện lệnh Lưu Miễn từ xe bước xuống.

Hai Huyện lệnh đến đều mặc thường phục, mặc quan phục mới tinh.

Tất cả dân làng đều thắt lòng.

Thấy cổng Tiêu gia đông nghịt , Lưu Miễn cau mày.

“Đây là đang gì?” Hắn lạnh lùng mở miệng hỏi.

Dân làng tuy từng gặp Huyện lệnh, nhưng trong lòng vẫn vô cùng sợ hãi.

Bởi , khi Huyện lệnh mở miệng hỏi chuyện, một ai dám lên tiếng.

“Huyện lệnh đại nhân đến đúng lúc, kẻ vô đến nhà gây chuyện.” Diệp Lạc Hân .

Diệp Đại Thành cũng vội vàng : “Đại nhân, xin ngài hãy chủ cho thảo dân! Tiêu gia vô cớ tay thương, đ.á.n.h chúng cả nhà ba , còn mong đại nhân thể đòi công đạo cho chúng .”

Lưu Miễn liếc ba Diệp Đại Thành, thấy hai khác bọn họ, với thuộc hạ: “Người , trói năm cho , đưa sang một bên.”

“Đại nhân, ngài bắt nhầm ! Chúng mới là đ.á.n.h mà!” Diệp Đại Thành liên tục kêu la.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-101.html.]

“Bịt miệng bọn chúng .”

“Vâng!” Thuộc hạ lập tức tiến lên.

“Đại nhân, chúng oan, đạ... ô ô ô ô!”

Diệp Đại Thành cuối cùng cũng im lặng.

Lưu Miễn lúc mới , nhận lấy một chiếc hộp chạm khắc từ tay sư gia.

Chiếc hộp mở , bên trong là một cuộn thánh chỉ màu vàng.

“Khụ! Khụ!”

Lưu Miễn hắng giọng, mở cuộn thánh chỉ .

“Thánh chỉ đến! Tiêu gia quỳ xuống tiếp chỉ!” Lưu Miễn hô lớn.

Vừa lời , tất cả mặt đều ngây .

Bọn họ lầm chứ? Thánh chỉ? Là thánh chỉ của Hoàng thượng ?

Thánh chỉ đưa đến thôn nhỏ của bọn họ?

Tiêu gia mặc dù đó phong phanh, rằng triều đình sẽ ban thưởng, nhưng cũng ngờ, Hoàng thượng đích hạ thánh chỉ.

Phịch! Phịch!

Tiêu gia đối mặt với Lưu Huyện lệnh, tất cả đều quỳ xuống.

Diệp Lạc Hân quỳ ở phía , thấy Từ Chính Hương quỳ mặt mà hai chân run rẩy dữ dội.

Nàng nhẹ nhàng vỗ nhẹ bắp chân Từ Chính Hương, khẽ : “Nương, đừng sợ!”

“Phụng…” Lưu Miễn mới bắt đầu tuyên , bên cạnh đột nhiên vang lên một tiếng “phịch”.

Hắn ngẩng đầu , giữa đám đông một phụ nhân vững, cũng quỳ xuống.

Ngay đó, tiếng “phịch” vang lên ngớt, tất cả dân làng mặt đều quỳ xuống.

Lưu Miễn những thấy thánh chỉ đều vô cùng căng thẳng.

Điều dễ hiểu, bởi vì chính đầu tiên thánh chỉ cũng căng thẳng vô cùng.

Ổn định cảm xúc, tiếp tục :

“Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu , tại huyện Thanh Hà nữ Diệp Lạc Hân, tú ngoại huệ trung, khéo léo độc đáo… phát minh máy tuốt lúa đời, giải nỗi lo của bách tính, giúp quốc vận hưng thịnh, đây chính là đại kế lợi quốc lợi dân, đặc sắc phong Diệp Lạc Hân thất phẩm Nhũ nhân, ban phong hiệu ‘Huệ’, thưởng một bộ Nhũ nhân phục, một chiếc Nhũ nhân quan, mười món phỉ thúy ngọc khí, mười món mã não, mười súc gấm vóc, nghìn lạng bạc trắng… Khâm thử!”

Lưu Miễn một mạch xong, phía lập tức vang lên tiếng tạ ơn của Tiêu gia.

“Tạ Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế, vạn vạn tuế!”

Tiêu gia cùng khấu đầu hành lễ.

Lưu Huyện lệnh bước vài bước tới mặt Diệp Lạc Hân, : “Huệ Nhũ nhân, tiếp chỉ .”

Diệp Lạc Hân vội vàng ngẩng đầu, giơ tay lên quá đầu, tiếp nhận thánh chỉ.

Dân làng thôn Thanh Sơn đều sôi trào.

Nhũ nhân? Nhũ nhân là chức quan gì? Bọn họ từng qua!

đây là do Hoàng thượng đích hạ chỉ sắc phong, chắc chắn chức nhỏ, như , như tức phụ Tiêu gia sẽ còn là dân làng như bọn họ nữa , giờ là quan !

“Tiền bổng lộc của Nhũ nhân mỗi tháng triều đình đều sẽ cấp phát, Huệ Nhũ nhân thể ngày rằm hàng tháng đến nha môn huyện để lĩnh.” Lưu Miễn trao xong thánh chỉ, tiếp lời.

“Chậc chậc, xem, Diệp Lạc Hân nhà giờ là ăn lương quan !”

“Bà lão sống đến từng tuổi, đầu tiên mới thấy nữ tử sắc phong, thật sự là mở mang tầm mắt !” Bà lão sáu mươi mấy tuổi của Triệu gia .

“Chuyện vui nhà Tiêu gia ngày càng lớn, cứ thế , chúng khó mà với tới mất.”

Tiêu gia dậy hết thảy, từng một cảm tạ Huyện lệnh, Diệp Lạc Hân cũng khẽ cúi đầu: “Đa tạ đại nhân, đại nhân vất vả .”

Lưu Huyện lệnh vội vàng đáp lễ: “Không dám dám, Huệ Nhũ nhân giờ cũng là thất phẩm, cùng là ngang hàng, cái lễ dám nhận.”

Dân làng Huyện lệnh , Diệp Lạc Hân với ánh mắt đầy sùng kính.

 

Loading...