Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:35:48
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nơi ẩn cư trong núi

Ngày hôm , hai dậy sớm để vội vàng lên đường.

Đợi mặt trời lên, họ mới ăn sáng đơn giản, thu dọn đồ đạc tiếp tục xuất phát.

Thuở qua Tiêu Mộc vì mà xoa bóp, nay đôi chân vốn mỏi nhừ lúc ngủ chẳng còn đau nhức như nữa.

“Còn chứ?” Tiêu Mộc quan tâm hỏi.

Diệp Lạc Hân nghiến răng: “Không vấn đề gì.”

Tiêu Mộc thêm gì.

Lần đầu leo núi khó tránh khỏi đau lưng mỏi chân, mất đến mười bữa nửa tháng mới hồi phục .

Hắn cố ý chọn những đoạn đường bằng phẳng hơn, khi đường núi quá dốc, còn đặc biệt vòng xa hơn.

Việc vòng , tuy đường xa hơn một chút, nhưng cũng mang thu hoạch bất ngờ.

Ngay khi họ rẽ qua một cây thông lớn mấy nổi bật, một con thỏ , từ xa điên cuồng chạy tới, “Rầm” một tiếng đ.â.m sầm cây, ngã vật cách hai đầy hai thước.

Hả?

Tiêu Mộc núi nhiều như , bao giờ gặp chuyện như thế .

Hắn bước tới nhặt con thỏ lên, sờ thấy nó tắt thở, liền bỏ gùi.

Để tránh hiểu lầm, còn đặc biệt giải thích với Diệp Lạc Hân: “Thỏ núi cũng con nào cũng ngốc như , loại cũng là đầu tiên thấy.”

Diệp Lạc Hân gật đầu.

Nếu thỏ nào cũng chơi đùa như , thì e rằng tuyệt chủng từ tám trăm năm .

Hai tiếp tục về phía , rừng núi tháng sáu vẫn còn nhiều hoa dại nở rộ, bao lâu, Diệp Lạc Hân tiện tay hái một bó lớn các loại hoa đủ màu sắc.

Thấy Diệp Lạc Hân vẫn còn sức để hái hoa, Tiêu Mộc cũng yên lòng.

Qua buổi trưa, cuối cùng họ cũng đến nơi dừng chân thứ hai.

Gà Mái Leo Núi

Nơi xa xôi hơn , căn nhà xây dựng cũng càng thêm đơn sơ.

Diệp Lạc Hân như cũ nhóm lửa nấu cháo hâm bánh, còn Tiêu Mộc thì mang thỏ bờ sông.

Tranh thủ lúc thịt thỏ còn tươi, lột lớp da thỏ . Da thỏ nguyên vẹn phơi khô xong thể mang đổi tiền, dù bán, tự một tấm đệm da hoặc áo khoác da cũng .

Tiêu Mộc động tác nhanh nhẹn, đợi Diệp Lạc Hân nấu cơm xong từ trong nhà bước , thì thấy nhóm lửa xong, đặt thỏ lên nướng lửa.

“Lạc Lạc, lấy cho ít muối.” Tiêu Mộc đột nhiên gọi tên nàng.

Diệp Lạc Hân bao giờ gọi mật như , chút ngượng ngùng, vội vàng nhà lấy muối .

Sau đó nàng liền khiêng một khúc gỗ xuống bên cạnh, Tiêu Mộc nướng, phết muối lên.

Con thỏ béo, lâu mỡ chảy xuống, nhỏ than hồng, phát tiếng kêu tách tách, một mùi thơm đặc trưng của mỡ động vật liền tỏa .

Diệp Lạc Hân nhịn nuốt nước bọt.

Từ từ, lớp thịt thỏ bên ngoài bắt đầu chuyển màu vàng óng, Tiêu Mộc lấy giá nướng thịt xuống, rút con d.a.o găm sắc bén, cắt một miếng thịt nướng chín đưa đến miệng Diệp Lạc Hân: “Nàng nếm thử xem.”

Diệp Lạc Hân há miệng, cẩn thận c.ắ.n lấy.

Thịt thỏ rời khỏi than hồng còn nóng, khiến nàng khỏi hít sâu hai .

Mùi thơm của thịt thỏ nhanh chóng lan tỏa trong miệng, nàng nhanh chóng nhai, nuốt xuống, nhíu chặt mày.

“Khụ khụ khụ… nước…”

Tiêu Mộc giật , vội vàng nhà múc một bát nước, Diệp Lạc Hân uống cạn.

Hắn cẩn thận hỏi: “Khó ăn lắm ?”

“Ừm…” Diệp Lạc Hân ánh mắt mong chờ của chút khó mở lời, thật sự khó .

Tiêu Mộc tự cắt một miếng bỏ miệng, lập tức hiểu Diệp Lạc Hân gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-16.html.]

Thật sự là quá mặn!

“Ta thật ngờ mặn đến thế, đây nỡ bỏ quá nhiều muối, nghĩ rằng hôm nay bỏ nhiều hơn một chút sẽ ngon hơn…” Hắn chút lắp bắp giải thích.

“Không , cho cháo vẫn thể ăn .” Diệp Lạc Hân khẽ , an ủi .

Nam nhân lúc vội vàng giải thích trông chút đáng yêu là nhỉ!

Không ăn đầu thỏ nướng thơm lừng, hai thành thật về nhà uống cháo ăn bánh, nhưng hôm nay thêm một món dưa muối, dưa muối thịt thỏ, cũng khá ngon.

Buổi tối rửa mặt xong, Tiêu Mộc như thường lệ xoa bóp chân cho Diệp Lạc Hân.

Với những tiếp xúc mật hai ngày qua, hôm nay Tiêu Mộc mạnh dạn hơn một chút.

Khi ngủ, cố ý gần Diệp Lạc Hân, nhân lúc nàng trở , nhẹ nhàng ôm nàng lòng.

Người trong lòng mềm mại vô cùng, kề sát , mùi hương cam quýt thoang thoảng cứ thế len lỏi mũi.

Mùi hương Tiêu Mộc đây chỉ ngửi thấy trong núi sâu, ngờ tiểu tức phụ của mùi trái cây thanh khiết như .

Hắn ngửi mùi hương dễ chịu, mơ màng về cuộc sống tương lai, nhanh chìm giấc mộng.

Một đêm ngon giấc.

Ngày hôm , hai như thường lệ thu dọn đồ đạc tiếp tục lên núi.

Trong rừng rậm , Diệp Lạc Hân căn bản phân biệt phương hướng, nhưng Tiêu Mộc như thể thuộc lòng nơi, bao giờ nhầm đường.

Lần bao lâu, gần trưa thì họ đến đích.

Căn nhà lớn hơn hai căn , thậm chí còn sân, cổng lớn, sân dọn dẹp sạch sẽ, giống như nơi ẩn cư của một cao nhân thoát tục.

“Đây cũng là nơi dừng chân của các ?” Diệp Lạc Hân thở hổn hển hỏi.

“Không, đây là nơi sư phụ từng ở.”

Quả nhiên, là cao nhân thoát tục.

“Vậy lão nhân gia ở trong đó ?”

“Người , việc gấp, xuống núi từ nửa năm .” Tiêu Mộc trả lời.

Diệp Lạc Hân Tiêu Mộc , tỉ mỉ quan sát cách bài trí trong sân.

Căn nhà khá lớn, tổng cộng hai gian, xây bằng đá.

Sân cũng lát đá xanh, tường rào cũng xây bằng đá và trát bằng đất son.

Có thể thấy, khi xây dựng, tốn nhiều công sức.

Tiêu Mộc mang đồ đạc , đặt hết lương thực bếp, , dẫn Diệp Lạc Hân một vòng quanh sân.

“Ban ngày ở đây an , nếu ở đây, nàng cũng đừng quá xa, khi lạc đường thì ngẩng đầu tìm cái dấu hiệu màu đỏ thể về.”

Diệp Lạc Hân ngẩng đầu, thấy ở góc sân dựng một cây sào cao, đó buộc một dải vải.

Nói là màu đỏ, nhưng giờ còn rõ màu sắc nữa.

Chắc hẳn ở đó lâu .

“Trước đây khi sư phụ còn ở, mỗi tháng đến thăm lão nhân gia một . Giờ xuống núi , cũng lâu lắm đến đây.” Tiêu Mộc ,

“Nàng nhà nghỉ ngơi cho , dù buổi tối vẫn ăn bánh, cũng vội nấu cơm, xách mấy thùng nước về .”

Nói xong, Tiêu Mộc góc lấy thùng nước, khi , còn khóa cửa sân từ bên ngoài.

Trong núi yên tĩnh vô cùng, tiếng chim hót thỉnh thoảng vang lên trở thành âm thanh duy nhất lúc .

Diệp Lạc Hân một vòng trong nhà, quả nhiên đây là nơi ở quanh năm, đồ đạc trong bếp đầy đủ, ngay cả gia vị cũng nhiều.

Phòng ngủ hai gian.

Tiêu Mộc đặt chăn đệm lên giường ở gian phía Đông, gian phía Tây nhất định là nơi sư phụ từng ở.

 

Loading...