Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 41

Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:59:24
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ta thấy cái hộp thức ăn khá đặc biệt đấy chứ." Người tới .

"Quả là mắt, hoa cứ như thật , chữ cũng !" Người bạn học cúi đầu một lúc, ba : "Đây là ai trong các ngươi ?"

"Do trong nhà ." Tiêu Mộc biểu cảm đáp.

"Thì trong nhà các ngươi cũng chữ ! xem các ngươi là những thường xuyên buôn bán, tuy chúng khi thi cũng mua chân giò tặng bạn học, nhưng thường sẽ mua ở ven đường, Từ Ký mỗi khi đến thời điểm đều chân giò, chúng đều quen tới nhà họ."

Đối phương cũng ý nhắc nhở, đống chân giò của bọn họ e rằng sẽ ai hỏi tới.

"Mua , các ngươi cứ nếm thử mùi vị nhà , một chút cũng thua kém Từ Ký ." Diệp Lạc Hân hề ảnh hưởng, nàng mở hộp đựng thịt, dùng d.a.o cắt một miếng thịt, đưa cho hai vị khách.

Miếng thịt cắt đặt lá cây rửa sạch, trông vệ sinh.

Hai , đầu tiên cầm một miếng thịt lên, đưa miệng.

Sau vài nhai, mắt lộ vẻ kinh ngạc.

"Ngon, ngon quá!" Hắn cầm luôn miếng thịt còn .

"Ơ, cái của ? Sao cũng ăn luôn ." Người bạn học của ban đầu ăn, thấy vẻ mặt của cũng nảy sinh tò mò.

Diệp Lạc Hân lập tức : "Không , còn nữa."

Nói , nàng lập tức cắt thêm một miếng thịt nữa, đưa lên.

Hai ăn thịt xong , thứ đúng là ngon c.h.ế.t tiệt mà!

Thấy hai đó, những bạn học khác cũng vây : "Các ngươi đang ?"

Vị học sinh họ Chu đầu tiên : "Bán chân giò đó, các ngươi qua xem thử ."

"Việc gì mua chân giò ở đây chứ!" Ý kiến của đều tương tự.

"Ở đây ngon mà!" Vị học sinh họ Lý thứ hai đáp.

"Thật sự ngon ư?"

"Thật đó! Ta nếm thử !"

Nhìn vẻ mặt của bọn họ, những học sinh khác cũng bắt đầu tò mò.

Diệp Lạc Hân mang một miếng thịt , mục đích là để nếm thử mùi vị, thấy tụ tập càng lúc càng đông, nàng cắt thêm mười miếng thịt, đặt lá cây rửa sạch, bảo Tiêu Mộc và Tiêu Tùng đưa cho các học sinh đang vây xem.

Tiêu Mộc và Tiêu Tùng từng việc , ai nấy đều cứng nhắc như đá.

thấy Diệp Lạc Hân đối phó tự nhiên như , bọn họ cũng học theo nàng, cố gắng cong khóe môi, nở một nụ , đưa thịt cho các học tử.

Hai bọn họ một cao lớn hơn , lộ vẻ mặt nửa nửa đó trông vô cùng đáng sợ, một học sinh họ Chung vốn nếm thử một miếng, thấy biểu cảm của Tiêu Mộc, rụt tay về.

Vạn nhất nếm thử mà mua, sẽ c.h.ặ.t t.a.y chứ?

"Thế nào? Thịt kho nhà mùi vị quả thật ngon !" Diệp Lạc Hân thấy những cầm thịt kho đều ăn hết , hỏi một nữa.

Trước khi ăn, đều tỏ khinh thường, chuẩn khi nếm thử mùi vị sẽ châm chọc hai phía từng ăn đồ ngon.

khi ăn xong, bọn họ đều hối hận về suy nghĩ của : Đáng châm chọc chính là bản bọn họ!

Trước đây, quả thực từng ăn món thịt hầm nào ngon đến .

"Bao nhiêu tiền một phần?" Cuối cùng hỏi giá.

"Ba trăm văn một hộp." Diệp Lạc Hân .

Trước khi tới đây, Diệp Lạc Hân tính toán qua, hai cái chân giò chi phí ba mươi văn, khi xong tính theo giá gấp đôi thì là sáu mươi văn.

Thêm giá một hộp thức ăn là sáu mươi lăm văn, hoa vĩnh cửu tự , cũng tính năm văn, là bảy mươi văn, tính cả giá thuê xe bò nữa thì tổng cộng tới bảy mươi lăm văn tiền.

Trừ chi phí nhân công, đó là tất cả chi phí của nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-41.html.]

Bán một trăm văn thì nàng coi như lời .

Gà Mái Leo Núi

ở Từ Ký, hai cái chân giò như sẽ bán với giá năm trăm văn, mức giá để so sánh, nàng quyết định định giá ba trăm văn.

"Ba trăm văn? Rất rẻ đấy chứ, rẻ hơn Từ Ký hai trăm văn." Có .

"Tuy rẻ, nhưng chúng cũng là nguyên liệu thật, hơn nữa hộp thức ăn cũng thiết kế tinh xảo, hoa vĩnh cửu kết hợp với 'kim bảng đề danh', ngụ ý rằng ăn sẽ bút pháp như rồng bay phượng múa trong trường thi, đỗ đạt thành danh!" Diệp Lạc Hân vội vàng .

"Được , thích ý nghĩa , 'bút pháp như rồng bay phượng múa', 'bút pháp như rồng bay phượng múa'! Cho một phần!"

"Ta cũng , cho hai phần!"

"Các ngươi đều mua ? Vậy cho một hộp! Dù cũng chỉ ba trăm văn thôi!"

Tiêu Mộc và Tiêu Tùng đều ngờ, chỉ vài câu ngắn gọn của Diệp Lạc Hân thể khiến những vui vẻ móc tiền .

Tiêu Tùng càng thể hiểu , những cái chân giò mà ngay cả sáu, bảy chục văn còn chê đắt, thể bán tới ba trăm văn tiền.

Chuyện khác gì cướp tiền .

bây giờ đang "cướp tiền" của .

Huynh những thể , còn giúp nàng cùng "cướp"!

... cảm giác cũng khá sảng khoái.

Chẳng mấy chốc, hai mươi lăm phần chân giò bán hết chỉ còn một phần.

Các học tử ngoài tìm đồ ăn trưa cũng gần như trở về.

Vẫn còn một ăn cơm trong học viện ngoài, nếu đợi đến khi tan học buổi tối, phần chắc chắn sẽ bán , nhưng Diệp Lạc Hân định đợi lâu như .

Nếu lát nữa mà vẫn ai mua, nàng sẽ định trở về.

Tiêu Cảnh và Tiêu Tùng bắt đầu dọn dẹp lá cây còn sót mặt đất.

Diệp Lạc Hân cũng cân thử túi tiền, ước tính thu nhập hôm nay.

lúc , phía truyền đến một giọng : "Chân giò , cho một phần, xem thử nhà nông phụ thể món gì ngon!"

Diệp Lạc Hân thấy trong lòng vui mừng, xem phần cũng cần mang về .

Ai ngờ nàng đầu , thấy một nàng gặp nhất —— Diệp Thanh Thanh.

Khi ở Diệp gia, Diệp Thanh Thanh và mẫu nàng , căn bản coi Diệp Lạc Hân tâm trí khiếm khuyết là .

Ngoài đ.á.n.h mắng , bình thường còn coi nàng như nô lệ để sai vặt.

Diệp Thanh Thanh cũng nhận Diệp Lạc Hân.

Nàng đầu tiên ngây một chút, đó lộ nụ đắc ý.

Nàng , với bên cạnh: "Hứa công tử lẽ nhận , đây là của , nhà, hãy biếu Hứa công tử một phần ."

"Ta quen , tại tặng cho ?" Diệp Lạc Hân chút nghĩ ngợi từ chối.

"Ngươi!" Diệp Thanh Thanh sắc mặt cứng đờ, đó vui : "Chẳng qua chỉ là một phần chân giò mà thôi, nếu như bình thường, Hứa công tử sẽ chẳng thèm liếc mắt một cái, ngươi còn voi đòi tiên ?"

"Đưa tay xin đồ khác, ngươi mới là hổ!"

Nói xong câu , Diệp Lạc Hân cũng còn tâm trạng buôn bán nữa, thu dọn giỏ chuẩn rời .

"Đứng !"

Lớn đến ngần , Diệp Thanh Thanh từng thấy Diệp Lạc Hân cứng rắn như .

Nàng dám mất mặt mặt Hứa công tử!

Diệp Thanh Thanh đưa tay kéo Diệp Lạc Hân, còn kịp chạm vạt áo của nàng, cánh tay nàng một lực mạnh đẩy .

 

Loading...