Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 44
Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:59:27
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Năm năm.” Tiêu Mộc tay ngừng nghỉ, hết sức tự nhiên đáp.
“Vậy năm năm đó, ngươi sống ở ?” Diệp Lạc Hân hỏi thẳng.
“Kinh thành.” Tiêu Mộc cuối cùng cũng ngừng tay chữ, thẳng Diệp Lạc Hân, “Có vài chuyện giấu nàng, mà thực sự là thì hơn nhiều.”
Lại là như .
Diệp Lạc Hân Tiêu Mộc nhất định lý do thể .
“Vậy thì đợi đến khi nào ngươi thấy thể , hãy cho nhé.”
Nàng tiếp tục công việc đang , nhanh chóng chuyển chủ đề: “Hy vọng những mua giò heo hôm nay thể giúp chúng quảng bá ở học viện, như ngày mai chúng thể bán hết sạch những hộp thức ăn .”
“Ừm!” Tiêu Mộc gật đầu, gì nữa.
Ngày hôm , hai vẫn dậy sớm, giò heo còn lò, những khác cũng dậy giúp đỡ.
Đợi họ đóng gói hộp thức ăn xong xuôi chuẩn cửa, thì thấy một đang xổm ở cổng.
“Đại Hoa?” Diệp Lạc Hân thoáng cái nhận , “Sao ngươi xổm ở đây!”
Đại Hoa thấy Diệp Lạc Hân, vô cùng mừng rỡ dậy, chỉ chiếc gùi bên cạnh : “Ta nhà các ngươi nuôi thỏ, mỗi ngày đều cần cắt nhiều cỏ, sáng nay cắt thêm một gùi, mang đến tặng ngươi.”
Đôi mắt cô bé sáng rực, ánh mặt trời, hiện lên một màu hổ phách trong veo.
“Cảm ơn ngươi.” Diệp Lạc Hân khẽ, “Nếu ngươi thời gian, mỗi sáng đều giúp cắt một gùi cỏ, trả ngươi mười văn tiền một tháng ?”
“Không cần tiền !” Đại Hoa vội vàng xua tay: “Cỏ đáng giá gì , đều là tiện tay cắt thôi mà.”
“Thôi , ngươi cứ đặt cỏ ở cổng, lát nữa Tiêu Cảnh sẽ đến nhận, bên còn đang vội, đợi lát nữa về chuyện với ngươi.” Diệp Lạc Hân vội vã khỏi nhà, khi chất giò heo lên xe thì rời .
Họ đến học viện sớm hơn hôm qua một chút, Diệp Lạc Hân vội dỡ hàng xuống xe, đợi lát nữa hãy , ai ngờ con phố đối diện năm thẳng tắp tới.
Họ mặc y phục gia đinh, qua là là của gia đình giàu .
Còn kịp đến gần, họ xua tay về phía mấy : “Đi , ai cho phép các ngươi bày hàng ở đây. Mau mang đồ của các ngươi chỗ khác.”
Diệp Lạc Hân thẳng lưng, hỏi mấy : “Mấy vị là quản sự của học viện ?”
“Quản sự học viện nào?” Người đến thiếu kiên nhẫn.
“Nếu của học viện, quản chúng bày hàng ở cổng học viện?”
“Đừng là cổng học viện, ngay cả cả huyện Thanh Hà , chủ tử nhà cho ngươi bày, thì ngươi bày! Ai bảo các ngươi trời cao đất rộng, chuyện ăn của Từ Ký cũng là thứ các ngươi thể tranh giành ?”
“Chúng chỉ bán giò heo thôi mà, tranh giành việc ăn của Từ Ký, Từ Ký lớn mạnh như , lẽ chút độ lượng nào ư?” Diệp Lạc Hân khẩy một tiếng.
Nàng thực sự thể tin , một tửu lầu lớn coi trọng loại buôn bán nhỏ như của họ.
“Nói nhảm với chúng gì? Không bảo các ngươi đập phá là ?” Từ nơi năm , một công tử phong nhã bước tới.
Hắn hình mập, mặt như ngọc, khoác bộ lụa là gấm vóc, tay còn phe phẩy một chiếc quạt xếp.
Thấy ba Diệp Lạc Hân, lộ nụ ba phần lạnh nhạt bảy phần châm biếm, lệnh cho thủ hạ:
“Đập phá hết đồ đạc của bọn chúng cho .”
“Kẻ nào dám!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-44.html.]
Năm tên thủ hạ định tay, Tiêu Mộc kéo Diệp Lạc Hân phía , chắn mặt mấy .
“Ối, còn cứng rắn phết!” Nụ của công tử càng thêm rõ rệt, “Các ngươi mấy đứa, cho thế nào là tay vặn đùi...”
Chữ "đùi" còn kịp thốt , Tiêu Mộc xông lên một cước đá đầu gối , lập tức quỳ xuống.
“Dám động thủ với Từ thiếu gia nhà !” Mấy tên thủ hạ thấy chủ tử thiệt, rõ bảo vệ chu đáo, vội vàng xông lên.
Tiêu Mộc cũng vội, một cước đá bay một tên, hai tên khác bóp cổ, đập đầu , lập tức hôn mê bất tỉnh.
Người nhà quê nào từng thấy cảnh tượng .
Lưu Nhị, đ.á.n.h xe, kinh hãi, thấy một xông về phía họ, sợ hãi quất một roi m.ô.n.g bò, con bò già đau đớn, quăng vó chạy loạn xạ, cho đến khi đ.â.m một cây đại thụ mới dừng .
Người và bò đều , nhưng cả xe giò heo thì gặp nạn, đều đổ ngoài.
Mọi biến cố đều xảy trong chớp mắt.
Đợi Diệp Lạc Hân phản ứng , thì các hộp thức ăn đều vỡ nát.
“Mau, báo quan! Mấy tên dân đen ngang ngược dám đ.á.n.h thương Từ thiếu gia giữa phố, hãy để quan lớn bắt chúng !”
Từ công tử thủ hạ chạy báo quan, mấy Diệp Lạc Hân đều tại chỗ động đậy.
Chuyện đương nhiên báo quan, họ báo, Diệp Lạc Hân cũng đến nha môn đòi công bằng.
Chẳng mấy chốc, mấy tên nha dịch đến hiện trường, đưa tất cả những mặt đến nha môn huyện.
Tuy nhiên, ba Diệp Lạc Hân thì bộ, phía nha dịch mang đao ngừng thúc giục, quát mắng.
Còn vị Từ công tử thì kiệu mà .
Đến nha môn huyện, còn kịp khai đường, Diệp Lạc Hân thấy thủ hạ của Từ công tử với nha dịch của nha môn huyện: “Nhị ca, chính là ba , dám đ.á.n.h thương Từ công tử giữa phố, mau trói chúng , tống đại lao.”
Tiêu Mộc vẻ mặt đạm nhiên: “Huyện lệnh còn khai đường, các ngươi định tội ?”
Nha dịch họ Bạch liếc Tiêu Mộc một cái: “Đánh giữa phố, nhân chứng vật chứng đều đủ, còn chối cãi ư?”
Nói xong, tên nha dịch họ Bạch định tay bắt .
Tình cờ một nha dịch khác cùng ca trực tới, thấy Diệp Lạc Hân và Tiêu Mộc, mặt lộ vẻ kinh ngạc: “Tiêu công tử? Sao các vị đến đây?”
“Đại nhân huyện lệnh hôm qua còn đến Thanh Sơn thôn tìm các vị, ngờ gặp ở đây! Ba vị xin hãy theo , sẽ bẩm báo một tiếng với đại nhân huyện lệnh!”
“Bạch , đây chính là tội phạm đ.á.n.h giữa phố! Ngươi còn tiến cử bọn chúng cho đại nhân huyện lệnh ư, ngươi chúng đ.á.n.h ai ?”
“Bạch , đây là khách quý của đại nhân huyện lệnh, chuyện đ.á.n.h cứ để hãy .”
“Thật ?” Nha dịch họ Bạch sang , vị đang gia đinh cho Từ gia cũng vẻ mặt ngơ ngác, chỉ là mấy nhà nông bày hàng bán đồ thôi ? Sao trở thành khách quý của đại nhân huyện lệnh?
Công tử nhà họ e là gây họa lớn !
Gà Mái Leo Núi
“Vậy… lẽ là hiểu lầm một phen? Nếu thật sự là khách quý của đại nhân huyện lệnh, Từ công tử cũng thể tạm thời tha cho bọn chúng một .”
“Vị đại nhân !” Diệp Lạc Hân nhanh chậm : “Dân phụ cáo trạng!”
Nha dịch họ Lý vội vàng hỏi: “Cáo trạng ai?”
“Cáo trạng Từ công tử nhà họ Từ, giữa phố cướp bóc, ức h.i.ế.p dân chúng, còn coi thường luật pháp của triều , ngay cả đại nhân huyện lệnh cũng đặt mắt. Gia đinh nhà còn lớn tiếng tuyên bố: bộ địa giới huyện Thanh Hà , đều do Từ công tử nhà chủ.”