Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 56
Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:59:39
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bùi Thuật hừ hừ hai tiếng gì.
Tiêu Tùng chủ động giải thích: "Đây chính là thịt thỏ bình thường, ngươi thể từng ăn."
"Không thể nào!"
Từ Tài gắp một miếng bỏ miệng, "Thịt thỏ khẩu vị như thế ."
"Đây là thịt thỏ chúng ướp, khi thì chần nước sôi, đó chiên sơ qua dầu một chút, xào lên sẽ hương vị ."
Diệp Lạc Hân với .
"Ngươi... ngươi sợ học lén kỹ thuật nấu ăn ?" Từ Tài bất ngờ.
"Chỉ là món ăn gia đình bình thường thôi, gì mà học lén." Diệp Lạc Hân hề để tâm.
Hắn từng ăn, chỉ thể rằng phương pháp nấu ăn bằng cách chiên dầu hiện tại vẫn thịnh hành, thực tế, vị đại thiếu gia ăn sơn hào hải vị nhiều hơn nàng nhiều.
"Ít thấy nhiều chuyện." Bùi Thuật cuối cùng cũng nhịn mà châm biếm.
Đồng thời, cũng gắp một miếng thịt thỏ bỏ miệng, nheo mắt chậm rãi nhai.
Bữa cơm khiến chủ khách đều hài lòng.
Trừ việc một già một trẻ vẻ hợp ý .
Đến giờ ngủ, mâu thuẫn càng trở nên nổi bật hơn.
Tiêu gia chỉ một gian khách phòng.
"Ta ngủ chung phòng với ." Từ Tài là đầu tiên đưa dị nghị.
Bùi thần y đương nhiên cũng chịu: "Thứ tiểu bối , căn bản xứng ngủ chung phòng với ."
"Từ Tài, ngươi đừng gây chuyện nữa, thể ngủ chung phòng với thần y là chuyện mà khác cầu cũng , mà ngươi còn từ chối, đúng là sống trong phúc mà phúc."
Diệp Lạc Hân khuyên nhủ.
Đã muộn thế , cách nào sắp xếp thêm phòng cho bọn họ, huống hồ hai bên cũng chẳng mâu thuẫn gì thực sự, thể ở cùng chứ.
Tiêu Mộc cũng mở miệng: "Tạm thời cứ ở như , ngày mai sẽ nghĩ cách."
Hai đành giận dỗi chấp thuận.
Trong khách phòng hai chiếc giường.
Ba hiển nhiên thể ngủ cùng.
Tiểu Lục Tử chủ động : "Ta ngủ đất là . Ta sẽ trải một tấm chiếu."
"Đừng phiền phức nữa, buồn ngủ c.h.ế.t , hôm nay hai chúng chen chúc một chút ." Từ Tài thiếu kiên nhẫn .
Tiểu Lục Tử giật : "Thiếu... thiếu gia, như ?"
"Sao , đến nước , còn câu nệ nhiều gì?"
"Lại đây ." Từ Tài dịch phía trong.
Tiểu Lục Tử thiếu gia ghét nhất ai cãi lời , đành ngượng ngùng lên giường.
Đây là đầu tiên Tiểu Lục Tử lớn chừng mà ngủ chung với thiếu gia.
Hắn sợ ảnh hưởng thiếu gia ngủ, cố gắng co ro thành một cục, ngay cả trở cũng dám.
Từ Tài mệt mỏi rã rời, đến lúc mới cảm thấy chỗ nào là đau.
Khi ngã xuống vũng bùn, chân còn trầy một mảng da.
Nếu là đây, nhất định tìm đại phu trong y quán xem qua.
đây là thôn quê, cũng vô ích, ngược còn tỏ yếu ớt.
Hắn trở , nhịn rên rỉ vài tiếng.
"Thiếu gia, ngươi đau đến ngủ ?" Tiểu Lục Tử khẽ hỏi.
"Sao ngươi ?" Từ Tài đáp.
"Ta cũng ." Tiểu Lục Tử xong, nhẹ nhàng duỗi chân một cái.
"Không ngày mai đau hơn , nếu ngày mai chúng việc , Tiêu phu nhân sẽ thực sự cho chúng ăn cơm chứ?"
"Không ăn thì ăn, dù cũng c.h.ế.t đói ." Vừa xong, Từ Tài liền nhớ đến món thịt thỏ và cá ăn, cảm thấy bụng đói.
"Thiếu gia, là ngày mai chúng về ! Lão gia thấy ngươi như chắc chắn sẽ đau lòng." Tiểu Lục Tử khuyên nhủ.
"Không ! Ta về quê bái tế nương , nhất định ở đây đủ một tháng. Lão già đó xưa nay một hai, nếu bỏ về giữa chừng, nhất định sẽ cho tế bái."
"Ừm! Vậy chúng cố gắng kiên trì một tháng."
"Hai ngươi rốt cuộc ngủ ?" Chủ tớ hai đang chuyện, chiếc giường bên cạnh đột nhiên vang lên tiếng quở trách.
Là Bùi thần y đang ngủ ở phòng bên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-56.html.]
"Mệt quá cãi với ngươi, chúng ngủ đây." Từ Tài lười biếng .
Trong phòng trở yên tĩnh.
Một lát , Bùi thần y đột nhiên mở miệng: "Hai ngươi đau nhức ngủ ? Ta đây thuốc, hai ngươi ăn ?"
"Thuốc của ngươi hiệu nghiệm ?" Từ Tài động lòng.
"Phí lời!" Bùi Thuật giọng lớn lên, "Thuốc của Bùi Thuật , há thể hiệu nghiệm ? Người khác ăn cũng ăn ! Ngươi rốt cuộc ?"
Vừa bàn cơm, Từ Tài Tiêu Mộc lão già là một thần y.
"Được, chúng ăn."
Từ Tài dậy.
"Muốn ăn t.h.u.ố.c của ư? Được thôi, từ nay về ở đây, ngươi lời ." Bùi Thuật .
"Vậy t.h.u.ố.c của ngươi cứ giữ mà tự ăn ."
Từ Tài xuống.
"Được , xem như ngươi cốt khí, lão già chỉ là ghét hai ngươi quá ồn ào, ngủ , nếu thì mới chẳng cho t.h.u.ố.c ."
Bùi Thuật thắp sáng đèn dầu hỏa trong phòng, từ hộp t.h.u.ố.c mang theo bên lấy hai viên thuốc: "Thuốc uống , còn nữa, cái ," lấy một bình sứ màu trắng.
"Thuốc bôi lên vết thương."
Tiểu Lục Tử cầm ấm rót hai chén nước, một chén đưa cho Từ Tài, một chén giữ cho .
Sau khi uống thuốc, Tiểu Lục Tử giúp Từ Tài xử lý vết thương .
Không trong bình sứ là t.h.u.ố.c gì, ngửi thấy mùi thơm.
Tiểu Lục Tử từng chút một giúp bôi thuốc, Từ Tài vốn định từ chối tất cả, nhưng vì thể quá đau, đành ngầm chấp nhận.
Đêm khuya thanh vắng.
Hai chủ tớ uống t.h.u.ố.c xong nhanh chìm giấc ngủ, sân viện Tiêu gia cũng chìm một mảnh tĩnh lặng.
Ngày hôm trời tờ mờ sáng, Từ Tài tỉnh dậy.
Hắn mở mắt, liền thấy một lão già râu bạc đang cúi đầu , lập tức sợ đến nỗi nước tiểu cũng bay sạch.
"Ngươi gì ?"
Hắn theo bản năng vớ lấy chiếc gối bên cạnh.
"Xì, lòng của khác, chỉ xem vết thương mặt ngươi thế nào thôi."
Từ Tài lúc mới hồn.
Hắn cử động cổ và vai, ngoài sức tưởng tượng, còn đau nữa.
Gà Mái Leo Núi
"Ngươi..." Từ Tài do dự một lát, "Thuốc mà ngươi cho hôm qua hiệu nghiệm, tạ ơn."
"Ồ! Giờ mới t.h.u.ố.c của hả, hôm qua còn ăn mà!" Bùi Thuật đắc ý.
"Bọn hậu bối các ngươi, luôn trời cao đất rộng, lời già cũng chịu , nếu sợ các ngươi chịu thiệt, ngươi nghĩ sẽ ở nơi ?"
"Bùi đại phu, ngươi đang gì ?" Từ Tài mà lùng bùng lỗ tai.
Bùi Thuật thở dài: "Thôi thôi, ngươi cũng hiểu."
Trời dần sáng.
Làng quê cũng khôi phục sức sống.
Người nhà Tiêu gia đều dậy sớm, khi Từ Tài rửa mặt xong bước khỏi phòng, bữa sáng chuẩn xong.
Từ Chính Hương thấy Bùi Thuật từ xa liền gọi : "Mau đây, đang bánh cuốn thịt đây, cái mới cuốn xong, cho ngươi ăn."
Từ Tài tới, Từ Chính Hương đưa một chiếc bánh cuốn lớn tay .
Vỏ bánh dày, nhân bên trong cũng phong phú.
Có thịt xông khói, dưa chuột thái sợi, khoai tây thái sợi, và một loại rau xanh mà .
"Mau ăn ." Từ Chính Hương thấy ngây , liền giục: "Hôm qua mệt mỏi lắm , ngươi cứ ăn , cái tiếp theo sẽ cho Tiểu Lục Tử của ngươi."
"Đa tạ." Từ Tài .
Từ hôm qua đến giờ, tổng cộng hai câu "đa tạ".
Hai câu "đa tạ" đều xuất phát từ tận đáy lòng.
Trước đây những xung quanh bề ngoài đều nịnh hót , nhưng lưng thường ngốc, vụng.
Người ở đây tuy chuyện dễ lắm, còn ép việc.
tấm lòng của họ đối với đều là chân thật.
Từ Tài đột nhiên cảm thấy, ba mươi ngày sắp tới lẽ đến nỗi khó khăn như .