Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:35:38
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tắm Gội Thơm Tho

Tiêu Mộc nhất thời cũng thu hoạch hôm nay cho kinh ngạc.

Hắn từ năm ngoái bắt đầu đặt lồng ở sông, bao giờ bắt con lươn nào dài đến thế, càng đến việc một bắt tám con.

Chiếc giỏ tre mang theo rõ ràng đủ để đựng, Tiêu Mộc ngẩng đầu Diệp Lạc Hân, “Mau, về nhà lấy một cái giỏ tre lớn hơn.”

“Được!” Diệp Lạc Hân trong lòng phấn khích, bước chân liền nhanh thoăn thoắt.

Tiêu Mộc cúi đầu bắt cá, khi ngẩng đầu lên, bóng dáng phụ nữ nhỏ nhắn yếu ớt biến mất.

Không lâu , nàng vác chiếc gùi lớn trong nhà chạy về.

Trong lúc Diệp Lạc Hân về, Tiêu Mộc bắt hết lươn trở lồng, để Diệp Lạc Hân giữ chiếc gùi, còn thì hướng miệng lồng chiếc gùi, trực tiếp đổ .

“Rầm!” Một tiếng vật nặng rơi xuống đất vang lên.

Tám con lươn đều trượt gùi, gần như lấp đầy nửa chiếc gùi.

Tiêu Mộc bẻ mấy bó ngải cứu dại, dùng ngải cứu bịt miệng gùi , đồng thời che những thứ bên trong.

Những con cá nhỏ và tôm còn thì Tiêu Mộc cho chiếc giỏ tre nhỏ.

Hắn xuống nước, đặt lồng xong xuôi, tự vác chiếc gùi lớn, để Diệp Lạc Hân cầm chiếc giỏ tre nhỏ, hai trở về nhà đầy ắp chiến lợi phẩm.

Vừa bước sân, đúng lúc Tiêu Trường Hà cũng dẫn những khác về.

Thấy những thứ trong tay hai , Tiêu Tùng là đầu tiên lên tiếng hỏi: “Đi đặt lồng ? Sao còn tiện tay cắt cả cỏ heo ? Loại ngải cứu dại mùi nồng quá, heo ăn .”

“Không cỏ heo.” Tiêu Mộc đặt chiếc gùi xuống, vẻ mặt bình tĩnh: “Là đồ .”

“Đồ gì?” Dương Phượng sán xem.

Khi nàng thấy Tiêu Mộc gạt lớp ngải cứu dại , để lộ những con lươn bên trong, nàng kìm mà kêu lên “Mẹ ơi là !”

“Kêu gì mà kêu, gọi hồn !” Từ Chính Hương cầm chổi phủi đất , tiện thể lườm Dương Phượng một cái.

“Nương, nương,” Dương Phượng chỉ chiếc gùi mà nhảy cẫng lên: “Thật sự là đồ đó!”

Từ Chính Hương đặt chổi xuống tới xem, khi thấy lươn, bà cũng thực sự kinh ngạc.

“Cái từ thế?” Bà hai tay bấu vành gùi, nhanh.

“Bắt trong lồng ở sông đó.” Tiêu Mộc đáp.

“Sông nhà chúng mà cũng thứ như ?” Tiêu Tùng cũng sán .

“Thật sự là bắt ở sông đó, đây còn mấy con nhỏ nữa.” Diệp Lạc Hân cũng phấn khích, tạm thời quên sự rụt rè trong lòng, đưa chiếc giỏ tre trong tay tới gần hơn.

“Tốt !” Từ Chính Hương mặt mày rạng rỡ, “Lươn là thứ đại bổ, bao nhiêu năm ăn , tối nay chúng cải thiện bữa ăn, ăn mì lươn.”

Nghe ăn mì lươn, ngay cả Tiêu Trường Hà cũng vui vẻ hẳn lên, “Ừm, cái ! Cái ! Mì lươn của nương con thì đúng là tuyệt đỉnh.”

Đã bàn xong bữa tối, những đàn ông tiếp tục lên núi phía việc, còn những phụ nữ thì ở nhà nấu cơm.

Không do tâm trạng ảnh hưởng , Diệp Lạc Hân cảm thấy thái độ của Từ Chính Hương đối với hôm nay cũng hơn một chút.

“Nàng ?” Từ Chính Hương hỏi nàng.

Diệp Lạc Hân chút ngượng ngùng, nàng đây cũng từng cá, nhưng lươn trơn tuột thế , nàng thật sự từng đụng qua.

Thấy sắc mặt nàng, Từ Chính Hương liền nàng , bèn phất tay : “Vậy nàng sắc t.h.u.ố.c , thêm nước chum, bỏ cá còn nuôi hai ngày.”

“Vâng!” Diệp Lạc Hân đồng ý.

Trong lúc múc nước, nàng thấy Từ Chính Hương dùng một con d.a.o rạch bụng cá, moi hết ruột , rửa sạch cá, cắt thành nhiều đoạn.

Lươn trơn, từng con một vặn vẹo chạy trốn, nhưng Từ Chính Hương động tác vô cùng dứt khoát, tay vung d.a.o xuống hề chần chừ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-6.html.]

Dương Phượng trong nhà nhào bột xong, khi ngoài, nàng thấy Diệp Lạc Hân đang ngây Từ Chính Hương cắt lươn.

“Mệt thì xuống nghỉ một lát .” Nàng cạnh Diệp Lạc Hân .

“Chị dâu.” Diệp Lạc Hân chút ngượng ngùng, như thể đang lười biếng mà bắt quả tang .

“Nương chỉ sợ nàng ngượng nên kiếm việc cho nàng thôi, chứ trông mong nàng bao nhiêu.” Dương Phượng tiếp tục , “Tính nương tuy nóng một chút, nhưng tấm lòng thì lắm, lâu dần nàng sẽ hiểu thôi.”

“Vâng!” Diệp Lạc Hân gật đầu thật mạnh.

Nàng hiểu, nhà do Từ Chính Hương chủ, nếu Từ Chính Hương cho phép, Dương Phượng hôm qua cũng sẽ mang mì đến cho .

Chỉ là Từ Chính Hương vì bà Châu khó, khúc mắc trong lòng bà cũng dễ gì giải tỏa , nàng nghĩ.

Mấy năm nay mùa màng , cá trong sông cũng bắt gần hết, Tiêu gia cũng hiếm khi ăn mì lươn.

Để mì ngon hơn, Dương Phượng khi nhào bột cho ba bát đầy bột mì trắng tinh.

Lươn hầm lâu trong nồi, xương cũng tách rời khỏi thịt, Từ Chính Hương nhặt xương cá , mới cho mì .

Nước canh cá trắng sữa, kết hợp với sợi mì mềm mượt, rắc thêm một nắm hành lá xanh tươi, màu sắc mắt, hương vị đậm đà, thơm lừng ngây ngất.

Sau khi múc mì , Từ Chính Hương xào một bát mắm cá từ cá nhỏ và tôm con, ăn kèm càng một hương vị đặc biệt.

Buổi tối Tiêu Cảnh học về, theo mùi thơm mà thấy nồi mì lươn, vui mừng nhảy nhót hai vòng tại chỗ.

Bị Từ Chính Hương gõ đầu bằng đôi đũa, mới đặt sách xuống rửa tay.

Mì dai ngon, nước canh đậm đà thơm lừng, ăn vui vẻ, Diệp Lạc Hân cũng lôi cuốn, ăn hết hai bát mì.

Khi rời bàn ăn, nàng xoa xoa bụng, hình như no.

Suốt một ngày, nàng ở Tiêu gia cảm thấy thoải mái hơn nhiều, cuộc sống như khiến tâm nàng cũng trở nên sảng khoái.

Sau bữa tối, Diệp Lạc Hân và Dương Phượng cùng dọn dẹp bàn ăn và rửa bát, đó trở về phòng của để tắm.

Phòng tắm lớn, nhưng dọn dẹp sạch sẽ.

Bồn tắm là mới mua, khăn lau là mới , nước bồ kết sắc sẵn đựng trong vại, cũng đầy ắp.

Múc đầy nước xong, Diệp Lạc Hân cởi quần áo bồn tắm, để nước từ từ ngấm cơ thể gầy gò của .

Hôm nay đổ mồ hôi, dính cá, cần tắm rửa sạch sẽ một lượt.

Nước bồ kết một mùi thơm thoang thoảng của thực vật, cho một ít lên tóc, mà cũng nhanh chóng tạo bọt.

Gà Mái Leo Núi

Điều khiến Diệp Lạc Hân vô cùng ngạc nhiên.

Sản phẩm chăm sóc tóc thuần thiên nhiên chất phụ gia, dùng cái , lẽ sẽ còn lo rụng tóc nữa?

Khi tắm xong , Tiêu Mộc vẫn về phòng.

Diệp Lạc Hân bên bàn lau tóc, bỗng nhiên phát hiện bàn đặt một chiếc trâm gỗ.

Chiếc trâm khắc từ gỗ màu vàng nhạt, trâm nhẵn bóng, điêu khắc tinh xảo, đỉnh là một bông hoa lê sống động như thật.

Nàng thấy chút quen mắt, đây chẳng là chiếc trâm thấy đất ban ngày ?

Thì , Tiêu Mộc thật sự là mua cho .

Diệp Lạc Hân nhẹ nhàng vuốt ve những đường vân cánh hoa, trong lòng thêm mấy phần vui sướng.

Trước đây nàng thích Hán phục, còn từng mua một cái tủ chuyên để đặt những phụ kiện đó, nhưng giờ nàng thấy chiếc trâm trong tay nhất.

Bởi vì, đây là món quà đầu tiên nàng nhận ở thế giới .

 

Loading...