Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 62

Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:59:45
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tìm kiếm sổ sách

, hai vị giao tình với huyện lão gia, thể giúp phụ vài lời ?”

Đến tận bây giờ Từ Tài mới nhớ , hồi ở công đường đối chất, tên nha dịch từng , hai là quý khách của huyện lệnh.

Đã là quý khách, chắc chắn thể vài lời.

“Không .” Tiêu Mộc chút do dự, thẳng thừng từ chối.

“Chúng bây giờ còn phụ ngươi rốt cuộc phạm tội gì. Đợi dò hỏi xong sẽ .”

Vừa Tiêu Mộc thành, Từ Tài lập tức dậy: “Ta cũng .”

“Ngươi thể gì?” Tiêu Mộc nhíu mày.

“Người yên tâm, cũng lộ diện, chỉ theo , dò hỏi tình hình.” Từ Tài cầu khẩn.

Đó là phụ của , thật sự thể an tâm chờ đợi khác mang tin tức về cho .

Diệp Lạc Hân gật đầu với Tiêu Mộc, Tiêu Mộc đành : “Được, sẽ đưa ngươi , ngươi chỉ cần theo, đừng chuyện.”

“Được.” Từ Tài đồng ý.

Tiêu Mộc từ nhà kho lấy một ít d.ư.ợ.c liệu bỏ gùi, giả vờ như bán d.ư.ợ.c liệu.

Từ Tài thì dùng một chiếc nón lớn che mặt, lưng cũng đeo một cái gùi, giả theo hầu của Tiêu Mộc.

Hai xe bò của Lưu Nhị đến huyện thành, trạm đầu tiên, họ đến y quán.

Chưởng quỹ y quán thấy Tiêu Mộc đến, vội vàng đón chào, “Lần đến muộn mấy ngày , nhanh đến ?”

“Vừa mấy thứ d.ư.ợ.c liệu ở nhà phơi khô, nên mang đến luôn.” Tiêu Mộc đỡ chiếc gùi lưng Từ Tài xuống, đưa cho tiểu nhị bảo y cân.

Đợi chưởng quỹ thanh toán xong tiền, Tiêu Mộc giả vờ vô ý : “Nương tử nhà ăn chân giò kho của Từ ký, hôm nay tiền, mua cho nàng.”

“Ôi chao, mấy ngày ngươi mua, hôm nay mua thì mua nữa !” Chưởng quỹ .

“Sao ? Từ ký đóng cửa ngừng kinh doanh ?”

“Không đóng cửa!” Hứa chưởng quỹ ghé sát gần một chút : “Là niêm phong !”

Tiêu Mộc dường như giật , vội hỏi: “Sao ? Chẳng chỉ là một tửu lầu ? Sao niêm phong? Bên trong xảy án mạng ?”

“Không !” Hứa chưởng quỹ xua tay, “ mà, chuyện còn nghiêm trọng hơn cả án mạng đó.”

“Là ?” Tiêu Mộc bộ lắng .

Gà Mái Leo Núi

Hứa chưởng quỹ hạ giọng: “Nghe , Từ chưởng quỹ của tửu lầu buôn bán muối lậu,”

Muối lậu?

Ở Đại Lương, buôn bán muối lậu chính là tội c.h.ế.t.

“Đã tra rõ ?” Tiêu Mộc vội hỏi.

“Đã tra rõ , hôm qua từ tửu lầu Từ ký tìm thấy một thạch muối tinh, tất cả đều là muối lậu.”

“Không thể nào!” Từ Tài Tiêu Mộc, đầu ngón tay trắng bệch, đến đây, nhịn , “Người thể buôn bán muối lậu .”

Hứa chưởng quỹ ban đầu để ý Tiêu Mộc dẫn theo, còn tưởng là của .

Nghe Từ Tài chuyện, y mới bắt đầu đ.á.n.h giá.

đội nón, căn bản rõ mặt mũi.

Trong lòng Hứa chưởng quỹ chút nghi ngờ, chẳng lẽ cố ý ăn mặc như ?

Tiêu Mộc Hứa chưởng quỹ là một tinh khôn, tạm thời để Từ Tài lộ phận, liền : “Đa tạ chưởng quỹ cho , Từ ký bán nữa, đành tiệm khác xem .”

Nói xong liền vẫy Từ Tài rời .

Từ Tài sát theo Tiêu Mộc, hai nhanh, cho đến khi rẽ qua một góc tường, một con hẻm, Tiêu Mộc mới dừng .

“Không bảo ngươi đừng chuyện ?”

Từ Tài cúi đầu , đợi ngẩng đầu lên, Tiêu Mộc mới thấy, mắt đỏ hoe.

“Xin , nhịn , nhưng phụ , chắc chắn sẽ buôn bán muối lậu .”

“Người thể đưa ngươi , trong lòng chắc chắn tính toán. Chuyện ngươi , tin.” Tiêu Mộc .

Từ Tài nước mắt chảy dài:

“Phụ từng , một nuôi khôn lớn dễ dàng, bảo nhớ công ơn của , về già hiếu kính cho , đến lúc đó cũng gấm vóc ngọc thực gì, chỉ cần một cái sân nhỏ, mỗi ngày ăn uống lo là mãn nguyện .

Người dã tâm lớn đến , càng thể buôn bán muối lậu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-62.html.]

“Thôi ,”

Tiêu Mộc : “Bây giờ những chuyện cũng vô ích. Ngươi nghĩ xem, phụ ngươi ngày thường tiết lộ gì với ngươi , hoặc là, dặn dò ngươi điều gì một cách ẩn ý , những điều thể sẽ giúp ngươi.”

Từ Tài lau mắt, suy nghĩ kỹ lưỡng.

“Lúc , phụ chẳng gì với cả. , từng với , các cuốn sổ sách nhiều năm qua đều ở trong ngăn bí mật của thư phòng, nếu phụ buôn bán muối lậu, chắc chắn cũng sẽ sổ sách, về nhà lấy sổ sách .”

“Nhà ngươi bây giờ niêm phong . Bên ngoài quan binh canh giữ, ngươi ?” Tiêu Mộc .

“Ta hậu viện nhà một lối bí mật, lối đó chắc chắn ai .” Từ Tài vẫn kiên trì.

“Nếu phụ xảy chuyện, chuyện nhất định thoát khỏi liên quan đến Hứa gia, nhất định tìm chứng cứ mới .”

Hứa gia, Hứa Triều.

Bạn của Diệp Thanh Thanh.

Cũng là xúi giục Từ Tài gây sự với họ.

Vì Hứa gia cũng tham gia , Tiêu Mộc ngược xem xem nước ở đây rốt cuộc sâu đến mức nào.

“Ta cùng ngươi.” Tiêu Mộc quyết định.

Hai xuyên qua ngõ hẹp, cố gắng tránh đám đông, đến hậu viện của Từ gia.

Ở đây, Tiêu Mộc cuối cùng cũng thấy cánh cửa mà Từ Tài .

Nó ẩn trong đám cỏ dại, chỉ đủ cho bò qua.

Đây là cái lỗ ch.ó ?

Từ Tài xổm xuống, gạt hết đám cỏ dại bên cạnh lỗ ch.ó sang một bên, xuống: “Ta , ngươi theo .”

Tiêu Mộc hừ một tiếng đáp lời.

Đợi Từ Tài tốn cửu ngưu nhị hổ chi lực, chui qua lỗ chó, khi lên, thấy Tiêu Mộc tiếng động mặt .

“Ối giời!” Từ Tài giật , “Ngươi ?”

Tiêu Mộc chỉ chỉ lên tường.

“Bức tường cao như mà ngươi cũng thể trèo ?”

Từ Tài trong lòng bội phục, tăng thêm một tia lo lắng, nếu thể cứu phụ , nhất định bảo xây tường cao thêm chút nữa, thì khác cứ nhẹ nhàng nhảy như .

Từ Tài quen thuộc đường trong sân, hai nương theo cây cối và cỏ dại ẩn , thẳng đến phía thư phòng.

“Phía hai canh gác, thì ?” Từ Tài cam lòng.

Vào trong, thể sẽ phát hiện.

nếu , thì thể lấy sổ sách.

“Ta sẽ dụ chúng , ngăn bí mật ở bình hoa giá sách, ngươi nhấc bình hoa lên là thể thấy nút bấm .”

Đây là chuyện riêng của gia đình , thể để Tiêu Mộc mạo hiểm.

Đành đặt hy vọng tìm sổ sách Tiêu Mộc.

Từ Tài định hành động, thể đột nhiên giữ chặt.

“Ngươi đừng động, cứ để .” Tiêu Mộc nhỏ giọng ngăn .

Nói xong, Tiêu Mộc cúi lom khom qua góc tường, khi thấy lính canh, rụt trở .

Hắn nhặt một viên đá đất, khẽ ném, viên đá vặn trúng đầu một trong đó.

Tên lính canh đ.á.n.h ngẩn , quanh một tuần thấy bóng nào, cuối cùng sang đồng bạn của .

“Ngươi gì?” Đồng bạn đến nỗi lòng thót .

“Vừa ngươi đ.á.n.h ?”

“Ta, đ.á.n.h ngươi gì?”

“Trong viện ngoài ngươi với căn bản ai khác!”

“Ai mà , chẳng lẽ gặp quỷ?”

Hai mỗi đầu một hướng.

Không bao lâu , Tiêu Mộc ném một viên đá, vẫn trúng đầu .

Lần đ.á.n.h chẳng gì, đ.ấ.m đồng bạn một quyền.

 

Loading...