Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 82

Cập nhật lúc: 2025-10-12 00:18:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở thôn Thanh Sơn còn sợ ai bao giờ

Cuộc sống vốn khổ sở, Triệu nương tử nghĩ.

Nàng vùng vẫy bấy lâu, nghĩ bao nhiêu cách, thậm chí còn những chuyện hổ, rốt cuộc cũng mang đổi gì cho gia đình .

Trượng phu tự sát mà c.h.ế.t.

Giờ đây ngay cả bản nàng cũng sống bao lâu nữa.

“Khụ khụ khụ!” Nàng bắt đầu ho khan.

Nàng , dùng một mảnh vải che miệng mũi, cho đến khi ho một ngụm máu, mới cuối cùng dừng .

Nàng lén lau vết m.á.u bên khóe môi.

Quay , đẩy bát cơm về phía hai .

“Mau ăn .” Nàng giục hai cô nữ nhi.

“Nương, nương cũng ăn !”

Đại Hoa thấy bàn chỉ hai bát cơm, liền đẩy bát của cho .

“Ta ăn, các con ăn . Ta các con ăn là thấy vui .”

Ba vẫn còn đẩy đẩy .

Trong phòng trong đột nhiên truyền đến tiếng gõ bô.

Kể từ khi Triệu Đại Sơn qua đời, Triệu lão thái thái luôn để một cái bô trống bên cạnh .

Bất kể gì, bà đều cứ leng keng gõ bô, chỉ khi Triệu nương tử đến gần, bà mới yêu cầu của .

Khi tiếng gõ bô vang lên, Triệu nương tử vốn để ý.

lão thái thái càng gõ càng lớn.

Nàng đành sang với hai cô nữ nhi: “Các con mau ăn , xem .”

“Nương, để con !” Đại Hoa dậy.

Bị Triệu nương tử một tay ấn xuống: “Con đừng động.”

Đại Hoa Tiểu Hoa nương bước nhà.

Không lâu , trong nhà truyền tiếng mắng c.h.ử.i của lão thái thái: “Đồ tiện nhân hổ nhà ngươi, thấy ngươi chính là c.h.ế.t!

Từ khi nhi tử c.h.ế.t, ngươi ý với ! Ngươi bản lĩnh thì g.i.ế.c c.h.ế.t , g.i.ế.c c.h.ế.t , để quan lớn bắt cả ba đứa các ngươi , đứa nào hòng chạy thoát! Ngươi đến đây !”

Những tiếng mắng c.h.ử.i như diễn mỗi ngày.

Đại Hoa Tiểu Hoa , ai lên tiếng.

Nếu hai nàng mà phòng, nãi nãi sẽ mắng càng hung hơn, nửa buổi cũng dừng .

Mắng một lúc , trong phòng còn tiếng động.

Triệu nương tử cũng bưng bô từ trong phòng .

Nàng ngoài đổ bô, rửa tay, trở bàn ăn.

Thấy hai cô nữ nhi vẫn ăn, nàng liền nghiêm mặt : “Hai đứa các ngươi còn ăn cơm? Lát nữa trời tối mà các ngươi dám vỡ bát, xem xử lý các ngươi thế nào.”

“Nương, chúng cùng ăn .”

Tiểu Hoa chạy ngoài, mang thêm một cái bát trống .

Nàng múc một nửa cơm của , Đại Hoa cũng vội vàng múc một nửa cơm của .

Rồi đẩy bát đến mặt Triệu nương tử: “Nương, đừng giận nữa, chúng cùng ăn cơm .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-82.html.]

Triệu nương tử thở dài, cuối cùng cũng xuống.

Gà Mái Leo Núi

Các nàng chia cần tây dại ba phần, lượt đổ bát của , ôm bát, ăn miếng cơm đầu tiên của ngày hôm nay.

Cơm gạo mới! Cơm gạo mới pha tạp lương!

Cần tây dại cũng một chút dầu!

Thật sự quá thơm.

Các nàng lớn từng , bao giờ ăn cơm thơm như .

Ba nương con mặt đối mặt, nàng, nàng , mặt đều là nụ mãn nguyện.

Ngày hôm , Triệu nương tử đúng hẹn đến Tiêu gia.

Nàng còn đặc biệt tìm lý chính cùng đến.

Nàng chữ, khế ước bán cần lý chính giúp , cũng tiện thể nhờ lý chính chứng kiến.

Nội dung khế ước bán đơn giản, Triệu Đại Hoa, Triệu Tiểu Hoa, mỗi bán cho Tiêu gia với giá 5 lượng bạc, từ nay về , hai còn bất cứ quan hệ nào với Triệu gia.

Đại Hoa, Tiểu Hoa và Triệu nương tử đều cần điểm chỉ tay lên khế ước.

Hai đứa trẻ nương , từng đứa một đều đỏ hoe mắt.

“Khóc gì mà , chỉ cách một bức tường thôi, gặp chẳng ngày nào cũng gặp ! Sau các con cứ đến Tiêu gia mà hưởng phúc!” Triệu nương tử quát khẽ.

Triệu lão thái thái tuy mắt thấy, nhưng tai thính.

thấy bên ngoài ồn ào, dựa cửa sổ một lúc, liền Triệu nương tử bán nữ nhi cho Tiêu gia.

chống gậy, tự sân mà mắng: “Đồ tiện phụ trời đánh, chồng mất ngươi bán nữ nhi định hưởng phúc.

Hai đứa trẻ là nữ nhi Triệu gia , bạc bán , thuộc về .”

Triệu nương tử ngượng nghịu mỉm với : “Chúng cứ tiếp tục , đừng để ý đến bà !”

Thấy ai để ý đến , Triệu lão thái thái tiếp tục mắng: “Tiêu gia các ngươi mà đưa tiền cho tiện nhân , đợi nàng theo đàn ông hoang chạy mất, lão già sống nổi, sẽ ngày ngày cửa nhà các ngươi.

Đại Hoa Tiểu Hoa dù bán, đó cũng là tôn nữ , các nàng phụng dưỡng đến lúc c.h.ế.t.”

Lý chính , dừng tay , chút do dự về phía Từ Chính Hương.

Cái đức hạnh của Triệu lão thái thái giống như con cóc ghẻ bám chân – c.ắ.n nhưng gây khó chịu.

Từ Chính Hương dù lợi hại đến , cũng nào thời gian ngày nào cũng đôi co với Triệu lão thái thái .

Hơn nữa chỉ cách một bức tường, ngày nào cũng lải nhải mắng chửi, còn đủ xui xẻo .

Triệu nương tử sự do dự của .

Nàng khổ một tiếng, Diệp Lạc Hân : “Lão thái thái nhà giờ vẫn luôn như , yên tâm, nhất định sẽ để bà đến cửa nhà gây sự .”

“Nàng quản lão thái thái nhà nàng đó!” Lý chính tin.

Triệu nương tử khổ một nữa: “Sao quản chứ! Bà chẳng chỉ tiền , đưa tiền cho bà , bà còn trò trống gì nữa!”

Lý chính lắc đầu.

Triệu nương tử thì vẻ là chịu thiệt, nhưng mặt bà bà thì quen thói yếu đuối .

Ông một nữa về phía Từ Chính Hương: “Sau nếu Triệu lão thái thái dám gây sự, nàng cứ việc tìm , quản , chúng sẽ lên huyện báo quan, tin, trị !”

Từ Chính Hương lắc đầu: “Người thường mềm sợ cứng, cứng sợ kẻ sợ c.h.ế.t!

Ta xem xem, đại tẩu Triệu gia thể trò gì?

Ở cái thôn Thanh Sơn , Từ Chính Hương từng sợ ai bao giờ!”

 

Loading...