Đừng Động
Một bữa lẩu ăn thật sảng khoái no nê.
Ăn xong, mới nhớ hỏi Diệp Lạc Hân.
“Chị dâu, nồi lẩu ngon quá! Chị mà nghĩ ? Sao cảm thấy như chị đầu tiên ăn món ?”
Tiêu Cảnh là đầu tiên lên tiếng.
Diệp Lạc Hân che giấu: “Hồi nhỏ nương vài , cũng chỉ dựa ký ức về hương vị đó mà tùy tiện thôi.”
“Nương chị thật là lợi hại!” Tiêu Cảnh vẻ mặt kính phục.
Thế nhưng nghĩ đến nương của Diệp Lạc Hân còn đời, nuốt những lời còn trong.
Bùi Thần y cầm que gỗ xỉa răng, : “Lão già nam chạy bắc mấy chục năm, cách từng qua, nương ngươi là ở ?”
“Nương là kinh thành.” Diệp Lạc Hân đáp.
“Nương ngươi đến từ kinh thành ?” Điều khiến Bùi Thuật vô cùng ngạc nhiên, “ ở kinh thành vài năm cũng từng thấy cách ăn .”
“Nương thích nghiên cứu ẩm thực, lẽ đây là do nương tự nghĩ chăng.” Diệp Lạc Hân qua loa.
“Lạc Hân !”
Từ Chính Hương cũng lên tiếng, “Vừa ăn thấy rau cải trắng nấu ngon, nếu bỏ rau cần dại hoặc rau chân vịt nồi nấu, ?”
“Đương nhiên là .” Diệp Lạc Hân đáp: “Lẩu thể nấu vạn vật, chỉ cần là món nương thích ăn, đều thể nấu. Ta nhớ hồi nhỏ, cha nương thích nhất là nấu thịt bò và thịt dê, thái thật mỏng, chấm với nước sốt đặc biệt pha chế, vô cùng tươi ngon.”
Nàng , bụng ăn no như đói cồn cào.
“Vậy thì ngày mai chúng ăn thêm một bữa nữa , ăn lẩu thịt bò, cho thật nhiều thịt bò .” Tiêu Cảnh đề nghị.
“Thịt bò thịt bò, thấy ngươi trông giống thịt bò!”
Từ Chính Hương bất mãn, “Trong nhà sẵn thịt thỏ và thịt gà, ngươi còn tơ tưởng đến thịt bò, chẳng là tốn tiền mua ?”
“Chúng thể dùng thỏ để đổi mà!”
Tiêu Cảnh : “Nhà chúng bây giờ tám mươi sáu con thỏ .”
“Chị dâu ngươi nuôi nhiều thỏ như chắc chắn tác dụng lớn, ngươi đừng mà tơ tưởng!” Từ Chính Hương gõ đầu .
“Nương, đ.á.n.h đầu , đ.á.n.h nữa là thành thằng ngốc mất. Chị dâu, chị phân xử giúp !” Tiêu Cảnh dùng tay xoa đầu, tủi Diệp Lạc Hân.
Bùi Thuật thấy nhịn hừ lạnh một tiếng: “Không đ.á.n.h cũng thấy thông minh hơn chỗ nào !”
“Bùi Thần y! Người mà còn lời châm chọc, ngày mai sẽ cùng đến thư viện , Nhị Đản và bọn chúng mỗi ngày đều chờ cùng đó!” Tiêu Cảnh cũng nổi nóng.
“Không thì , đường!” Bùi Thần y chẳng hề bận tâm.
Nói xong, Từ Chính Hương : “Cái đầu đó, thể cứ đ.á.n.h mãi , vạn nhất lỡ tay nặng nhẹ, còn ngu hơn bây giờ đó.”
Gà Mái Leo Núi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-91.html.]
Từ Chính Hương Bùi Thuật đang giúp Tiêu Cảnh, vội vàng đáp: “Biết Bùi Thần y, đ.á.n.h đầu nữa.”
Bùi Thuật đầu Tiêu Cảnh, đắc ý vuốt râu.
Diệp Lạc Hân lúc cũng lên tiếng: “Muốn ăn lẩu thịt bò, đợi khi nào nhị ca ngươi chợ, bảo mua về là . Còn về lũ thỏ nhà chúng , nuôi chúng quả thật ích lợi.
Hay là tối mai chúng ăn lẩu, thịt thỏ kho cho ăn nhé.”
Vừa ăn thịt kho, Tiêu Cảnh lập tức còn nhắc đến chuyện lẩu thịt bò nữa.
“Chị dâu, thịt thỏ kho ngon hơn thịt gà ?”
“Thịt thỏ tươi non, thỏ nhà chúng nuôi còn mềm hơn thịt thỏ rừng, ăn chắc chắn sẽ khác mùi vị thịt gà và thịt heo. Ngày mai ngươi tự nếm thử sẽ .”
Đang chuyện, hạt dẻ vùi trong tro than của lò đất bỗng nổ “tách” một tiếng.
Từ Chính Hương vội vàng lấy kẹp , kẹp những hạt dẻ chín, mỗi hai hạt.
Vỏ hạt dẻ cháy đen, nhưng ruột hạt dẻ bên trong mềm dẻo, vô cùng ngọt thơm.
Tiêu Mộc sợ Diệp Lạc Hân bỏng tay, liền lấy cả bốn hạt dẻ về phía .
Bóc vỏ, thổi nguội thịt hạt dẻ mới đưa cho Diệp Lạc Hân.
Từ Chính Hương thấy, dùng khuỷu tay đẩy đẩy Tiêu Trường Hà.
Tiêu Trường Hà đầu sang một bên, giả vờ như thấy.
“Khụ khụ!” Từ Chính Hương ho khan hai tiếng.
Tiêu Trường Hà cuối cùng cũng bất đắc dĩ , cầm hạt dẻ lên, cẩn thận bóc vỏ, đưa cho Từ Chính Hương.
Bùi Thuật mắt tinh, thấy hết cả bốn già trẻ tương tác, hiểu , bỗng cảm thấy hạt dẻ trong tay còn thơm nữa.
“Trời tối , về ngủ đây.” Chàng dậy rời .
Tiêu Cảnh cũng dậy theo: “Ta cũng về sách đây.”
Mấy còn ăn xong hạt dẻ, dọn dẹp sân sạch sẽ xong, cũng đều về phòng.
Tiêu Mộc tắm .
Đợi đến khi Diệp Lạc Hân tắm xong , giường đợi nàng .
Leo núi cả ngày chút mệt mỏi, Tiêu Mộc nhẹ nặng giúp Diệp Lạc Hân thư giãn đôi chân.
xoa bóp một hồi, động tác tay biến vị.
Diệp Lạc Hân đỏ mặt.
Nàng kéo tấm chăn mỏng, che kín đôi mắt của .