Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 96
Cập nhật lúc: 2025-10-12 00:18:21
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ai cũng đừng mơ tưởng
Tiêu Mộc thần sắc bình thản: “Đại nhân thật điều gì?”
Lưu Miễn: “Tuần phủ Thẩm đại nhân , hai phong thư của Từ gia là thông qua kênh đặc biệt đưa đến tay ông .”
“Đại nhân nghi ngờ là ?” Tiêu Mộc hờ hững .
“Đương nhiên là ngươi, đem thư giao tay ngươi, đó nó liền đến tay tuần phủ.”
“Ta đây giải thích với đại nhân , phong thư đ.á.n.h mất.”
“Sao thể trùng hợp như !”
Huyện lệnh Lưu vỗ bàn, “Ta đây thấy đúng, trùng hợp như , chúng mới chia tay, liền tìm ngươi lấy thư? Chẳng lẽ chuyện ngoài và ngươi , còn khác ?”
“Đại nhân!”
Tiêu Mộc mặt chút biểu cảm,
“Nếu chuyện là do , đại nhân nghĩ phận gì?
Ta từ nhỏ lớn lên ở Thanh Sơn Thôn, ngoại trừ lên núi hái thuốc, hầu như từng rời khỏi thôn, thể cái gọi là kênh đặc biệt .”
Một câu của Tiêu Mộc khiến huyện lệnh Lưu câm nín.
Đây chính là điều mà ông thể nào lý giải nổi.
Với sự hiểu của ông về Tiêu Mộc, chỉ là một dân quê bình thường, một trăm lượng bạc thưởng là vô cùng thỏa mãn .
Thế nhưng nếu chuyện do Tiêu Mộc , thì còn thể là ai chứ?
Chẳng lẽ thực sự âm thầm theo dõi chuyện , hơn nữa còn nắm rõ động tĩnh của họ như lòng bàn tay?
“Ngươi đảm bảo? Thực sự ngươi?” Lưu Miễn Tiêu Mộc hỏi nữa.
“Đại nhân thời gian hỏi , bằng phái điều tra xem kẻ nào theo dõi.” Tiêu Mộc hảo ý nhắc nhở.
Lưu Miễn một nữa rơi sự mơ hồ.
Kể từ khi Tuần phủ Thẩm những lời đó, ông luôn suy nghĩ về chuyện .
Trước hôm nay, ông gần như tin chắc chuyện là do Tiêu Mộc .
Thế nhưng khi đối mặt với Tiêu Mộc, ông d.a.o động.
Tiêu Mộc quá đỗi điềm tĩnh, qua giống như đang dối.
Nếu thực sự đang dối, tâm tư của quá đỗi kín kẽ.
Điều tương xứng với phận của !
“Thôi bỏ !”
Huyện lệnh Lưu cuối cùng cũng từ bỏ ý định truy hỏi tiếp, “Chuyện sẽ tiếp tục điều tra, nếu phát hiện là ngươi , tuyệt đối sẽ tha cho ngươi!”
Tiêu Mộc khẽ cong khóe môi: “Chúc đại nhân sớm ngày tra chân tướng.”
Chuyện bàn xong, Tiêu Mộc tới hậu hoa viên đón Diệp Lạc Hân, hai cùng rời khỏi huyện nha.
Lúc , Tiêu Tùng mua hết những thứ cần mua về .
Có dầu, muối, dùng trong nhà, còn cả điểm tâm Hồi Hương Trai mà Diệp Lạc Hân đặc biệt dặn mua.
Trên đường về, Diệp Lạc Hân kể chuyện bát quái cho hai , còn cảm thán: “Từ Tử Thương huyện lệnh chỗ dựa vững chắc như , mà nghĩ cách mượn thế quật khởi, cứ nhất định về cái gọi là quê nhà.”
Tiêu Mộc : “Quan hệ càng như , càng tránh hiềm nghi, mượn sức của Lưu Miễn, e rằng Từ Tài và tiểu thư nhà huyện lệnh càng khó hòa hợp với .”
Diệp Lạc Hân ngẫm nghĩ, thấy vẻ lý, liền bận tâm nữa, chuyển sang hỏi: “Vậy Lưu đại nhân tìm chuyện riêng tư gì?”
Tiêu Mộc chỉnh thần sắc: “Đâu chuyện riêng tư nào, chỉ là đơn giản về vụ án muối lậu thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-96.html.]
“Ừm, chuyện cũng thật kỳ lạ.”
Diệp Lạc Hân : “Họ buôn bán muối lậu lâu như , đây từng phát hiện, chỉ liên quan đến một thương nhân Từ Tử Thương thôi, mà lật tung cả gốc rễ, trong đó chắc chắn lợi hại tay, chỉ là là ai.”
Thấy Diệp Lạc Hân vẻ mặt sức suy nghĩ, Tiêu Mộc mấp máy môi, cuối cùng vẫn gì.
Tiêu gia.
Bữa tối, Tiêu Mộc chủ động nhắc đến tin mà huyện lệnh Lưu thông báo hôm nay.
“Gì cơ? Triều đình sẽ ban thưởng cho chúng ?”
Tay Từ Chính Hương run lên, đến cả rau cũng quên gắp, “Sẽ ban thưởng gì? Bạc ruộng đất?”
“Không , huyện lệnh vị Lãnh tri phủ mới nhậm chức sẽ thỉnh công lên triều đình!” Tiêu Mộc đáp.
Gà Mái Leo Núi
“Cái , cái , còn chuyện như nữa ư!” Tiêu Trường Hà cũng cảm thán.
Tiêu Mộc : “Lưu đại nhân hôm nay hỏi công lao nên thuộc về ai, tự quyết định, cái máy tuốt hạt là do Lạc Lạc nghĩ , công lao nên thuộc về nàng.”
Mọi xong đều ý kiến gì.
“ , quả thực nên thuộc về Lạc Hân.”
“Đáng lẽ thế.”
“Thực đều là công lao của mà! Bản vẽ vẫn là do Tiểu Cảnh vẽ.” Diệp Lạc Hân .
“Tẩu tử, đều là vẽ theo những gì mô tả, ý tưởng nghĩ .
Cho dù vẽ, khác cũng thể vẽ, công lao liên quan gì đến .” Tiêu Cảnh lập tức .
Tiêu Trường Hà cũng sang Diệp Lạc Hân : “Chuyện nhà chúng đều hiểu rõ, nếu bàn về phần thưởng, chắc chắn ai sánh bằng nàng.”
“Phải đó!” Từ Chính Hương : “Tiêu Cảnh là một nam tử hán, thưởng thì tự tranh thủ, thể chiếm công lao của khác.”
“Đệ , nàng cũng cần nhường qua nhường ,” Dương Phượng : “Dù triều đình ban thưởng bạc ruộng đất, chúng đều thể hưởng lây!”
Nghe thấy lời , Từ Chính Hương lập tức : “Vậy nhé, tuy rằng chúng phân gia, nhưng những thứ triều đình ban thưởng đều là của nhị phòng, các ngươi đừng mà mơ tưởng.”
Thấy ý kiến, Từ Chính Hương tiếp tục :
“Đến lúc đó Lạc Hân và lão nhị chia cho các ngươi cái gì, thì các ngươi cứ nhận lấy cái đó, nếu họ cho, các ngươi cũng đừng hòng gây chuyện.”
“Mẹ, con !”
“Mẹ yên tâm .”
Tiêu Tùng và Tiêu Cảnh đều bày tỏ thái độ.
Ban đầu khi cống hiến máy tuốt hạt, Tiêu Mộc đưa ba yêu cầu, huyện lệnh đều thực hiện.
Ai cũng ngờ, chuyện còn hậu kỳ.
“Cái gọi là gì nhỉ? Có là cái câu tân quan nhậm chức ba cái nhát cháy? Nhát cháy giờ cháy đến nhà chúng !” Tiêu Trường Hà lẩm bẩm.
“Đó vẫn là nhờ ý tưởng của Lạc Hân , ngay cả tri phủ đại nhân cũng để mắt tới! Ta , cái đầu của Lạc Hân nhà chúng đây , ý tưởng thật là nhiều.”
Diệp Lạc Hân khen đến mức chút ngượng ngùng.
Nàng là nhiều ý tưởng? Những điều đều là trí tuệ của quần chúng, nàng chỉ tình cờ học một ít mà thôi.
Sớm thể cơ hội như , lẽ ban đầu nên học thêm nhiều nữa, bây giờ đưa đến cuộc sống khá giả .
Mấy ngày đó, Diệp Lạc Hân và Tiêu Mộc vẫn luôn chạy chạy giữa thôn và huyện thành.
Cửa hàng mới mua cần sửa sang .
Các loại gia vị dùng để thịt kho và nồi niêu xoong chảo đều cần mua sắm.
May mắn là cửa hàng của họ bán đồ khá đơn giản, cũng tiếp khách ăn tại chỗ, nên việc dọn dẹp quá phức tạp.