Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 97
Cập nhật lúc: 2025-10-12 00:18:22
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Thanh Thanh tìm đến gây sự
Ngày hôm đó, Tiêu Mộc huyện thành sắp xếp cửa hàng, Diệp Lạc Hân ở nhà vẽ bản thiết kế nội thất cho tiệm thịt kho.
Gia vị các thứ đều mua gần đủ, đợi sửa sang xong, cửa hàng của họ thể khai trương.
Theo kế hoạch của Diệp Lạc Hân, phần cửa hàng phía chia hai.
Một phần ba phía ngoài dùng quầy hàng, hai phần ba phía trong bộ dùng bếp.
Bếp và tiền sảnh ngăn cách , giữ cho bên ngoài sạch sẽ và dễ .
Trong sân còn thể dựng thêm một căn nhà, cùng với hai căn nhà cũ, dùng kho chứa đồ và nơi ở tạm thời.
Nàng đang vẽ chăm chú, Đại Hoa nhẹ nhàng bước đến, bưng cho nàng một bát bánh nho.
Nho vẫn là những quả họ hái , vì quá chua, nên Từ Chính Hương thành bánh nho.
Cách cụ thể là nghiền nát nho, đó dùng vải màn mỏng lọc bỏ vỏ và hạt nho, lấy nước ép nho cho nồi nấu, đợi nước bay gần hết thì thêm một chút bột sắn và đường, sẽ thành món mứt nho sánh đặc.
Món mứt nho theo cách chua ngọt thơm ngon, để nguội đó, càng hương vị đặc biệt.
“Cô nương, tổ mẫu mau nếm thử, nếu thấy chua, bà sẽ cho thêm đường ạ!”
Sau khi đến Tiêu gia, cách xưng hô của Đại Hoa và Tiểu Hoa đổi mấy , cuối cùng, vẫn là học theo các gia đình quyền quý gọi là “cô nương”, cảm thấy như xuôi tai hơn, thế là quyết định giữ nguyên.
Diệp Lạc Hân quá câu nệ chuyện , gọi thế nào cũng .
Nàng đặt bút xuống, cầm thìa ăn một miếng bánh nho, lập tức chua đến nhíu cả mắt.
“Mẹ cho đường đây ? Chua đến rụng răng !”
“Vậy con với tổ mẫu ngay đây.” Đại Hoa xong liền .
Diệp Lạc Hân gọi nàng : “Không vội, lát nữa hãy .”
Nói , nàng dậy, từ trong ngăn kéo lấy ba mươi văn tiền, giao tay Đại Hoa.
“Cô nương, cái là?” Đại Hoa cầm tiền, chút bối rối.
“Ta hứa với ngươi là sẽ đem mẫu thêu của ngươi bán ?
Trước đây kịp, hôm qua cuối cùng cũng hiệu thêu hỏi thăm một chút, năm mẫu thêu, tổng cộng bán ba mươi văn tiền, bởi vì ngươi dùng chỉ thêu và vải thêu đều rẻ, cho nên bán giá cao.”
“Cảm ơn cô nương! Cái nhiều lắm ạ!” Đại Hoa vô cùng cảm kích, nhưng ngay đó, nàng đưa tay trả tiền đồng: “Bây giờ là hạ nhân của cô nương, cô nương cần đưa tiền cho nữa.”
Diệp Lạc Hân nhận, đẩy tay nàng trở :
“Cái giống, mẫu thêu là ngươi đây, cũng hứa với ngươi , tiền đáng lẽ ngươi nhận thì cứ giữ lấy. những việc ngươi khi đến Tiêu gia, sẽ trả thù lao nữa.”
“Ta ạ. Cô nương mua và Tiểu Hoa chính là cứu mạng chúng , chúng nguyện ý việc cho cô nương, chúng cần thù lao, chỉ cần cơm ăn là .” Đại Hoa vội vàng .
“Được, ngươi bây giờ , nhưng còn việc quan trọng hơn giao cho ngươi .
Gà Mái Leo Núi
Trong nhà kho mấy tấm da thỏ thuộc sẵn, dùng thứ vài cái túi thơm nhỏ nhắn, ngươi thử nghĩ xem thể .”
“Da, da thỏ ư!” Đại Hoa mím môi.
“Sao ? Không ?”
“Không , cô nương, chỉ nghĩ, da lông thỏ quý như , vạn nhất hỏng thì .”
“Ta ngươi khéo tay, đồ giao cho ngươi yên tâm. Chuyện vội, lát nữa sẽ đem da thỏ đưa cho ngươi, bây giờ ngươi mau bảo nương cho thêm đường mứt nho, tiện thể bát của cũng cho thêm nhiều .”
“Vâng!” Đại Hoa lập tức đáp lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-97.html.]
Nàng bưng bát bếp, đến sân, liền thấy bên ngoài hỏi: “Xin hỏi, đây nhà Tiêu Trường Hà ?”
Cánh cửa lớn đang mở rộng, Đại Hoa đầu hai ở cửa.
Một phụ nữ nông thôn bốn mươi tuổi, và một cô gái mặc váy lụa.
Đại Hoa đáp: “Là nhà Trường Hà lão gia, hai vị là ai?”
“Chúng là nhà ngoại gia của Diệp Lạc Hân, Lạc Hân ở nhà ?” Hai sân.
“Người nhà ngoại gia của cô nương?” Đại Hoa thấy, liền chạy vội bếp, cũng kịp thêm đường mứt nho nữa, thấy Từ Chính Hương liền vội vàng : “Bà nội, nhà ngoại gia của cô nương đến !”
Từ Chính Hương sững sờ.
Nhất thời phản ứng kịp nhà ngoại gia của Diệp Lạc Hân là ai.
Bà cửa bếp, thấy hai đang trong sân, lập tức hiểu .
Chính là cái bà Châu hổ và Diệp Thanh Thanh.
Cũng khó trách Từ Chính Hương nghĩ .
Cứ như cái kiểu của bà Châu, đây đối xử với Diệp Lạc Hân như , ai mà ngờ bà còn dám vác mặt đến cửa chứ!
“Chó nhà ai đang sủa đó, cút ngay cho khuất mắt , bằng sẽ đóng cửa thả chó!” Từ Chính Hương ở cửa, trong tay còn cầm một cái thìa dính mứt nho.
Hiếm khi, bà Châu thấy lời hề tức giận, tiến lên một bước thiết gọi: “Thông gia mẫu, thì ở nhà , hôm nay đến là để tặng quà cho các đây!”
Bà nâng gói giấy cầm trong tay lên.
“Phì!” Từ Chính Hương mạnh mẽ nhổ một bãi nước bọt.
“Ai là thông gia mẫu của ngươi, thật là xúi quẩy! Lạc Hân nhà chúng là do bỏ năm mươi lượng bạc mua về, chút quan hệ nào với nhà các ngươi!”
“Thông gia mẫu lời gì !” Bà Châu vội vàng : “Cho dù thế nào nữa, Lạc Hân cũng họ Diệp, nàng dù hóa thành tro bụi, thì cũng là của Diệp gia đúng ?”
“Ta là họ Diệp, nhưng nhà Diệp Đại Thành, phụ là Diệp Hoài Hưng, chút quan hệ nào với nhà các !” Diệp Lạc Hân cũng từ trong nhà bước .
“Lạc Hân cũng ở đây , thế là , ngươi gặp tỷ tỷ và nương mà cũng mời chúng , rót cho chúng uống?” Bà Châu .
“Trà nhà chúng chỉ dành cho uống, dành cho ch.ó uống!” Từ Chính Hương dùng thìa chỉ hai , với Đại Hoa: “Đại Hoa, đuổi họ ngoài!”
“Vâng!”
Đại Hoa , hai vô cùng hoan nghênh.
Nàng tiến lên, với bà Châu và Diệp Thanh Thanh: “Cô nương và tổ mẫu nhà đều thấy hai , hai mau .”
Cả bà Châu và Diệp Thanh Thanh đều nhúc nhích.
“Hai , đành đẩy hai ngoài thôi.” Đại Hoa định tay.
“Cái nha đầu ranh con nhà ngươi, ngươi hiểu quy củ hả, còn dám động thủ với trưởng bối!” Bà Châu đẩy mạnh Đại Hoa, khiến Đại Hoa ngã xuống đất.
“Đến nhà còn dám động thủ, thấy các ngươi là sống sống nữa !” Từ Chính Hương xông lên.
lúc , từ sân đột nhiên lao một cây chổi lớn.
Không, chính xác mà , là Tiểu Hoa vác một cây chổi lớn từ sân xông .
Cây chổi đó quá lớn, gần như che khuất nửa nàng.
Nàng chĩa cây chổi về phía bà Châu và Diệp Thanh Thanh, trực tiếp quét ngang qua, miệng hét lớn: “Để các ức h.i.ế.p cô nương nhà , để các ức h.i.ế.p tỷ tỷ ! Ta liều mạng với các !”