Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 98
Cập nhật lúc: 2025-10-12 00:18:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Muốn gả cho phu quân , mơ
Cây chổi lớn của Tiểu Hoa vung lên vun vút như hổ thêm cánh.
Bà Châu và Diệp Thanh Thanh kịp né tránh, đều đ.á.n.h trúng.
Diệp Thanh Thanh tức giận đến mức hét lên: “Quần áo của , quần áo của , ngươi hỏng cả bộ quần áo mới của !”
“Cút ngoài, cút ngoài!” Trong mắt và tai Tiểu Hoa thấy cũng thấy gì khác, chỉ một lòng đ.á.n.h cho hai ngoài mới thôi.
Bà Châu và Diệp Thanh Thanh chống đỡ nổi, cuối cùng đành lùi ngoài cửa.
Vừa khi chân hai họ bước , Đại Hoa lập tức đóng cửa , khóa từ bên trong.
“Mẹ, xem, quần áo của con đều rách !” Diệp Thanh Thanh kéo chiếc áo ngoài lệch về đúng vị trí, giọng run rẩy.
Bà Châu tức giận nhảy dựng lên, bà chỉnh mái tóc xô lệch của , la lớn trong:
“Người nhà Tiêu các cứ đối xử với thông gia như ? Chủ động đến tận cửa tặng quà, mà các đuổi đ.á.n.h ngoài! Cứ hung hăng vô lý như các , xem ai còn dám kết với nhà các nữa.”
Bà cố ý hét thật to, thu hút hàng xóm xung quanh thò đầu xem trò vui.
Thấy xem, bà Châu càng thêm hăng hái.
“Thông gia, cũng cần phòng như phòng trộm, ban đầu hai nhà chúng định là định cho Diệp Thanh Thanh, chứ Diệp Lạc Hân.
Sau , vì nhi tử nhà và Lạc Hân nhà da thịt cận, còn cách nào, mới đổi Lạc Hân gả sang.
Chuyện chúng đều so đo , các cần gì để bụng.”
“ là loại kỳ quái thì ngày nào cũng , nhưng năm nay đặc biệt nhiều, từng thấy kẻ hổ, nhưng từng thấy kẻ nào mặt dày trây tráo như các ngươi!”
Từ Chính Hương thực sự thể nhịn nữa, rầm một tiếng mở cửa lớn.
Bà Châu thấy bà , lập tức giả lả: “Thông gia, hôm nay chúng đến gây sự, thực sự là đến tặng quà. Người tin thì xem đây!”
Bà khoe gói giấy mang đến, kết quả trong tay chỉ còn một đoạn dây thừng.
Bà Châu ngây .
Bà rướn cổ trong sân, những thứ bà mua đến từ lúc nào rơi xuống đất.
Lúc , bánh điểm tâm bên trong sớm giẫm bẹp dí.
“Ối trời, cái là bánh điểm tâm bỏ hai trăm văn tiền mua đó, mà cứ thế các giẫm bẹp dí!”
Bà Đại Hoa Tiểu Hoa định mắng , đột nhiên nhớ mục đích đến hôm nay, lập tức đau lòng :
“Giẫm, giẫm thì giẫm . Hai cô nương là nữ nhi ? Người thật là phúc khí đó, thông gia.”
Đại Hoa Tiểu Hoa thấy lời của bà Châu, vô cùng ưa mà : “Chúng là hạ nhân trong nhà ! Các còn dám càn rỡ, chúng tuyệt đối sẽ tha cho các .”
Hạ nhân?
Bà Châu và Diệp Thanh Thanh .
Nhà Tiêu gia mà hạ nhân ?
Trước khi đến, chỉ nghĩ Tiêu gia điều kiện cũng tạm , xem , nhà họ phát đạt !
Nụ mặt bà Châu càng rạng rỡ hơn, “Hạ nhân , hạ nhân . Thông gia, hôm nay đến, thực là để chúc mừng đó!”
Từ Chính Hương chán ghét bà đến c.h.ế.t, nhưng bà Châu giống như một tấm cao dán chó, đ.á.n.h , mắng chạy, nếu nhiều vây xem như , Từ Chính Hương thả Nguyên Bảo c.ắ.n c.h.ế.t họ .
Từ Chính Hương thèm để ý đến họ cũng ngăn cản bà Châu tiếp tục .
“Vốn dĩ nên gả nhà các chính là Thanh Thanh, bây giờ là Lạc Hân chiếm vị trí của Thanh Thanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-98.html.]
Ta nghĩ, cũng đến lúc đổi Thanh Thanh và Lạc Hân về .
Thanh Thanh nhà là phúc tinh, cưới Thanh Thanh, Tiêu gia các ngươi nhất định sẽ phồn thịnh!"
Nghe , Diệp Lạc Hân lạnh một tiếng.
Từ Chính Hương cũng tức đến bật : "Ngươi lừa đá đầu mà hồ đồ , Tiêu Mộc nhà và Lạc Hân thành gần nửa năm, ai cưới cái thứ ai thèm của nhà ngươi!"
Bà con làng xóm đều vây quanh xem náo nhiệt.
Nửa năm nay, Tiêu gia đúng là hỉ sự họa sự nối tiếp , mỗi chuyện đều thể mới nhận thức của họ, quả thực là quá kịch tính.
Việc chủ động mang vợ đến tận cửa như hôm nay, đây họ từng đến bao giờ.
Bà Châu cho là đúng với lời Từ Chính Hương, "Cưới Lạc Hân cũng , dù hai nàng cũng là tỷ mà, tỷ cùng hầu một phu quân, cũng thể nương tựa lẫn chứ!"
"Chà! Hai nữ cùng hầu một phu quân ư! Cái bà đúng là độc ác!" Trong đám đông vây xem lập tức .
"Tiêu Mộc đúng là phúc khí, thấy cô nương nhà họ Diệp trông cũng tệ."
"Cũng tạm thôi, thấy bằng Diệp Lạc Hân."
" , vẫn là Diệp Lạc Hân hơn nhiều."
"Không , ngươi xem cô nương mặc lụa là gấm vóc thượng hạng kìa! Diệp Lạc Hân mới gả đến mặc như ."
"Trước đây nhị tẩu Tiêu gia , bà kế mẫu thiên vị lắm mà."
"Bộ quần áo thật sự , mặc cũng sẽ lên."
"Cái hình tay còn to hơn chân của ngươi, thôi . Chắc áo mặc lên ngươi cũng thành giẻ rách thôi!"
…
Mọi xem náo nhiệt trêu chọc, chỉ Diệp Lạc Hân cất giọng lạnh lùng hỏi: "Ngươi gấp gáp đưa Diệp Thanh Thanh tới gì, , Hứa công tử bắt , nữ nhi ngươi thai ?"
"Chao ôi!" Đám đông xung quanh lập tức sôi trào.
"Chuyện càng ngày càng kịch tính !"
"Nhị Đản nương, ngươi giữ chỗ cho , về nhà lấy ít hạt dưa, thấy chuyện một lúc xong , xem náo nhiệt là thích ăn hạt dưa nhất."
"Được, ngươi mau về , nhớ lấy nhiều một chút, mang cho một nắm!"
"Được , ." Quế Hoa nương nhà gần, đầu chạy về.
Bên bà Châu và Diệp Thanh Thanh thấy lời Diệp Lạc Hân, sắc mặt lập tức đổi.
"Diệp Lạc Hân ngươi năng bậy bạ gì đó, tỷ tỷ của ngươi là khuê nữ trinh trắng chồng, ngươi dám tạt nước bẩn lên đầu tỷ tỷ ngươi như ?"
Diệp Lạc Hân lạnh lùng nàng : "Trừ lý do , thật sự nghĩ vì Diệp Thanh Thanh vội vã gả chồng như .
Chẳng lẽ thấy phu quân của , cảm thấy phu quân của hơn Hứa công tử, nàng gặp yêu ?"
"Ta và Hứa công tử chỉ là tình giao hảo quân tử, ngươi đừng vu khống bôi nhọ." Diệp Thanh Thanh lên tiếng, giọng yếu ớt, mềm yếu nũng nịu của một tiểu thư.
Mỗi câu chữ đều ẩn chứa ba phần tủi , bảy phần chua xót.
"Chậc chậc, cô nương dễ đối phó , nếu cưới về nhà, nhất định sẽ nắm chặt nam nhân trong tay." Quế Hoa nương , nhả vỏ hạt dưa .
"Biết vài câu là thể nắm chặt nam nhân ? Ngươi xem cái vẻ yếu đuối của nàng kìa, thể xuống đồng nấu cơm !" Nhị Đản nương phục.
Gà Mái Leo Núi
"Chuyện ngươi hiểu , ngươi nhiều đến mấy thì ích gì, cũng chỉ là cái mệnh vất vả thôi. Giống như , chỉ cần vài câu là thể khiến nam nhân xoay vòng, cái gọi là kẻ tài cán bằng kẻ khéo !"
"Vậy nhị đản nhà nhất định thể cưới như !" Nhị Đản nương Diệp Thanh Thanh.
"Ngươi và Hứa công tử quan hệ gì, đều liên quan đến ." Diệp Lạc Hân : " ngươi gả cho phu quân của , đừng hòng. Chàng cả đời chỉ thể cưới một ."