Thanh Minh đến, cả nhà Kiều gia bắt đầu chuẩn   bánh thanh đoàn tử. Chân Nguyệt theo Kiều Trần thị  chợ mua nguyên liệu để  thanh đoàn và các vật dụng cho việc tảo mộ. Kiều Trần thị còn mua thêm cành liễu để cắm trong nhà, theo phong tục ở Đại Nam thôn là cắm cành liễu,  đến ngày Thanh Minh thì còn cài cành liễu lên tóc.
*Bánh thanh đoàn tử là món ăn    tiết thanh minh, hình dạng giống như một loại sủi cảo, bánh  màu xanh bóng như ngọc, mùi thơm, vị mềm ăn  thấy ngọt bùi, béo mà  ngấy.
Trước ngày Thanh Minh,   tạm dừng công việc đồng áng để chuẩn  cho ngày lễ.
Chân Nguyệt    bánh thanh đoàn tử, nên nàng ở bên cạnh Kiều Trần thị học cách . Cuối cùng, nàng cũng học  cách , và cả nhà  gói  mấy chục chiếc bánh thanh đoàn tử để tối đến cùng thưởng thức. Mùi thanh đoàn thơm dịu mùi cỏ xanh  ai cũng yêu thích.
Sau bữa cơm, trời vẫn còn sáng, Kiều Triều  ở bàn, bày giấy bút để vẽ một bức tranh về cảnh cày bừa vụ xuân. Gần đây,   quan sát  kỹ đồng ruộng và  ghi  khung cảnh đó qua tranh.
Chân Nguyệt  quấy rầy , nàng bận rộn dạy Tiểu A Sơ tập .
Mấy ngày qua, nàng  kiên trì dạy con, giờ đây Tiểu A Sơ   gọi nương, cha, ông bà, và tiểu thúc trong nhà. Hơn nữa, Chân Nguyệt cũng  cai sữa cho Tiểu A Sơ.
Ban đầu, đứa bé thường , mỗi khi nàng bế con thì Tiểu A Sơ  đòi bú, nhưng Chân Nguyệt vẫn kiên quyết. Khi nào con  quá, thì nàng sẽ đưa con cho Kiều Triều hoặc Kiều Trần thị dỗ dành, vì mỗi khi nàng bế con mà  cho b.ú thì bé   mãi.
Quá trình cai sữa cũng gặp đôi chút khó khăn. Chân Nguyệt còn  hổ khi Kiều Trần thị bảo nàng nhờ Kiều Triều giúp. Khi  đến đó, Chân Nguyệt đỏ mặt, cảm thấy  hổ   để  cho hết.
Nàng  thể nhờ Kiều Triều giúp, nhưng dù   gì, thì Kiều Triều cũng cảm nhận  sự  đổi. Đôi khi,  ngửi thấy mùi sữa từ  Chân Nguyệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-lam-nong/chuong-216.html.]
Trước đây cũng , nhưng   mùi nồng hơn. Một hôm,  vô tình   n.g.ự.c Chân Nguyệt, Kiều Triều mới nhận  chuyện gì đang xảy . Hắn cũng cảm thấy  hổ, nhưng cuối cùng quyết định coi như   gì và giữ im lặng.
Giếng nước ở trong nhà   thể sử dụng,   trong nhà  lượt thử múc nước và đều cảm thấy  tiện lợi,"Không còn  chạy  suối để múc nước nữa."
Chân Nguyệt  nghĩ đến mùa hè, khi cần bảo quản thức ăn  thể đặt xuống giếng để giữ lạnh, hoặc khi trời nắng nóng, nấu chè đậu xanh  bỏ xuống giếng để  mát  khi ăn thì sẽ ngon hơn nhiều. Nếu  dưa hấu thì càng tuyệt,  thể để  giếng cho mát.
Tuy nhiên, nàng chợt nhớ  rằng thời đại  dường như   dưa hấu.
Ngày tháng cứ thế trôi qua trong bận rộn. Kiều Triều cuối cùng cũng  thành bức tranh. Khi  đặt tranh lên bàn phơi khô, Chân Nguyệt  ngang qua hỏi: "Sao   tô màu?"
Bức tranh của Kiều Triều  chân thực, sinh động như thật, nếu  tô màu thì chắc chắn sẽ còn  hơn. Dù  hiểu nhiều về hội họa, nhưng Chân Nguyệt vẫn cảm thấy bức tranh  tiềm năng.
"Thuốc màu khá đắt," Kiều Triều giải thích. Một  loại màu thậm chí còn là dược liệu, như màu đỏ từ chu sa.
Chân Nguyệt thoáng ngạc nhiên,  nhớ  tình hình tài chính trong nhà, nàng hiểu rằng hội họa từ xưa đến nay luôn là một nghề tốn kém."Ta hiểu ," nàng gật đầu."Chúng  cần kiếm thêm tiền."
Kiều Triều cũng nghĩ như , họ cần nỗ lực kiếm thêm thu nhập.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi xong việc cày cấy, trong nhà cuối cùng cũng  nghỉ ngơi một chút. Rau củ ở phía  nhà  thu hoạch  một đợt, và Kiều Nhị cùng Tiền thị  mang đồ ăn  tặng. Trên đường họ gặp Chu thiếu gia,  hỏi tại  họ  mang rau củ đến tửu lầu.