"Khụ khụ! Được ! Phán quyết là Triệu gia  bồi thường Kiều gia một ngàn lượng bạc,  đó mới  quyền mang Tiểu Hoa về. Nếu  nộp đủ, nha đầu đó sẽ ở  Kiều gia. Quyết định  !"
Triệu lão bà tử kêu lên: "Thảo dân  đồng ý!"
Huyện thừa mang giấy  để các bên ký tên, nhưng Triệu lão bà tử vẫn ngoan cố: "Thảo dân   ký!"
Huyện thái gia giận dữ, râu mép dựng lên: "Không ký thì đánh mười đại bản   tính!"
Triệu Đình vội vàng : "Tiểu Hoa! Ta là phụ  của con mà!"
Tiểu Hoa lạnh lùng  đầu : "Phụ    c.h.ế.t từ lâu ,    phụ !"
Triệu Đình nghẹn lời,    thêm câu nào.
Cuối cùng, dù  cam tâm,  nhà Triệu gia cũng  ký tên và ấn dấu tay, vì họ  thể gom đủ một ngàn lượng bạc. Chân Nguyệt  Kiều Triều đỡ dậy  khi buổi thăng đường kết thúc.
Tiền thị tiến  gần, ngưỡng mộ : "Đại tẩu thật giỏi!  mà..." Nàng  thấp giọng hỏi,"Sao chúng   thừa nhận? Họ  thể    phiền nữa ?"
Kiều Triều lạnh lùng đáp: "Ta sẽ đảm bảo họ  dám    nữa."
Chân Nguyệt : "Huyện nha sẽ điều tra  sự thật sớm thôi, việc lừa dối Huyện thái gia sẽ gây bất lợi cho chúng . Mặc dù  mất một món châu báu, nhưng kết quả  là  nhất."
Nàng  sang  : "Chúng  về thôi."
Tiền thị gật đầu: "Vâng, về thôi."
Chân Nguyệt, Tiền thị và những  khác  về, còn Kiều Triều dẫn theo Kiều Nhị và Kiều Tam   một việc gì đó khác.
"Họ   thế?"
Chân Nguyệt hỏi: "Có việc cần giải quyết. Chúng  về ."
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-lam-nong/chuong-688.html.]
Triệu gia cảm thấy cay đắng vì thất bại nhưng  thể  gì .
Triệu Vĩnh tức tối: "Ta  thấy lão đại nhà Kiều gia đưa đồ cho Huyện thừa! Họ chắc chắn  hối lộ! Ta   báo quan!"
Triệu lão bà tử vội vàng ngăn cản: "Đừng !"
"Nương, tại   ?"
"Ngươi nghĩ ? Nếu ngươi  tố cáo,  đến nơi thì Huyện thái gia  cho  g.i.ế.c ngươi để diệt khẩu !"
Triệu lão bà tử  trải qua nhiều việc, lập tức cản nhi tử .
Triệu Vĩnh  cam lòng, hỏi: "Thế chúng    gì bây giờ?"
Triệu lão bà tử suy nghĩ một lát  : "Lão nhị,   ngươi hãy tiếp cận Tiểu Hoa thường xuyên, bồi dưỡng tình cảm. Ta  tin rằng một hài tử   phụ   thể dễ dàng gả  mà  cần đến chúng ."
Triệu Đình do dự: "Nương,  lẽ chúng  nên từ bỏ thôi. Dù  Tiểu Hoa cũng là nữ nhi con, mà hiện tại nó đang sống ."
Triệu lão bà tử tức giận tát Triệu Đình một cái: "Ngươi tính bỏ qua ? Chúng   đánh nhục nhã như ,  thể bỏ qua ư? Kiều gia chỉ dựa   chút tiền,  sẽ tìm cách đối phó bọn họ!"
Triệu Đình  thể cãi , đành  lời nương.
 ngay lúc đó, từ phía , mấy  lạ mặt bất ngờ lao , trùm bao tải lên đầu cả ba  nhà Triệu gia. Sau đó,   một lời, họ liên tục  đ.ấ.m đá tới tấp!
"Ai da! Đừng đánh nữa!"
"Là ai? Ta sẽ báo quan!"
"Có  Kiều gia  ? Ta sẽ báo quan!"
Mặc cho những lời kêu gào, bọn họ vẫn  đánh  ngừng. Triệu Đình kêu thét lên khi tay    đánh gãy. Tiếng hét của Triệu Vĩnh vang lên khi chân   cũng chịu chung  phận.
Triệu lão bà tử hoảng loạn,  lóc: "Tha cho chúng ! Chúng   dám nữa,  dám báo quan ! Xin tha cho chúng !"