Trương phu nhân: "Thật   cũng  mối định giới thiệu, nhưng  các vị  thì đúng là một vấn đề. Nữ tử ở huyện thành khó lòng mà chịu về nông thôn sống."
Kiều Trần thị: "Phải, đúng là ."
Chân Nguyệt  : "Không , A Sơ còn nhỏ,  cần gấp."
Tiền thị cũng lên tiếng: "A Trọng nhà  cũng xấp xỉ như thế nên  thể giới thiệu."
Chân Nguyệt: "A Trọng mới  mười một tuổi thôi,  thằng bé... Ta kiến nghị đợi thêm ít lâu nữa sẽ  hơn."
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiền thị   liền vội xua tay: "Vậy  ,  . A Trọng nhà  vẫn là chờ ca ca nó thành gia  mới tính."
Trương phu nhân  : "Trong huyện  nhiều nữ tử lắm, A Trọng nhà ngươi cũng chẳng kém gì. Chắc chắn sẽ  nhiều   gả."
Tiền thị  , vui vẻ  lớn: "Tốt, mượn lời may mắn của ngài."
Mọi  trò chuyện vui vẻ suốt cả buổi chiều. Khi trời  ngả về chiều, Kiều Trần thị mới xin phép  về, từ chối lời mời ở  ăn cơm của nhà họ Trương.
"Khi tiệc trăng tròn diễn , các vị nhất định  tới dự nhé."
"Tất nhiên, nhất định chúng  sẽ tới."
"Vâng,  thong thả nhé."
"Ai da,  cần tiễn ."
Khi nhà họ Kiều rời , phu nhân họ Trương mới   mở quà tặng của họ. Cũng giống   khi Tiểu Hoa sinh hài tử,  đủ thứ quà quý giá, đủ loại đồ  mắt.
Cả  và hương liệu cũng . Trương phu nhân  đây từng   nhà họ Kiều   điều kiện, nhưng vẫn  chút do dự vì Tiểu Hoa    Kiều gia chân chính. Tuy nhiên,  khi thấy cách nhà họ Kiều đối xử với Tiểu Hoa như  nhà, nàng  mới thôi những suy nghĩ đó.
Chân Nguyệt và Kiều Trần thị ở  nhà Tiền thị qua đêm, sáng hôm  mới về quê.
A Sơ đang ở trong phòng  sách,  một lúc  hỏi Kiều Giang: "Nương   về ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-lam-nong/chuong-706.html.]
Kiều Giang đáp: "Chưa ạ."
Một lát , A Sơ  hỏi tiếp. Kiều Giang : "Thiếu gia, Kiều Đồ đang ở ngoài cửa chờ. Khi nào thấy xe ngựa về,  sẽ chạy đến báo ngay cho ngài."
A Sơ thở dài, buông sách xuống: "Thôi,   tập võ. Phụ   ? Ông   ?"
"Đại gia đang  việc ngoài đồng,  về."
"Được ,   luyện võ nữa. Chúng   đồng,  sẽ hái ít trái cây mang về, đợi nương  về còn  cái để ăn."
A Sơ liền dẫn Kiều Giang  ngoài, dặn Kiều Đồ rằng khi nào nương  về thì báo ngay.
Ra đến ruộng, A Sơ tìm thấy Kiều Triều đang cùng  hầu  sạch con lạch. Con lạch   đào từ hai năm , giờ đầy bùn và rác. Kiều Triều dẫn  đến dọn dẹp.
"Phụ !" A Sơ gọi lớn  chạy tới.
Kiều Triều lau mồ hôi, hỏi: "Sao con   đây? Nương con và nãi nãi  về ?"
A Sơ lắc đầu: "Chưa, con nhờ Kiều Đồ  chờ, khi nào nương về sẽ báo cho chúng  ." Nói xong, A Sơ cầm một cái xẻng nhỏ, định giúp Kiều Triều đào lạch nước.
Hạ nhân liền : "Tiểu thiếu gia, để chúng tiểu nhân  là  . Ngài  nghỉ mát  bóng cây ."
A Sơ từ chối: "Không cần ,   giúp."
Kiều Triều bảo: "Cứ để nó . Hôm nay chúng   xong đoạn ,  nghỉ ngơi, ngày mai tiếp tục."
A Sơ liền đáp: "Vậy ngày mai con   đây giúp."
Kiều Triều gật đầu: "Vậy nhớ dậy sớm mà ."
Sau khi   một đoạn, Kiều Đồ thở hổn hển chạy đến: "Thiếu gia, đại gia, lão phu nhân và đại phu nhân  về!"
A Sơ vội ném cái xẻng , chuẩn  chạy về. Kiều Triều liền nhặt xẻng lên, ném  cho A Sơ: "Con nhớ dẫn theo  đem đoạn lạch còn   xong. Sau đó  ruộng hái ít dưa mang về,  về ."
Nói xong, Kiều Triều nhanh chóng chạy .