"Được , bây giờ con vẫn còn nhỏ,  cần vội vàng. Khi lớn hơn, suy nghĩ của con  thể  đổi."
"Bây giờ  sẽ  cho con  vài điều về việc giữ . Không  ai cũng  dạy dỗ  để   điều  như hài tử nhà chúng , nên con cần tự  cách bảo vệ . Đừng bao giờ để nam tử lợi dụng, dù là ai cũng   chạm   con khi  thành hôn..."
A Đóa  xong đầu óc  chút choáng váng. Tiểu cô nương chỉ hiểu rằng đại bá mẫu dặn    lén lút qua  với nam tử,   những lời đường mật, và tuyệt đối  để ai đụng   khi  thành .
"Con hiểu , con  chơi với nam tử."
"Không  là  chơi, mà là  giữ  cách thích hợp."
"Con  . Nương cũng  dặn con điều ."
Chân Nguyệt hài lòng: "Nếu nương con  , thì  . Thôi, con về thu dọn một chút ."
A Đóa rời , Chân Nguyệt thở dài nhẹ nhõm. Nàng  giỏi dạy dỗ hài tử,  đây Tiểu Hoa và Tiểu Thảo đều dễ bảo, nàng  gì là  đó.
 bọn A Đóa  khác, lớn lên trong giàu ,  nuông chiều,  giống như Tiểu Hoa và Tiểu Thảo ngày xưa  trưởng thành sớm và hiểu chuyện từ nhỏ.
Ở bên , A Trọng thì  hào hứng  với A Sơ: "Ca, chúng   luyện võ một chút . Lâu    thể luyện nhiều ở chỗ nương ."
A Sơ gật đầu: "Vậy  chạy hai vòng  ."
"Không thành vấn đề!"
Hai ngày , A Đóa đến tìm Chân Nguyệt: "Bá mẫu, con  sang nhà A Hoa chơi."
Chân Nguyệt hỏi : "A Hoa? Là nữ nhi nhà họ Vương ?" Vương gia là nhà Vương Nhị Trụ, A Hoa là nữ nhi Vương Tam Trụ.
Chân Nguyệt nghĩ một lúc  : "Được , con bảo Xuân Hạ  tìm A Hoa, mời A Hoa sang nhà  chơi." Nàng  quên lời Cẩu Oa từng  về việc  lấy A Đóa.
A Đóa vui vẻ đáp: "Dạ, con sẽ bảo Xuân Hạ ."
Xuân Hạ nhanh chóng  ngoài, đến nhà họ Vương tìm A Hoa. Khi thấy Xuân Hạ, A Hoa nhận  ngay: "Xuân Hạ, ngươi về  ? A Đóa cũng  về  ?"
Xuân Hạ gật đầu: "A Đóa tiểu thư bảo nô tỳ mời ngài sang nhà chơi, ngài    ?"
A Hoa đáp ngay: "Đi, đợi  một chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-lam-nong/chuong-715.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Xuân Hạ  chờ, trong khi A Hoa   nhà thì nương A Hoa giữ  và dặn dò: "Con sắp  nhà Kiều gia  ? Nhớ    lòng A Đóa tiểu thư, đừng để   giận nhé."
A Hoa trong lòng  thoải mái, nhưng vẫn đáp: "Vâng."
Khi đến Kiều gia, A Đóa   chờ ở cửa: "A Hoa, cuối cùng ngươi cũng đến!"
A Hoa mỉm  bước tới: "A Đóa, ngươi về ."
A Đóa dẫn A Hoa   vườn, đến bên hồ nước, ba  cùng  chơi. Lúc , A Sơ và A Trọng  từ bên ngoài về,  tay mỗi  cầm một chiếc túi lưới, bộ dạng lén lút.
Thấy hai , A Đóa hỏi ngay: "A, các ca ca đang  gì ?"
Cả A Sơ và A Trọng   rằng nơi   , giật   ,  A Sơ nhanh chóng đưa ngón tay lên  hiệu giữ im lặng: "Suỵt! A Đóa, chúng   bắt  hai con cá,  đừng  với nương  nhé."
A Đóa tò mò: "Hai  bắt cá để  gì?"
A Sơ đáp: "Bắt về nuôi."
A Trọng:...
A Đóa thắc mắc: " trong hồ nhà  cũng nuôi cá mà,   bắt thêm?"
A Sơ lắc đầu: "Không giống . Tóm ,  đừng  với ai là ."
Sau đó, hai  nhanh chóng vớt cá  chạy ,  ai  họ định  gì.
Sau khi hai   rời , A Hoa ngập ngừng hỏi: "A Đóa, hai ca ca của ngươi  đính hôn ?"
A Đóa ngạc nhiên: "A? Đương nhiên là , bọn họ còn nhỏ mà."
A Hoa  về phía  nhà,  tiếp: " A Sơ ca ca  còn nhỏ nữa."
A Đóa ngẫm nghĩ  trả lời: "Chuyện hôn sự của A Sơ ca ca,   rõ. Đại bá mẫu sẽ lo liệu chuyện đó."
A Hoa ngập ngừng,  bộc bạch: "A Đóa, ngươi  thích  ? Nếu   tẩu tử của ngươi,   ?"
A Đóa kinh ngạc: "A?!" Rồi tiểu cô nương vội vàng xua tay: "Không , chuyện    do  quyết định."