Kiều Trần thị lau nước mắt, dặn dò: "Con hãy bình an trở về."
"Dạ." Kiều Triều xoay  lên ngựa, A Sơ cũng nhanh chóng theo . Kiều Trần thị giật  hỏi lớn: "A Sơ, cháu định  ?"
 lúc  Kiều Triều  bắt đầu  xa, A Sơ cưỡi ngựa theo sát,   vẫy tay: "Nãi, cháu sẽ  theo phụ ! Mọi  ở nhà giữ gìn sức khỏe, cháu sẽ về."
"A! A!" Kiều Trần thị sững sờ,  đuổi theo nhưng A Sơ  cưỡi ngựa  xa.
"Này, , lão gia, A Sơ cũng  !"
Kiều Đại Sơn  đó ngỡ ngàng: "Ta,     gì!"
"Lão gia, Chân Nguyệt ,   nàng cho A Sơ  ?"
"Ta cũng  !"
"Ông cái gì cũng  ! Sao ông  chẳng  gì hết!"
Kiều Đại Sơn khổ sở đáp: "Ta thực sự   gì cả!"
Kiều Nhị, Kiều Tam và   cũng ngạc nhiên  kém. Họ  ngờ đại ca và đại tẩu   thể an tâm để A Sơ  theo Kiều Triều.
Lúc , Chân Nguyệt bước , phát hiện chỗ bên cạnh  từ sớm  lạnh,  rằng Kiều Triều  rời  từ lâu. Nàng chuẩn  mặc quần áo, bỗng  tiếng gõ cửa dồn dập: "Tức phụ lão đại! Tức phụ lão đại!"
Chân Nguyệt nhanh chóng mặc chỉnh tề, dù tóc vẫn  chải gọn,    mở cửa: "Có chuyện gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-lam-nong/chuong-770.html.]
"Tức phụ lão đại,   con  A Sơ   cùng lão đại ?"
Chân Nguyệt gật đầu: "Hôm qua Kiều Triều  bàn với con, cho A Sơ  theo học hỏi."
Kiều Trần thị vỗ đùi than thở: "Ai nha! Sao  để nó , nếu nó gặp chuyện gì thì   ?"
Chân Nguyệt bình tĩnh : "Kiều Triều cũng  thể gặp chuyện. Nếu ngoài ý  cũng là mệnh của !. Không  chuyện ngoài ý , A Sơ là  thừa kế duy nhất của Kiều Triều, và tất cả sẽ thuộc về nó. Hiện giờ, Kiều Triều  cho A Sơ  để học hỏi, nếu chẳng may  biến cố, thì A Sơ cũng sẽ  khả năng kế thừa vị trí của phụ  nó."
Kiều Trần thị vẫn lo lắng: "... A Sơ còn nhỏ quá!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Chân Nguyệt: "Không còn nhỏ nữa, nó  mười bốn , tuổi    thể cưới thê tử  . Nó  thể mãi theo chúng  ở hậu phương, nó cần  trưởng thành."
Kiều Trần thị lo lắng hỏi tiếp: " nếu A Sơ gặp chuyện gì thì ?"
Chân Nguyệt đáp: "Nếu A Sơ gặp chuyện gì, thì Kiều Triều cũng  thể gặp chuyện. Nếu như , thì cả gia đình  sẽ c.h.ế.t  còn chỗ chôn nữa!"
Nghe đến cảnh "chết  nơi chôn," Kiều Trần thị  bệt xuống đất,  nức nở: "Chúng   thể đánh ? Hay là  dắt cả nhà về thôn Đại Nam, trốn  rừng núi cũng  mà!"
Chân Nguyệt kéo bà dậy, cứng rắn : "Không thể nữa! Đến nước  , Kiều Triều   phong  tướng quân tiên phong,   từng g.i.ế.c Phùng Thiết Hùng, Nam Dương Vương sẽ  để yên cho  . Danh tiếng Kiều Triều giờ  vang khắp thiên hạ,    thể  chiến."
Rồi nàng khuyên nhủ: "Hai  cứ về nghỉ ngơi . A Sơ sẽ   . Phụ  nó đang ở đó, chắc chắn sẽ bảo vệ nó."
Kiều Trần thị đành để Kiều Đại Sơn dìu về phòng, lòng nặng trĩu vì  thể  gì khác. Người   , giờ   cũng chẳng còn cách nào  đổi .
Thực , trong lòng Chân Nguyệt cũng  khỏi lo lắng. Miệng nàng  những lời bình tĩnh, nhưng trái tim thì vẫn rối bời. Nàng  bầu trời ngoài , hôm nay trời khá , chỉ mong Kiều Triều bảo vệ  cho nhi tử và bản .
Lúc , A Sơ  theo Kiều Triều  ngoài thành, phía  là 300 tinh binh, cùng với Uất Trì Thịnh, Lưu Đại Ngưu và Trần Thanh Thủy.