Kiều Triều lên tiếng: "Lại Bộ Thượng thư ở ?"
Thượng thư nhanh chóng bước  nhận lệnh, cam kết sẽ  thành công việc. Sau khi phân công xong các nhiệm vụ quan trọng, Kiều Triều nhận  đội ngũ nhân tài còn hạn chế, đặc biệt là ở các vùng xa xôi, nơi  nhiều bất  cần phái  dẹp loạn. Đặc biệt, phía Đông ven biển  xuất hiện cướp biển, cần quân đội bảo vệ bờ biển.
Kết thúc buổi đại triều, Kiều Triều giữ  một  đại thần để bàn việc quan trọng. Mọi     trọng dụng thì  vui nhưng vì thời gian họp kéo dài, nhiều   cảm thấy đói. Phạm Hứa Dương thậm chí choáng váng vì bụng đói, lão   lên Hoàng Thượng thì thấy ngài vẫn tỏ   chút mệt mỏi. Lúc , thái giám tổng quản Tiền Tống mang thức ăn  và báo: "Hoàng Thượng, nương nương dặn nô tài mang đồ ăn đến cho ngài và các đại thần, bảo ngài..."
Kiều Triều  lệnh: "Nói!"
Tiền Tống: "Nương nương , nàng   sớm trở thành Thái Hoàng Thái Hậu." Hắn  tuy  Hoàng Thượng yêu thương hoàng hậu nhưng  như thế ,   cũng  dám chắc...
Nghe , các đại thần  bộ   thấy, còn Kiều Triều cũng  khỏi ngượng ngùng. Sau đó,  xoa xoa trán,  sang đại thần: "Là  sai, các ái khanh hẳn là cũng đói bụng. Mang thức ăn lên cho  ."
Kiều Triều nhớ  căn bệnh cũ của , kiếp   vì tận tâm tận lực  việc mà hy sinh, nay  cảm thấy  thể lơ là khi tân triều  mới thành lập, công việc  nhiều nên  thể chậm trễ.
Sau khi  ăn uống, các đại thần đều thở phào nhẹ nhõm, vài  còn lén lau mồ hôi. Phạm Hứa Dương  lên vận động một chút, thấy ,   cũng  lên   cho đỡ mệt, chỉ riêng Quản Thừa tướng vẫn  yên.
"Quản thừa tướng  mệt ?"
Quản thừa tướng điềm đạm đáp: "Đã ăn bổng lộc của vua thì  gánh nỗi lo của vua,  mệt!"
Phạm Hứa Dương ngẫm nghĩ  cũng  xuống ,  còn lời nào để .
Về đến tẩm cung, Kiều Triều thấy Chân Nguyệt đang vui vẻ chơi đùa cùng tôn nữ. Chỉ  một tiểu tôn nữ nên nàng luôn yêu thương và cưng chiều. Thấy Kiều Triều trở về sớm, Chân Nguyệt ngạc nhiên: "Chẳng  đang họp cùng các đại thần ? Sao  về đây?"
Tiểu tôn nữ của nàng thấy Kiều Triều thì chạy đến chào,  sờ đầu tiểu nha đầu  bế lên, đưa đến  cạnh Chân Nguyệt: "Ta đến thăm nàng."
Chân Nguyệt : "Ta  cần   đến thăm,  việc thì cứ lo công vụ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-lam-nong/chuong-857.html.]
Kiều Triều suy nghĩ,  đề nghị: "Hay nàng cùng  đến nghị sự cho vui?"
Chân Nguyệt lập tức từ chối: "Chàng bàn chuyện triều chính, bảo    gì?"
Kiều Triều nài nỉ: "Xem như  cùng . Ta thường quên thời gian khi nghị sự, nàng  thể nhắc nhở ."
Chân Nguyệt  nhẹ: "Sao thế? Đại thần của   dám  ?"
Kiều Triều thở dài: "Thật sự là  ai dám. Hiện giờ  ai dám tỏ thái độ  mặt , trừ nàng."
Nàng im lặng suy nghĩ  hỏi: "A Sơ  cùng  ?"
Kiều Triều vỗ đầu, chợt nhớ : "Quên mất nhi tử, đúng là nên để nó theo  học. Ta sẽ hạ chỉ."
Trong lúc , A Sơ đang  cùng phu nhân thì hắt xì, phu nhân  mỉm , đưa khăn tay: "Điện hạ,   ?"
A Sơ , xoa mũi: "Không . Chắc ai đó đang nhắc đến . Tiếu Tiếu đang ở ?"
"Tiếu Tiếu ở chỗ mẫu hậu."
"Vậy lát nữa chúng  qua đón nữ nhi về."
Vân Mộng Hạ Vũ
Chưa bao lâu, một thái giám bước : "Thái tử điện hạ, Hoàng Thượng lệnh từ nay về  điện hạ  dự nghị sự hàng ngày."
A Sơ ngạc nhiên,  đó nhận lệnh. Sau khi thái giám rời , phu nhân  phu quân một chút  : "Điện hạ, Hoàng Thượng coi trọng ngài đấy."
A Sơ lắc đầu, thầm nghĩ: "E là  chỉ  . Ta nghĩ phụ    gánh vác thêm công việc."