Năm nhất đại học khá bận, Tống Thời Hạ tất bật hai đầu.
Cũng may, trong nhà chồng giúp đỡ chăm sóc lũ nhỏ, bảo mẫu việc nhà, cho nên cô chỉ cần đầu tư việc học.
Sau giờ học, Tống Thời Hạ rảnh rỗi, bèn tới chỗ Diêu Tuyết bàn chuyện mở công ty.
Diêu Tuyết chiếc bút tay: “Em việc nhanh thế, còn tưởng em suy xét lâu lắm cơ.”
Tống Thời Hạ đầy tinh nghịch: “Thì cũng vì đang thiếu tiền quá mà.”
“Thôi , em mà còn thiếu tiền? Mấy hôm nữa thôi là ba chị sẽ bán mấy thứ cho em, lúc đó chẳng thu cả đống tiền chứ.”
Tống Thời Hạ bất đắc dĩ nhún vai: “Tại trong nhà em còn một vị giáo sư mà, nuôi giáo sư tốn kém lắm.”
Diêu Tuyết chỉ cho rằng cô em chồng tương lai đang khoe khoang:
“Rồi , nhà em một vị giáo sư chăm nuôi, nếu em lập xong kế hoạch thì cứ tới tìm chị.”
Tống Thời Hạ lấy một tờ giấy.
“Em tính xong cả , em cảm thấy chúng mở một công ty mỹ phẩm dưỡng da là hợp lý nhất, chị thấy ?”
Diêu Tuyết nửa tin nửa ngờ cầm lấy tờ giấy.
“Công ty mỹ phẩm dưỡng da ? Mặt hàng thể phát triển trong thị trường hiện nay ?
Nếu em tính kinh doanh rượu thuốc thì chị còn cảm thấy tương lai hơn.
Thủ đô bao sẵn sàng bỏ tiền mua mỹ phẩm dưỡng da chứ, đến cả kem bảo vệ da rẻ thế còn chẳng mấy ai mua.”
Tống Thời Hạ thong dong giải thích:
“Chẳng còn thị trường hải ngoại đó ? Huống hồ, mỹ phẩm của chúng cũng sẽ phân loại bình dân và cao cấp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-583.html.]
Loại cao cấp em tính dùng dược trang, chị cứ tin em, chắc chắn thể bán cháy hàng.”
Diêu Tuyết hạ giọng:
“Có gì ?”
DTV
Tống Thời Hạ tiết lộ cho cô :
“Em gái chồng em chắc chị gặp đúng , hồi cấp ba nắng nhiều chịu che chắn bảo vệ da, da đen cháy.
chỉ một kì nghỉ hè dưỡng da trắng hẳn , bất cứ tác dụng phụ nào.”
Diêu Tuyết sờ lên mặt theo bản năng.
Da cô trắng lắm, từ hồi gặp Tống Thời Hạ, thường xuyên uống dưỡng nhan để bài độc, thỉnh thoảng uống rượu thuốc bồi bổ, gần đây mới phát hiện da trắng lên một tông .
“Chị hiểu , em tìm công thức bí mật nào bên rượu thuốc ?”
Tống Thời Hạ ậm ừ cho qua:
“Có thể là như , đại khái cũng giống cả, nhưng thể điều chế thực phẩm chức năng mỹ phẩm dưỡng da, tất cả đều hiệu dụng của nó.”
“ quy trình đăng kí thực phẩm chức năng phức tạp quá, còn xin đánh giá chất lượng lâu, đơn giản như mỹ phẩm.”
Diêu Tuyết nhíu mày: “Đều là tiền đấy, em còn chê kiếm tiền phiền toái ư.”
Tống Thời Hạ bổ sung một câu: “Em chỉ kiếm tiền một cách đơn giản nhất.”
“Lười c.h.ế.t , nhưng em học đại học cũng chọn chuyên ngành Dược nhỉ? Thì tới nhờ các thầy cô trong trường hỗ trợ ấn cái dấu chắc phiền toái chứ?”
Tống Thời Hạ thở dài:
“Phiền thì phiền, nhưng sẽ nợ một , nợ tình nghĩa dễ trả hết .”