Xuyên Thành Nữ Chính Xinh Đẹp Kí Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 83

Cập nhật lúc: 2025-01-28 04:06:19
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Theo kế hoạch định với Khương Hữu Thành, ba ngày Tống Hi Quang cần tìm cách dẫn Tống Kỳ Sâm chỗ khác, để cùng Khương Miên về thành phố Thanh Xuyên. Nếu đối phương chắc chắn sẽ trở thành quả b.o.m nổ chậm.

chỉ cần nghĩ đến tình trạng như hình với bóng của Tống Kỳ Sâm và Khương Miên, Tống Hi Quang thấy đau đầu dữ dội.

Họ yêu đương, khác cũng yêu đương, nhưng Tống Hi Quang từng thấy cặp đôi nào dính như sam như hai .

Đến mức đó ?

Rốt cuộc thế nào để dẫn Tống Kỳ Sâm

Vấn đề khiến Tống Hi Quang phiền não đến mức ngủ .

Ai ngờ mới đau đầu một đêm, lão quản gia trong nhà nhận điện thoại của Tống Kỳ Sâm, ngày mai đối phương sẽ Đức một chuyến, ba ngày.

Sức khỏe của cha Tống , để quản gia luôn chú ý một chút, vấn đề gì thì gọi ngay điện thoại riêng của .

Trên bàn ăn sáng, đích lão quản gia chuyển lời.

Mắt Tống Hi Quang sáng lên ngay.

để tránh khác sự khác thường của , Tống Hi Quang vội cúi đầu xuống, đáy mắt lấp lánh ánh sáng.

TBC

Cái gọi là gì, đây gọi là trời cũng giúp !

Tống Hi Quang nắm chặt d.a.o nĩa trong tay.

Ăn sáng mấy miếng, Tống Hi Quang lấy cớ no , rời khỏi bàn ăn.

Vừa về đến phòng , đàn ông bắt đầu gọi điện cho của Khương Miên.

Không đến mười phút.

Khương Miện đang cuộn trong lòng Tống Kỳ Sâm, cố ý trêu chọc đối phương thì thấy tiếng chuông điện thoại của .

Hai , Khương Miện duỗi tay từ trong chăn điện thoại lạ .

“Miên Miên…”

Dưới ánh mắt chú ý của cả nhà, Khương dịu giọng gọi một tiếng.

Bên Khương Miện lập tức cúp máy, đồng thời chặn luôn điện thoại .

Ba nhà họ Khương: “…”

Sau đó đổi mấy điện thoại khác đều đối phương chặn.

Người nhà họ Khương tức, nhưng vì tiền, nhiều tiền như , tiền trả cho Hổ thì họ còn liều mạng nữa.

, họ đành nín giận tiếp tục gọi cho Khương Miện.

Kiên trì gọi gần một buổi sáng, Khương khôn , nghĩ đến việc thiết với Khương Miện nữa. Đối phương bắt máy, ông liền nhanh chóng rõ ý định của .

“Miên Miên, ngày giỗ cha cháu sắp đến , năm nay cháu về thăm họ ?”

“Cậu cháu bận, cũng đây và mợ quá đáng. bận thế nào, giận thế nào cũng nên về thăm cha cháu…”

Cậu Khương dùng giọng như đang lo lắng cho Khương Miện.

Bật loa ngoài, Khương Miện ngẩng đầu lên Tống Kỳ Sâm đang mặc quần áo.

Người đàn ông cúi hôn lên tai cô, hạ thấp giọng: “Anh ngoài cơm trưa cho em đây, buổi sáng nghịch ngợm như nữa ? Không ăn sáng sẽ đau dày…”

Nói xong, Tống Kỳ Sâm còn thẳng , Khương Miện kéo cổ áo sơ mi trắng của và chỉ cái cổ đầy dấu vết của , cũng hạ thấp giọng: “Vừa rốt cuộc là ai nghịch ngợm hơn? Còn cái vẻ mặt của khi kích động đến đỏ khóe mắt, hừ hừ nức nở, nếu em thể nhịn , em còn là nữa ?”

Một câu khiến Tống Kỳ Sâm lập tức đỏ mặt đỏ tai.

Há miệng, còn kịp phản bác.

Giọng phá đám của Khương vang lên ở đầu dây bên .

“Miên Miên, Miên Miên, cháu thấy lời ? Sao bên cháu hình như còn tiếng khác? Cậu , con gái nhà lành vẫn nên tự trọng một chút. Cháu đừng nghĩ lời khó , đều là vì cho cháu…”

“Đã là của cháu, thể chuyển cho cháu ít tiền ? Gần đây cháu túng.”

Khương Miện Tống Kỳ Sâm nhẹ nhàng kéo cửa phòng ngoài.

Cậu Khương: “…”

“À ừm Miên Miên, cháu cũng đấy, họ con nợ ít tiền, nhà tự lo còn xuể, gì còn… À đúng , lời lúc nãy cháu thấy ? Vài ngày nữa là ngày giỗ cha cháu…”

Cậu Khương vội vàng chuyển chủ đề.

“Cháu nhớ đây lúc ngày giỗ mấy cũng quan tâm thế ? Sao? Nhớ thù của cháu, lừa cháu về quê tính toán cháu ?”

Khương Miện nghịch ngón tay của , ánh mắt đầy ý vị.

Cậu Khương: “!!!”

“Con, cái con bé nghĩ như chứ? Bất kể đây bao nhiêu mâu thuẫn, chúng vẫn là cháu ruột thịt. Haizz, coi như nhiều chuyện, cháu về cũng ép…”

Khương Hữu Thành dùng chiêu lấy lùi tiến.

“Về, cháu thể về ngày giỗ cha ? Cháu chỉ rằng cha đều đang từ trời đấy. Có họ phù hộ, dù thực sự kẻ nào tính toán cháu, chắc cũng sẽ họ đưa nhỉ!”

Cậu mợ nhà họ Khương: “!!!”

Cúp điện thoại, thấy vẻ mặt cha như thật sự dọa sợ, Khương Huy khẩy.

“Cha , hai thật sự dọa sợ ? Rõ ràng cô cố tình dọa hai thôi. Còn đưa , lúc đó bản lĩnh đưa con thử… ưm.”

Câu , Khương Huy còn xong lập tức mợ béo bịt miệng.

Khương Huy vất vả mới thoát khỏi bàn tay mập mạp của , dè bỉu phì phì mấy tiếng.

Sau đó thấy cha vẻ thật sự lo lắng, để tâm vung tay và nếu sợ thì cùng lắm gọi thêm mấy đến là . Nghe gần đây cũng công trường nữa, cả ngày nhàn rỗi, gọi đến là hết.

Nghe , mắt mợ Khương lập tức sáng lên.

Hoàng A Cường đủ hung đủ ác, hai năm mới vì trộm ắc quy mà tù. Có tên hung ác như canh chừng, dù thêm mấy con quỷ dữ họ cũng sợ!

, khi sáng ngày thứ ba xuống tàu cao tốc, Khương Miện ngẩng đầu lên thấy ác mộng lớn nhất thời kỳ thanh xuân của nguyên chủ, em trai của mợ Hoàng Quế Phân – Hoàng A Cường.

Vừa thấy Khương Miện, đàn ông cao đến một mét sáu, mặt đầy dữ tợn, lông mày rậm, mũi to như củ tỏi, răng đen vàng, đáy mắt lập tức lóe lên tia sáng.

Mấy năm gặp, con nhóc năm xưa trổ mã xinh thế ?

Nhìn mà ngứa ngáy cả .

Loại mỹ nhân non mềm thể bóp nước như , mấy bà góa trong làng thể so ?

Lòng đàn ông lập tức d.a.o động.

Vài năm , sở dĩ dám đụng đến Khương Miên một mặt là vì Khương đang , cũng dám quá phóng túng.

Mặt khác, cũng vì lúc đó còn trẻ, chừng còn cơ hội lập gia đình. Con nhóc vẻ yếu ớt mềm mại, nhưng chỉ một báo cảnh sát. Nghĩ nếu thật sự tù, cả đời cũng đừng mong cưới vợ nữa cho nên Hoàng A Cường mới nhịn .

ai ngờ con bé mới lên đại học, bắt vì trộm ắc quy.

Ngồi tù nguyên hai năm.

Trong tù, Hoàng A Cường chỉ một hối hận. Biết thế , chi bằng trực tiếp con bé luôn .

Ai ngờ lòng vòng bao nhiêu năm như , mỹ nhân nhỏ đụng tay .

Nghe hình như chị gái và rể lén cho con nhỏ uống thuốc, đó gả cho Từ Cường ở trong thị trấn – đánh c.h.ế.t vợ cũ. Tối qua họ cũng nhận tiền sính lễ của .

, Hoàng A Cường chỉ tưởng mợ nhà họ Khương vì 88 ngàn tiền sính lễ đó mới lừa Khương Miên về.

Hoàn phía còn chuyện của Tống Hi Quang.

Lúc , trong đầu Hoàng A Cường chỉ nghĩ đến chuyện trưa nay, chị gái sẽ bỏ thuốc thức ăn, đó để Từ Cường đưa về nhà.

Lúc đó, chừng còn thể hưởng sớm dùng một chút.

thì việc họ cũng trong sáng gì, chẳng lẽ đến lúc đó còn báo công an bắt hả?

Còn chuyện khi chơi xong, Khương Miên Từ Cường chê bai thì liên quan đến .

Càng nghĩ như , Hoàng A Cường càng thấy phấn khích trong lòng.

Đôi mắt dính chặt Khương Miện, rời .

Trong đầu kiềm chế việc nhớ những đây, khi cô gái xinh nhỏ bé ép góc tường, đôi mắt đỏ hoe, cắn môi vẻ mạnh mẽ một cách đáng thương.

Hoàng A Cường cảm thấy trái tim như say đắm.

Gần , gần

Cô gái xinh đến gần.

Nhiều năm gặp, còn như xưa , đáng thương gọi một tiếng chú Hoàng ánh mắt của chị gái.

Đi đôi giày cao gót màu đen, mặc chiếc váy liền màu xanh đen, Khương Miện để ý thấy Hoàng A Cường đang liền tháo cặp kính màu mặt xuống, híp mắt , khẽ nhếch môi với : “Sao ? Gần đây đốt núi ? Không thì con lợn rừng đốt xuống đây?”

Hoàng A Cường: “…”

với mấy . thích sạch sẽ, nên ai cho phép các dẫn thứ dơ dáy đến mặt ?”

Khương Miện đưa kính chỉ về phía Hoàng A Cường, Khương và mợ.

“Phải hai như sinh vật tiền sử tiến hóa chỉnh , miễn cưỡng . Giờ còn thêm một cái thai nữa, mấy mắt thể sẽ việc quá tải ?”

Khương Miện khẽ hất cằm lên.

“Con phò non , mày ai là lợn rừng, ai là đồ bẩn thỉu, ai là thai hả!”

Hoàng A Cường hồn, cả nổi giận đùng đùng.

“Con phò non?”

Khương Miện nhíu mày, đó đầu về phía Khương với vẻ mặt đương nhiên.

“Cậu, đối xử với cháu như , thể chịu khi sỉ nhục cháu như thế ?”

“Miên Miên …”

Cậu Khương vẻ khó xử.

“Cậu tát cho ông một cái , thì cháu vui .”

“Mày định tát ai?”

Mợ cũng tức giận nhảy .

“Miên Miên, cháu đây chính là… chính là đang khó mà?”

Mặt Khương đầy khổ sở.

Vừa thấy ông như , Khương Miện chút do dự móc điện thoại từ trong túi : “Alo, là tài xế Tiểu Trương ? , đang ở thành phố Thanh Xuyên, giờ đến ga tàu cao tốc Thanh Xuyên đón ngay …”

Vừa thấy những lời , đồng tử Khương co .

Tiến lên định giật điện thoại của Khương Miện.

với thủ của Khương Miện, ông thể giật .

“Ôi chao, chuyện gì mà cứ quá lên. Chú Hoàng cũng gì cháu, cháu cứ khó ?”

Cậu Khương còn khuyên nhủ.

Khương Miện trực tiếp tỏ thái độ ba láp ba xàm, mặc kệ về nhà.

Mặc dù Khương ghét cay ghét đắng thái độ của cô, nhưng vẫn phắt đầu về phía Hoàng A Cường đằng .

“Anh rể, gì? Không thật sự định đánh vì con phò non chứ?”

“Con phò non thứ hai, cháu thấy hai cái tát.”

Khương Miện kịp thời giơ lên hai ngón tay.

“Con phò non …”

“Ba cái tát!”

Khương Miện tăng thêm một ngón.

“Mày… ưm ưm.”

Hoàng A Cường còn hết câu mợ béo bịt miệng .

Nhận ánh mắt của chồng , bà cuối cùng cũng hiểu , hiện tại nếu hầu hạ vị bà cố nội cho thì e rằng cô sẽ cứ ì ở ga tàu cao tốc, chịu về nhà với họ.

Đặc biệt là ở chốn đông thế , họ cũng dám động thủ với cô .

Quan trọng hơn nữa là với trình độ đây, hai lấy hai chọi một mà vẫn thắng nổi. Cho dù động thủ, họ cũng chắc đánh con nhỏ !

, chỉ đành để cho đứa em trai chịu phần uất ức thôi.

Mợ béo đau lòng ôm chặt em trai , cố gắng để vùng .

“Ưm ưm ưm.”

Hoàng A Cường gần như phát điên.

Không chỉ sắp phát điên, còn cảm thấy chị gái và rể cũng phát điên luôn.

Chỉ là miệng đàn ông mợ béo bịt , ngay cả lời cũng .

Thấy rể thật thà của đang từng bước từng bước tiến về phía , phía là Khương Miện chẳng từ lấy cây kẹo mút, ăn xem kịch.

Chẳng bàn là tính toán con phò non ?

Đang yên đang lành, đột nhiên đánh ?

Vừa mới chị buông tay , Hoàng A Cường Khương Hữu Thành tát ngược một cái.

Hoàng A Cường: “!!!”

“Tao, cái đồ vô dụng Khương Hữu Thành mày thật sự đánh , mày chờ đấy, mày… ui!”

Những lời Hoàng A Cường còn xong, rể tát thêm hai cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-xinh-dep-ki-hop-dong-tinh-yeu/chuong-83.html.]

“Chỉ vì một con phò non…”

“Lại nữa!”

Khương Miện lập tức mách.

Khương Hữu Thành lập tức tát.

Cái tát phần nào chút thù riêng.

Một cái răng của Hoàng A Cường ông tát bay ngoài.

Bị tát bốn cái đến mức mặt bắt đầu tê dại, Hoàng A Cường che mặt , oán hận chị gái và rể.

Người đàn ông vốn là tính lì như trâu, mắt thấy sẽ liều mạng rùm bêng lên.

Biết rằng giấu tiếp sớm muộn sẽ gây chuyện, Khương Hữu Thành chỉ thể cứng rắn khoác cổ em vợ, đưa sang một bên.

Nói chuyện trả tiền nhờ họ với Khương Miện.

Khương Hữu Thành để ý, giá đối phương đưa là bảy chữ , chỉ đến tay 200 ngàn.

“… Vì , chỉ thể để A Cường em nín nhịn , cùng lắm thì khi thành công chia em 50 ngàn.”

Khương Hữu Thành phóng khoáng .

Nghe đến tiền, Hoàng A Cường còn nghĩ đến chuyện tát nữa, đôi mắt đục ngầu lăn lộn trong hốc mắt.

“Em 88 ngàn, đưa em tiền sính lễ Từ Cường cho hai chị !”

“A Cường! Làm thể quá tham lam…”

Khương Hữu Thành giả vờ tức giận.

“Em thế tính là tham lam ? 200 NGÀN của các chị một xu em cũng động mà, em chỉ 88 ngàn thôi, quá đáng quá đáng!”

Hoàng A Cường bỉ ổi.

Hai mặc cả, cuối cùng mới đạt thống nhất.

Khương Hữu Thành dùng 80 ngàn để mua sự im lặng của Hoàng A Cường.

ai ngờ bên Hoàng A Cường thông, bên Khương Miện náo loạn lên.

Chê xe điện quá nắng, ngại taxi mùi nặng, xe riêng sạch sẽ vệ sinh.

Ba Khương Hữu Thành: “…”

Cái gì nữa đây, bây giờ họ tìm xe riêng sạch sẽ vệ sinh cho cô ?

Ăn trộm ?

“Vậy nữa, cháu về Yên Kinh.”

Khương Miện đưa tay định móc điện thoại.

“Chẳng chỉ là xe riêng thôi ? Tìm, lập tức tìm cho cháu!”

Khương Hữu Thành nghiến răng nghiến lợi.

đợi đến khi ba thực sự đổ mồ hôi đầm đìa, bỏ một tiền lớn thuê một chiếc xe, Khương Miện ở ghế cho phép Hoàng Quế Phân và đứa em Hoàng A Cường lên xe.

Lý do là mùi mồ hôi họ ngửi giống như mùi lông heo cháy , cô sợ ngửi nhiều sẽ nôn.

Hai chị em nhà họ Hoàng: “…”

Mẹ kiếp mày mới mùi lông heo cháy!

“Vậy chúng taxi , taxi nhé.”

Không đợi Hoàng A Cường nổi cáu, Hoàng Quế Phân tiến lùi một tay kéo đối phương, định taxi.

Lúc Khương Miện mới hài lòng nở nụ .

Ngồi trong điều hòa mát lạnh, Khương Miện lấy điện thoại , bèn thấy tin nhắn WeChat Tống Kỳ Sâm gửi cho cách đây ba phút.

Chồng yêu ngọt ngào trong tim: [Thế nào ? Họ khó em chứ? Anh và cảnh sát đang theo sát phía , chuyện gì thì huýt sáo ngay nhé ?]

Chim hoàng yến quý giá như ngọc: [Biết , , câu tám , tai em chai cả .]

Chồng yêu ngọt ngào trong tim: [Còn cưới chê phiền ???]

Chim hoàng yến quý giá như ngọc: [Không mà, thế , em dám chứ? Không sợ chẳng cho em xuống giường ?]

Vừa thấy tin nhắn như , Tống Kỳ Sâm với khuôn mặt đỏ bừng vội che điện thoại của , dám để khác thấy.

Bộ dạng của cho cảnh sát cùng còn tưởng trong xe quá bí, chủ động hé cửa sổ một khe nhỏ.

Hành động chu đáo của đối phương khiến mặt Tống Kỳ Sâm càng đỏ hơn.

May mà Khương Miện thấy bộ dạng của , nếu chắc chắn sẽ lời trêu chọc, trêu đùa hai sẽ lăn lên giường.

Đừng thấy Tống Kỳ Sâm một chút lời màu sắc là mặt đỏ tai hồng, thực giường là một bộ mặt khác.

Đặc biệt là khi Khương Miện thích biểu cảm nhẫn nhịn cứng đầu của , thường xuyên sẽ đỏ khóe mắt, đôi mắt ươn ướt.

Thường xuyên khiến Khương Miện kiềm chế .

Nói là Khương Miện luôn trêu đến mức đỏ mặt, nhưng thực , còn ai là con mồi, ai là thợ săn .

Thực thỉnh thoảng Khương Miện cũng nghi ngờ Tống Kỳ Sâm cố ý.

Dưới giường cố ý giả vờ cô trêu đến mức khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, giường cũng cố ý lộ vẻ nhẫn nhịn kiên cường.

Chỉ là để ăn thêm hai miếng thịt.

Đàn ông, thể quá là xa!

Khương Miện cất điện thoại , cảm thán từ tận đáy lòng.

Trên đường , Khương Miện tác oai tác quái gì, điều khiến Khương yên tâm ít.

nhanh, ông cảm thấy yên tâm quá sớm.

Đầu tiên khu nhà của họ bảo vệ, rác nhiều vô kể.

Nhìn con đường lộn xộn, Khương Miện thế nào cũng chịu xuống xe. Lý do là giày của cô đắt, da cừu thủ công, một đôi hai ba trăm ngàn.

Khương Hữu Thành: “…”

Một đôi giày hai ba trăm ngàn, keo kiệt đến mức một xu cũng chịu cho họ.

Con khốn!

đến lúc , họ cũng chỉ đành cố gắng thỏa mãn yêu cầu của cô.

Không từ lấy hai cuộn thảm, Khương Miện hai bước, họ di chuyển thảm một chút, nhất định để giày cô chạm đất bẩn thỉu.

khốn khổ là nhà họ Khương ở tầng mười.

Hôm nay còn trùng hợp thang máy hỏng.

Ba nhà họ Khương: “…”

Trời g.i.ế.c họ!

Đối với sự đau khổ của ba , Khương Miện chẳng thèm quan tâm.

Mất mười lăm phút, ba cuối cùng cũng thở hồng hộc đưa Khương Miện lên tầng mười.

ai ngờ ở cửa, con nhóc vẫn còn kén cá chọn canh.

Chê họ thể lực quá kém, khiến cô ở trong hành lang khí ô nhiễm lâu như , quá tổn hại phổi.

vui , là về nhà ? gọi Tiểu Trương đến đón!”

Vừa , Khương Miện định móc sát thủ của — điện thoại.

“Đừng đừng đừng bà cô , cầu xin cô. Cô mới vui, theo ?”

Cả đời Hoàng A Cường từng mệt như .

Đã cố gắng đến lúc , tuyệt đối thể để chuyện công cốc.

Vì 80 ngàn, liều mạng!

“Vậy kêu tiếng heo cho thử.”

Hoàng A Cường: “…”

“Sinh một bộ mặt heo kêu tiếng heo, sống còn ý nghĩa gì? Chết quách cho !”

Hoàng A Cường: “…”

Hắn liều mạng với con nhỏ !!!

“A Cường A Cường, bình tĩnh bình tĩnh!”

Khương Hữu Thành một tay ôm lấy em vợ, cố gắng khuyên nhủ: “Đã đến đây , đều dễ dàng gì. Nể mặt , con bé vẫn còn là đứa trẻ!”

Hoàng A Cường: “…” Cái đéo gì mà cô còn là đứa trẻ!

“Có kêu tiếng heo , kêu thì đây!”

Khương Miện liếc mắt .

Mặt kiểu — Không vui ? Đánh , ble.

Hoàng A Cường: “…”

“100 ngàn, 100 ngàn, A Cường em kêu tiếng heo , cho em thêm 20 ngàn!”

Khương Hữu Thành hạ thấp giọng khuyên nhủ.

Hoàng A Cường: “…”

“… ột ột.”

Im lặng hồi lâu, Hoàng A Cường miễn cưỡng kêu tiếng heo.

, cũng thể vì danh dự mà bỏ lấy tiền .

“Cái gì , tiếng nhỏ thế ai mà ?”

Khương Miện móc móc tai.

“ỘT ỘT ỘT!”

Hoàng A Cường tăng âm lượng.

“Không giống! Cậu mợ dạy ! Cháu chỉ tiếng heo chính gốc mà khó thế nhỉ?”

Cậu mợ: “…”

Họ giận, giận, giận…

Rầm.

Một phút , cửa nhà họ Khương đẩy từ bên trong.

Khương Huy tay cầm điện thoại thấy cảnh tượng kỳ lạ mắt —

Cha đều thành hàng mặt Khương Miên phát tiếng heo ụt ịt liên tiếp.

Khương Huy: “???”

Chắc chắn hôm nay thức dậy đúng cách.

“Ơ, giống heo nhất. Anh họ, mau đến mẫu , thế nào mới là tiếng heo nhà chính gốc nhất!”

Khương Miện hưng phấn vẫy tay gọi.

Khương Huy: “…”

Phỉ báng, cô vu khống , cô đang vu khống đấy!!!

Ông cố nội Khương Huy chịu nổi nỗi nhục , sống nữa!

“Con ơi!”

Thấy Khương Huy tức giận chạy về phòng, mở cửa sổ định nhảy xuống.

Mợ béo lập tức phát tiếng kêu thảm thiết.

Ai ngờ khom lưng còng leo mười tầng lầu, phụ nữ kiệt sức từ lâu, đột ngột lao về phía , trượt chân một cái liền đẩy con trai đang vắt vẻo cửa sổ ngã xuống.

May mà Khương Huy dùng bàn tay còn bám chặt cửa sổ.

Tại chỗ phát một tiếng kêu thảm thiết —

“Aaaa! Con chết, cha , , kéo con, kéo con lên, con c.h.ế.t aaaa!”

“Cháu ơi!”

“Con ơi!”

Hoàng A Cường và Khương Hữu Thành lập tức xông lên.

Khương Miện…

Khương Miện vui vẻ móc hạt dưa ăn, phát trực tiếp cho Tống Kỳ Sâm.

Cuối cùng cảm thán —

Chim hoàng yến quý giá như ngọc: [Haiz, em thật là một đứa ngốc biến vụng thành khéo. Ngoài , cái gì cũng !]

Tống Kỳ Sâm: “…”

“…”

Nhanh đủ aaaa!

Loading...