Xuyên Thành Nữ Nhi Của Thương Gia Bị Ôm Nhầm Tới Hầu Phủ - Chương 73
Cập nhật lúc: 2024-10-24 03:34:08
Lượt xem: 85
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần trượng hình , hai con xem đến tối đèn rực rỡ mới thị vệ nâng ngoài, ngửi mùi khí trong lành nhiễm m.á.u tươi, cả hai liền mở mồm hô hấp dồn dập như sống .
Đều thủ đoạn của Ngu Phẩm Ngôn tàn nhẫn, việc cổ quái gian xảo, rốt cục hai cũng tự thể nghiệm một hồi, tuy chỉ đánh thể khác, nhưng cảnh tượng m.á.u thịt bay tứ tung thể khiến khắc ghi cả đời. Từ đó về , đoạn trải nghiệm sẽ trở thành nỗi vướng mắc ác quỷ trong mỗi một giấc mộng của cả hai, trừ khi c.h.ế.t , nếu vĩnh viễn thể thoát khỏi.
Lâm thị quỳ xụi lơ mặt đất, để ý hình tượng bắt đầu gào . Bà hối hận, sợ hãi, bà hận bản bất lực.
Ngu Diệu Kỳ thể sợ, nhưng việc đến nước , dù hối hận sợ hãi thì ích gì? Mọi dứt khoát xé rách mặt , nàng cũng cần phí tâm cơ lấy lòng Ngu Phẩm Ngôn và lão thái thái, nhanh chóng tìm một vị hôn thê quyền thế lớn hơn nữa để thể gả ngoài, rời khỏi Ngu phủ, nàng mới thể ngày lành!
Ngu Diệu Kỳ cắn răng kéo Lâm thị lên, thất tha thất thểu bước về phía , thấy hai ngọn đèn lồng càng lúc càng đến gần, khuôn mặt minh diễm của Ngu Tương thấp thoáng ánh đèn, nháy mắt liền khiến cảnh vật chung quanh như chiếu sáng.
“Ôi, ?” Nàng che miệng khẽ: “Bên trong chơi vui ?”
Ngu Diệu Kỳ quan tâm nàng, giúp đỡ Lâm thị tiếp tục về phía . Khi hai dựa mà qua, Ngu Tương vươn ngón út của , quơ loạn, giọng điệu khinh miệt càng khiến hận nghiến răng: “Ngu Diệu Kỳ, đấu với , ngươi vẫn chỉ tới mức thôi.”
Đột nhiên Ngu Diệu Kỳ đầu, dùng ánh mắt như ăn thịt chằm chằm nàng, thấy nàng rút mã tiên , mặt lộ vẻ sát khí, vội vàng đầu, giúp đỡ Lâm thị đang thất hồn lạc phách nhanh chóng rời xa, giống như ác quỷ đuổi theo đằng .
Một chuỗi tiếng khẽ như chuông bạc vang lên phía lưng hai , như hình với bóng.
—————————————–
Chính viện, lão thái thái tháp, ánh mắt chằm chằm từng khối t.h.i t.h.ể ngổn ngang phía , vẻ mặt âm trầm lạnh lẽo.
“Lấy sổ sách của .” Bà chậm rãi mở miệng.
Mã ma ma lấy một quyển sổ nhỏ và một cây bút, đưa trong tay bà.
Lão thái thái trầm ngâm: “Chuyện của Tư Vũ xảy đuổi Lâm thị khỏi Hầu phủ, cũng bên ngoài sẽ thêm bớt chuyện Ngu gia cốt nhục tương tàn như thế nào, vì chỉ thể nhẫn nhịn thêm một thời gian. Vốn nghĩ rằng chỉ cần đuổi Lâm thị , trong nhà liền thể thanh tịnh, hiện giờ xem còn đúng nữa, Ngu Diệu Kỳ càng là loại bớt lo. Một bút để ghi nhớ, ngày chỉ mỗi Lâm thị, ngay cả Ngu Diệu Kỳ cũng đuổi ngoài cùng một lúc!”
Mã ma ma nghiêm túc lắng , cũng dám tùy ý trả lời.
Lão thái thái thở dài một tiếng, tiếp tục : “Ngươi nàng xem, lời thề ác độc như mà cũng mở miệng , bất kính với quỷ thần cũng phân thiện ác, tất cả chỉ vì suy tính cho lợi ích cá nhân . Vì chính , nàng thể hại c.h.ế.t vợ chồng Trầm thị, cản trở con đường quan của dưỡng , hãm hại cả danh tiết của tỷ , chẳng ngay cả Hầu phủ cũng thể phá huỷ ? Lâm thị theo nàng từng ngày từng chỗ còn chiếm nửa điểm chân tình của nàng, những như chúng thể lòng của nàng? Không thật tâm thì thôi, chỉ sợ hận chúng thấu xương, ngày chăm chăm tìm kế trả thù.
Trong lòng Mã ma ma cũng thích thích, yên lặng gật đầu.
Lão thái thái khép quyển sổ , lạnh : “Sớm ngày hôm nay, lúc nên đón nàng trở về. Nghiệt súc, là một đứa nghiệt súc!”
Mã ma ma nghĩ nghĩ, hỏi: “Vậy việc bếp núc…lão phu nhân thu hồi ?”
“Không cần, phái theo dõi các nàng chặt chẽ, tính sổ luôn một . Việc nên nháo lớn, tạm thời nhịn xuống. Tính cách Ngu Diệu Kỳ cực kì giả dối, chỉ sợ tội chứng rõ ràng cũng sống c.h.ế.t thừa nhận, thể là còn khó đối phó hơn Lâm thị. Nếu nàng dám lộn xộn, liền sức ép buộc chặt nàng , chờ đến lúc ầm ĩ đuổi ngoài, cũng cho mặt mũi nàng mất sạch. Tới lúc đó, xem ai còn khả năng gánh tội nàng.” Giọng điệu lão thái thái âm u lạnh lẽo.
Mã ma ma gật đầu, nhiều lời nữa.
Qua hai ngày, trong kinh xảy một chuyện hết sức kì lạ, vẫn liên quan đến con Phương gia như cũ. Cũng là tên Phương Chí Thần lén lút quanh phía ngoài một hộ gia đình nhà ban ngày, hộ gia đình chỉ một đôi con cô nhi quả phụ, vì coi trọng an nguy cho nhà , lấy côn bổng đuổi theo quát mắng, khiến hàng xóm láng giềng đều xúm .
Phương Chí Thần chạy trốn như điên, chuyện bắt , còn nhất định đang trộm đồ đạc, đưa tay vói trong áo tìm tòi, cuối cùng lấy nhiều kiện yếm đủ màu sắc, khiến tất cả tròn mắt cứng lưỡi, cũng một đứa bé hiểu chỉ trong đống đó, hô lên: “A, đó là của mẫu mà!”
Một góc của kiện yếm thêu khuê danh của chính , chối cãi cũng thể chối cãi, mẫu đứa bé sợ tới mức hồn bay phách tán, lập tức biện bạch : “Ta còn thấy lạ vì ngày nào cũng một kiện yếm phơi bên ngoài nắng thấy bóng dáng, thì là cẩu tặc lòng lang chó trộm mất!”
Lại nhiều nam nhân nhận kiện yếm của nữ nhân nhà trong đó, các nữ nhân vì bảo hộ danh tiết cho , thể thẳng thắn việc kiện yếm lấy trộm.
Kẻ trộm ăn trộm đồ đạc khác, ngược chỉ trộm kiện yếm, việc tuy hiếm thấy, cũng là đầu tiên. Năm còn bắt một tên chuyên trộm vớ của nữ tử, khi bắt đánh cho thịt nát xương tan, sự việc huyên náo lớn.
Trong lòng đầy căm phẫn, đang đánh c.h.ế.t Phương Chí Thần, lúc gặp một đội quan sai tuần tra, khi vây quanh rõ tình trạng liền kéo Phương Chí Thần đến nha môn thẩm vấn.
Tin lạ đầy mùi hương diễm sắc thái truyền bá nhất nhanh chóng, quá nửa ngày Phương Chí Thần liền nổi tiếng, đó việc liên hệ với việc mấy ngày huyên náo một trận cửa phủ Vĩnh Nhạc Hầu, đều ngộ , thì chỗ nào là hai bên tình trao đổi tín vật đính ước chứ! Rõ ràng là Phương Chí Thần trộm quần áo của tiểu thư Hầu phủ, thuận tiện nhờ đó lấy về. Ai bảo phủ Vĩnh Nhạc Hầu cây to đón gió chứ!
Cũng những nữ tử cùng hãm hại đều lên tiếng bênh vực cho Ngu Tư Vũ, trong lúc nhất thời khiến vô đồng tình.
Tiếp qua một ngày, tin tức đại tiểu thư Ngu phủ thắt cổ tìm c.h.ế.t truyền , đồng tình càng nhiều, những ngôn luận lúc cũng dần dần tiêu tán. Cùng lúc đó, các nữ nhân kinh thành cũng còn thêu khuê danh chính lên kiện yếm nữa, các nhà nhiều nữ nhân, sợ giặt đồ xong lẫn lộn của liền chỉ thêu một đóa hoa nhỏ bé hình thức dấu hiệu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-nhi-cua-thuong-gia-bi-om-nham-toi-hau-phu/chuong-73.html.]
Cuối cùng Phương Chí Thần phán năm mươi trượng hình, đày ba ngàn dặm, việc liền quên . Không lâu , tin đồn Trạng Nguyên lang xuất nô lệ thế câu chuyện ầm ĩ náo nhiệt của phủ Vĩnh Nhạc Hầu, trở thành đề tài mới nhất của dân chúng trong kinh. Mỗi đều trông ngóng xem con đường quan của vị Trạng Nguyên lang kinh tài tuyệt diễm còn thể xa bao lâu, Hoàng thượng sẽ xử trí như thế nào.
—————————————————-
Từ ngày trượng hình Kim ma ma trở về , con Lâm thị liền cùng bệnh nặng liệt giường. Lâm thị lo sợ quá độ tổn hại tinh thần, Ngu Diệu Kỳ cũng bởi vì vết tát sưng đỏ mặt mà dám gặp .
Trong lúc nhiều ma ma quản sự tiến đến tìm Tam tiểu thư và lão thái thái bẩm báo chuyện trong phủ, hai để ý tới, bọn họ còn cách nào khác chỉ đành đến nhà giữa tìm Lâm thị.
Ngu Diệu Kỳ vốn tưởng rằng nhất định quyền chưởng gia sẽ cướp đoạt, ngờ nó vẫn còn đang tay . Nàng cũng quản lão thái thái và Ngu Tương đang ý đồ gì, nàng chỉ nhờ việc chưởng gia mà bản thể trở nên ưu việt hơn , thể tích trữ nhân mạch cùng tài phú khi xuất giá, thể trở thành một phần trợ lực cho khi xuất giá, chỉ cần nhiêu đó là đủ.
Vì , nàng bịt khăn che kín mặt, tăng cường tinh thần mạnh mẽ, mỗi ngày đều chăm chỉ xử lý phủ vụ, giống như hề ảnh hưởng bởi “sự việc vu oan”.
Sau khi lão thái thái tin tức cũng lạnh lùng nở nụ , càng thêm kiêng kị đến tận xương tủy với tôn nữ ruột thịt , trong lòng càng nhất quyết thể để nàng đắc thế, nếu chỉ bằng tâm tính như rắn độc cứng rắn như đá bàn thạch của nàng , đắc thế, điều đầu tiên nàng chính là trả thù Hầu phủ.
Ngu Tư Vũ cũng bệnh một hồi, nhưng vì treo cổ tự tử như tin đồn bên ngoài, mà là hai con chọc cho bệnh, cẩn thận nghỉ ngơi nửa tháng liền chuyển biến hơn, khi khôi phục sức khỏe liền thỉnh an, cầu xin lão thái thái lập tức chuyển nàng về thôn trang ở. Tuy lời đồn bên ngoài còn nàng dâm đãng nhục gì nữa, mà nàng đáng thương, nhưng chung quy tổn hại danh tiết, tiếp tục xuất hiện tại kinh thành cũng nữa.
Lão thái thái xong liền gật đầu đồng ý .
Hôm , Ngu Tư Vũ đang ở trong phòng đóng gói hành lý, ngoài cửa truyền đến tiếng xe lăn chuyển động.
“Giờ ?” Ngu Tương dùng mã tiên vén rèm cửa lên.
“Ừ, về thôn trang giúp di nương .” Ngu Tư Vũ lấy một cái hộp gấm thật lớn đặt lên bàn, : “Tất cả những thứ trong đều là những vật báu cất chứa, ngọc thạch, châu sai, hình nộm đồ gốm linh tinh. Tuy rằng thể quý báu như những thứ ngươi , nhưng tất cả đều là báu vật yêu quý, để cho ngươi kỉ niệm !”
“Xì! ai hiếm lạ gì mấy thứ đồ hư của ngươi chứ, đem về thôn trang cho mấy bà tử thôi.” Vẻ mặt Ngu Tương đầy khinh thường.
Nếu là , những lời , nhất định Ngu Tư Vũ sẽ tức giận đến giận sôi gan, nhưng mà bây giờ hề nổi giận nữa, ngược còn thể phát hiện sự quan tâm ấm áp từ trong lời của nàng. Ngu Tương chính là một con nhím con, cả đều dựng thẳng đầy gai nhọn, vẻ thể đến gần, nhưng khi bắt đầu thiết với nàng mới phát hiện, chẳng qua nàng đang bảo vệ cái lòng mềm mại bên trong thôi.
Chút tính cách thật đáng yêu .
Ngu Tư Vũ nàng , cũng lấy hộp gấm trở về, tiếp tục vùi đầu sửa sang đồ đạc.
“Lần ngươi mang ai cùng ?” Ngu Tương quanh bốn phía, trừ bỏ Khâu thị cũng đang sửa sang rương đồ, những nha đầu còn đều thấy, trong viện vẻ cực kì quạnh quẽ.
“Còn thể mang ai cùng đây, đương nhiên là Khâu ma ma. Những nha đầu sẽ chịu theo về thôn trang chịu khổ ? Vì tìm một chỗ để , lúc đều ngừng chạy đến nhà giữa cầu xin Ngu Diệu Kỳ kìa.” Ngu Tư Vũ nhạo : “Ta cũng ngăn cản, đơn giản là thả các nàng thì . Theo Ngu Diệu Kỳ, chừng ngày nào đó liền rập khuôn theo bước như Kim thị kìa, thì cứ để cho các nàng vui vẻ nhất thời .”
Vì Ngu Phẩm Ngôn che giấu sự việc, những chuyện ngày đó mấy hạ nhân , còn nghĩ rằng Ngu Diệu Kỳ dịu dàng hoà thuận cỡ nào. Ngu Tư Vũ thẳng dậy về phía Khâu thị đang vùi đầu bận rộn, nhịn tự giễu. Không ngờ nháo loạn cho lớn, đến cuối cùng, trung thành nhất là cơ sở ngầm mà Ngu Tương phái đến bên cạnh , cũng thật là châm chọc .
Ngu Tương lệnh cho Đào Hồng Liễu Lục đẩy mạnh phòng, nhíu mi : “Ngươi cứ như ? Mất danh tiết, mất vị hôn phu, mất địa vị, liền xám xịt như chó nhà tang như ? Cũng ngẫm xem đến tột cùng là ai hại ngươi đến nông nỗi .”
“Lòng tự nhiên nhớ kỹ. Chờ trở về, nhất định chỉnh c.h.ế.t con kĩ nữ !” Ngu Tư Vũ phun lên đất một bãi nước miếng.
“Ngươi tài thế, nhân mạch, lấy cái gì đấu với nàng ? Chỉ bằng việc ngươi phun nước miếng xa hơn nàng ?”
Ngu Tư Vũ nhất thời chị chọc phát hỏa, cáu giận trừng mắt Ngu Tương một cái, thầm nghĩ khó trách khuê tú cả kinh thành đều thích ngươi, chỉ bằng cái mồm ác độc của ngươi như , ai chịu đựng ?!
Ngu Tương che miệng mà , Liễu Lục hiệu.
Liễu Lục lập tức đưa cái hộp nhỏ trong tay qua, giải thích : “Đây là chút phí tổn thất tinh thần tiểu thư chúng tặng cho đại tiểu thư, mời đại tiểu thư xem qua.”
Ngu Tư Vũ mở tráp xem, vẻ mặt nghi ngờ dần dần sự kinh ngạc thế. Vạn ngờ bên trong đúng là địa khế bảng hiệu những cửa hàng năm dặm thành tây, ở phố Ngọc Thanh, phố Ninh Vương, bốn gian hàng ở phường Tranh Hoa Điểu cộng thêm hai trăm khoảnh ruộng . Những thứ đều là những sản nghiệp đáng giá trong tay Lâm thị!
“Ngươi…ngươi thế nào mà nó?” Ngu Tư Vũ lắp bắp hỏi.
“Trực tiếp mở miệng đòi thôi, còn thể thế nào? Trong lòng bà quỷ, hù dọa vài câu liền thành thành thật thật giao , ngược là Ngu Diệu Kỳ, mất hứng đấy. Nàng mất hứng, cũng an tâm. Có mấy thứ , cho dù ngươi về thôn trang cũng thể trải qua những ngày dễ chịu. Mọi dễ quên, chờ thêm một năm rưỡi nữa, ai còn nhớ rõ những chuyện liên quan đến ngươi, đến lúc đó để ca ca giúp ngươi xem xét tìm một vị hôn phu thành thật an phận, đó sống cho .” Ngu Tương rút mã tiên gõ gõ lên bàn, vẻ mặt như hề để tâm.
Ngu Tư Vũ trầm mặc một lát, nén nước mắt nức nở : “Cám ơn , vô luận như thế nào, Ngu Tư Vũ vẫn chỉ thừa nhận một Ngu Tương ngươi là ruột thịt của . Mấy thứ …thật sự hiện giờ cần, từ chối thì bất kính, nhất định sẽ trả cho gấp trăm ngàn .” Chính cái gọi là đường xa mới mã lực, lâu ngày mới lòng , cuối cùng nàng đac hiểu rõ đạo lý.
Ngu Tương khinh thường liếc mắt nàng một cái, trách mắng: “Khóc cái gì , đừng học theo Ngu Diệu Kỳ , lên mặt bàn còn vẻ. Ta , khi nhớ rõ dập đầu với bà nội đấy, đó mấy ngày ngươi chọc bà nội tức nghẹn kìa.”
“Ừ, hiểu mà, là sai lầm .” Ngu Tư Vũ vội vàng nâng tay áo lau nước mắt, nhắm mắt theo tiến nàng xuất môn.