Chương 9:
Người phía  màn giở trò   bắt , là quản gia phủ tướng quân.
Hắn  từ lâu  bất mãn với Lưu tướng quân,  thể  gì  tướng quân nên  tìm con của tướng quân để  tay.
Hắn còn cấu kết với vị thầy thuốc thường xuyên đến phủ tướng quân khám bệnh.
Quản gia  đó  xử lý như thế nào, nàng cũng lười chú ý, dù  nàng cũng  dự định ở lâu.
Nàng chỉ cần chữa khỏi bệnh cho Lưu Bính Thần liền xem như đại công cáo thành.
Nhị thiếu gia đoán chừng  phu nhân giáo huấn một trận,  trung thực hơn  nhiều. Cả ngày  thấy bóng dáng , nếu lỡ vô tình  thấy nàng,  lập tức ngoan ngoãn tránh xa.
Như  càng ! Nàng đỡ  chạm mặt cái tên  xí !
Thừa dịp những lúc rảnh rỗi, nàng đưa Như Mặc  ngoài  dạo.
Người quá nhiều, nàng sợ lạc mất Như Mặc nên nắm tay  một mực  buông. Như Mặc cả ngày đều  vui vẻ,  tuy  mua gì nhưng giọng  đầy vẻ hân hoan.
Trên đường trở về phủ tướng quân, hai    ngang qua một tiệm sách. Nàng suy nghĩ một chút  quyết định  mua một đống sách mang về.
Như Mặc cả ngày cũng   việc gì , chỉ quanh quẩn quấn lấy nàng, nàng     đó, một bước  rời,  cũng  chê nhàm chán.
Chủ tiệm  thoáng qua tay chúng  đang nắm chặt,  mỉm   :
"Hai  các ngươi mua nhiều sách như . Lão phu ở đây  vài cuốn sách quý, xem như là  tặng thêm cho các ngươi."
Nói xong, chủ tiệm còn nháy mắt với chúng : "Yên tâm! Đảm bảo  xong, tình cảm liền  bước thăng hoa."
Nghe tới đây nàng  thấy sai sai , đang định mở miệng từ chối.
Bất quá, Như Mặc mắt sáng rực, lên tiếng : "Chủ nhân,  , chủ tử! Ta trở về nhất định  xem ngay."
Chủ tiệm  đầy ẩn ý, ánh mắt tán thưởng  Như Mặc.
Hết cách, nàng đành nhận lấy, cũng lười kiểm tra . Dù  Như Mặc trong lúc   việc gì  thì lấy  xem cũng .
Chương 10
Sau vài ngày điều trị, Lưu Bính Thần cuối cùng   sức sống trở . Để Lưu Bính Thần sớm phục hồi, nàng chuyển sang phòng bên cạnh, ngày ngày ở bên cạnh chiếu cố.
Như Mặc  ngoan,   phiền nàng như  nữa, cả ngày ở ru rú trong phòng  sách.
Thấy Lưu Bính Thần gần khỏi hẳn, nàng liền trở về phòng cũ.
Như Mặc vẫn đang  chăm chú  sách, nhưng khi thấy nàng xuất hiện,  liền đặt sách xuống,  đến bên cạnh nàng.
"Chủ nhân,   nhớ ngươi." Đây là câu đầu tiên   khi gặp nàng.
Kỳ thật nàng cũng  nhớ  lắm, vì hàng ngày vẫn gặp  vài , chỉ là   một mực  cùng  mà thôi.
Nàng "Ân" một tiếng, chỉ hỏi  một câu: "Ngươi cảm thấy  đối xử với ngươi như thế nào?"
Để xem tâm trạng hiện tại của nam chính đối với nàng  ,    khả năng g.i.ế.c nàng .
Như Mặc từng câu từng chữ đều cực kì nghiêm túc: "Chủ nhân đối xử với  vô cùng ."
"Là Như Mặc trèo cao với chủ nhân."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ac-doc-cam-tu-nam-chinh/chuong-91011-sach-quy.html.]
Nàng chợt cảm thấy  thú vị.  , nàng hỏi mấy câu vớ vẩn   gì với   trúng cổ, hiện tại trong mắt  đều là hình bóng của nàng, hỏi cũng như !
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Nàng liền đặt một câu hỏi dự phòng :
"Nếu  ngày nào đó, ngươi phát hiện    điều   với ngươi."
"Ngươi  thể   tha  một mạng?"
Như Mặc vuốt tóc bên tai nàng, như một tín đồ thành kính, hôn nhẹ.
" Chủ nhân  bao giờ sai."
" Dù chủ nhân   gì với Như Mặc, trong lòng Như Mặc cũng đều thấy cảm kích."
Trong phòng,  sẽ  đeo mặt nạ, đôi mắt sâu thẳm như dính chặt  mặt nàng.
Giọng điệu  đột nhiên  đổi: "Vậy nên, cầu xin chủ nhân đừng vứt bỏ ."
"Ta chỉ   chủ nhân mà thôi, nhưng bên cạnh chủ nhân luôn   nhiều  vây quanh."
Nàng: "?"
Người nào? Là bệnh nhân đến khám ?
Chương 11:
Lưu Bính Thần  khỏi bệnh, nhưng dường như đầu óc    tỉnh táo cho lắm,  gì mà  "lấy  báo đáp" các kiểu.
Nàng nhíu mày, Như Mặc  nhanh chóng từ chối  nàng:
"Chủ tử sẽ  đáp ứng ngươi ."
"Bởi vì chủ tử trong lòng  ."
"Ta chính là của chủ tử......"
Trước khi Như Mặc   điều gì kinh khủng, nàng vội vàng nhéo nhéo tay của .
Hắn ngoan ngoãn im lặng.
Nàng : "Dân nữ cũng   trèo cao đến phủ tướng quân, chỉ nguyện cầu  thể xin phu nhân ban cho một ít dược liệu thôi."
Phu nhân tướng quân  hào phóng, :
"Dù  Bính Thần cũng khỏi bệnh , ngươi thích dược liệu nào cứ tùy ý lấy."
"Dù  giữ  cũng vô dụng."
Không nghĩ tới, phu nhân tướng quân  dễ  chuyện như , nàng nhanh chóng lấy  dược liệu  cần.
Nàng chuẩn  ngày hôm  liền mang Như Mặc rời .
Lưu Bính Thần hẹn gặp riêng nàng, Như Mặc  yên tâm nên cũng  cùng.
Lưu Bính Thần : "Hứa cô nương, giữa chúng  thật sự  thể ?"
Nàng lắc đầu: " Ngươi bây giờ chỉ là trong lòng cảm thấy  chút cảm kích thôi,   thể coi đây là tình yêu ?"
Hàn huyên vài câu, nàng bỗng cảm thấy  thú vị, liền rời .