"Đổi chỗ ở, tại ?" Trình Hoan chút khó hiểu, cô cảm thấy chỗ ở hiện giờ của .
Giang Minh Viễn gì đó, nhưng qua tài xế đang lái xe, dừng : "Được , về nhà " Trên xe quả thực chỗ thích hợp để chuyện, Trình Hoan gật đầu truy hỏi nữa. trong lòng thì như mèo cào, luôn câu trả lời.
Về đến nhà, Trình Hoan đuổi Tinh Tinh đến thư phòng chơi game, còn thì rót hai ly , đưa cho Giang Minh Viễn một lỵ: "Bây giờ thể ?"
"Là thế ." Mấy ngày nay Giang Minh Viễn nghĩ xong cách diễn đạt: "Tinh Tinh càng ngày càng lớn, ba ở riêng thì lắm, sẽ gây quấy nhiễu cho thằng bé, nên mời hai con đến ở lầu nhà ."
"Dưới lầu?"
"." Thực thì để hai chuyển đến nhà , nhưng chuyện từng bước từng bước một, hiện giờ vẫn thể đưa yêu cầu , : "Vừa căn hộ lầu nhà một hộ gia đình đến hạn tiền thuê nhà cần chuyển , nếu như cô đồng ý thì ngày mai thể chuyển đến"
Anh : "Căn hộ đó cách chỗ cũng xa lắm, sẽ ảnh hưởng quá nhiều."
Trình Hoan im lặng gì.
Cô những lời Trình Hoan cũng là lý, trẻ con hiểu kiểu quan hệ , chuyện gì cũng dám ngoài. những lời đó khác dễ dẫn đến ánh mắt khác thường của khác. Ví dụ như lúc ở máy bay gặp cả nhà lão Lưu.
lý là một chuyện, tình cảm là một chuyện khác, Trình Hoan tự rằng bây giờ trong lòng cô ý nghĩ khác với một , ở xa, ngày nào cũng gặp thì vấn đề. Nếu như chuyển đến lầu của đó, chuyện sẽ phát triển thành thế nào, thật sự ai dám chắc. Sâu trong nội tâm, cô chút sợ hãi với cảm giác rõ .
Trình Hoan bày tỏ thái độ, Giang Minh Viễn cũng thúc giục. Anh nhấp một ngụm nhuận họng, đợi thêm một lúc lâu, đợi thái độ như mong , ngược đợi điện thoại của Cố Minh Lệ.
Chuông điện thoại vang lên, Giang Minh Viễn nhíu chặt lông mày. Anh cũng coi là của công chúng, nhạy cảm với camera. Trước đây lâu cảm nhận chụp lén ở nhà trẻ, bây giờ nhận điện thoại, khiến thể nghĩ nhiều.
Anh cảm thấy gì mất mặt, chỉ là cảm thấy phiền. m thầm than thở trong lòng, dậy : " điện thoại."
[Truyện đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ac-doc/chuong-151.html.]
"Đi ." Anh ở đây khiến cũng khiến trong lòng Trình Hoan rối loạn, lúc thấy tiếng chuông điện thoại trong lòng còn mơ hồ thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy áp lực bỗng giảm , vội vàng khoát tay tỏ ý ngại.
Giang Minh Viễn cầm điện thoại ngoài ban công, cửa kính giữa ban công và phòng khách đóng , chỉ thể thấy động tác, âm thanh.
Nguyệt
DTV
Anh ấn nút : "Mẹ."
"Minh Viễn, con vẫn đang việc ?" Giọng ở bên vẫn dịu dàng uyển chuyển như cũ, dường như chỉ là sự quan tâm bình thường của .
"Không , con ngoài chút việc"
"Vậy ? Thế thì , con lâu lắm về, tối nay xuống bếp, con về nhà ăn cơm ?"
"Tối nay con còn việc..."
"Con việc gì? Làm xong về cũng , sẽ chờ con."
Đối phương hề dối, nếu như về, bà thực sự thể chờ suốt đêm. Cho dù tình cảm thiết nhưng Giang Minh Viễn cũng một chuyện nhẫn tâm như , cho nên chỉ thể đồng ý: "Con , lát nữa con sẽ về."
"Vậy sẽ chờ." Khiến con trai khuất phục, Cố Minh Lệ chút vui vẻ, giọng của bà mềm mại như thể tan thành nước, nhưng khiến ở bên cực kỳ phiền não.
Giang Minh Viễn tắt điện thoại, yên nhúc nhích trong gió lạnh một hồi lâu. Sau khi tỉnh táo , cất điện thoại trong túi, mở cửa .
" chút việc, về đây."
"Sớm như , ăn cơm ?" Trình Hoan bừng tỉnh từ trong dòng suy nghĩ bừng tỉnh, chút ngạc nhiên.