Trước khi Giang Minh Viễn về, bà xong vài món ăn, những thứ còn cũng cần tốn bao nhiêu thời gian, bao lâu chuẩn xong.
"Minh Viễn, ăn cơm thôi" Nhìn giúp việc bưng thức ăn lên bàn, Cố Minh Lệ ngoài gọi một tiếng, tạp dề bếp bà vẫn cởi , tóc buộc lỏng, ánh đèn vàng ấm áp càng tỏ uyển chuyển dịu dàng, là dáng vẻ của một thương yêu con cái.
Giang Minh Viễn hề chút rung động nào với cảnh tượng mắt, lạnh nhạt đáp một tiếng, thoát khỏi hòm thư xóa sạch dấu vết xem qua, đó mới tắt máy tính dậy đến phòng ăn.
"Nếm thử xem, cá chua mà hồi nhỏ con thích ăn nhất." Vừa mới xuống, trong bát thêm thức ăn do khác gắp , Cố Minh Lệ đặt đũa xuống, với : "Sau đừng suốt ngày ở căn hộ đó của con nữa, về nhà ở , ở nhà còn thoải mái hơn bên ngoài ?"
"Bên ngoài thuận tiện hơn một chút." Giang Minh Viễn cự tuyệt, để ý đến miếng cá trong bát, vùi đầu ăn cơm.
Bữa cơm khiến ăn khó chịu, lẽ Cố Minh Lệ thể hiện tấm lòng của , nên ngừng gắp thức ăn cho , thức ăn trong bát của nhiều đến xếp thành ngọn, Giang Minh Viễn ăn, bà sẽ rưng rưng hỏi còn giận ? Giang Minh Viễn đau đầu đến mức nổ tung, bữa cơm suýt chút nữa tiêu hóa nổi.
Ăn cơm xong, giúp việc thu dọn bàn ăn, Giang Minh Viễn dậy tiêu thực. Cố Minh Lệ ở bên cạnh tiếp tục ân cần hỏi han, mặc quá ít, lỡ như để lạnh thì ...
Bà tự diễn một vở kịch độc diễn một lúc lâu, hết những gì cần , cuối cùng cũng đến mấu chốt. "Minh Viễn, gần đây con bạn gái ?"
Giang Minh Viễn: "Con ." Vẫn đang bắt tay chuẩn theo đuổi.
"Mẹ con thích quản, cũng thúc giục con. nếu gặp nào ý thì nhớ đưa về cho gặp một chút."
[Truyện đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ac-doc/chuong-153.html.]
Bà : "Con bế cháu từ lâu mà"
Giang Minh Viễn cầm cốc nước lên, một yên lặng, thì ngẩng đầu lên bà. "Sao như , chẳng lẽ con thực sự con trai?" Cố Minh Lệ che miệng : "Nếu như thực sự nhất định thắp hương với ba con, chừng ông sẽ vui đấy."
Giang Minh Viễn nhếch môi , thu hồi tầm mắt, tiếp tục chằm chằm ly nước tay.
Thấy thái độ của , Cố Minh Lệ âm thầm cắn răng, bà cũng tình cảm của và con trai vẫn . một chuyện bà quản: "Nếu thực sự con thì vẫn nuôi ở nhà. Nếu ở với ngoài lâu , nó sẽ hư "
Bà thở dài, dường như đang cảnh cáo: "Còn nữa, cần sáng mắt mà , những đàn bà ở bên ngoài đó bây giờ xa, vui chơi một chút thì , nhưng kết hôn thì . Con dâu của nhà họ Giang chúng nhất định môn đăng hộ đối. Nếu con tham gia bữa tiệc gì đó cũng đưa theo , chỉ thể khiến con mất thể diện."
Giang Minh Viễn thể chắc chắn rằng bà sự tồn tại của Trình Hoan và Tinh Tinh, cũng còn hứng thú những đạo lý đến chó còn thông suốt đó nữa. Anh đặt ly nước xuống, dậy: "Con còn vài việc xử lý, con ."
DTV
Nguyệt
"Con thì lúc nào cũng bận, bỏ , con sống ở nhà ." Cố Minh Lệ thở dài, khoát khoát tay để .
Cửa đóng , vẻ mặt bà lập tức trầm xuống, lấy điện thoại tìm phương thức liên lạc của một , đó ấn gọi điện: "Giúp điều tra một , trong một tuần kết quả."
"Là ai?"
"Một con tiện nhân hổ." Vẻ mặt bà độc ác, xong đổi biểu cảm: "Còn một nữa thể là cháu , tìm cơ hội lấy m.á.u của nó, kiểm tra một chút"