"Thành thật, chắc chắn sẽ thành thật mà. Chuyện là thế ... đó bọn họ tay đánh , bọn phản kháng ... Cuối cùng các bắt về đây." Tô Thắng Dân bắt đầu tự thuật quá trình.
Từ khi bắt đầu, đến phát sinh tranh chấp, đó tay đánh , ông cái gì, chuyện tiếp theo thế nào, Tô Thắng Dân đều nghiêm túc kể sạch.
Sau khi thẩm vấn xong, Tô Thắng Dân đưa ngoài.
Trong phòng thẩm vấn, vài phút , hai đồng chí công an thu dọn đồ đạc .
"Đội trưởng Vương, thẩm vấn thế nào ạ?" Bên ngoài thấy đồng nghiệp ngoài thì cất tiếng hỏi.
"Lấy lời khai xong , bên phía bệnh viện tin tức gì ?"
"Có ạ. Bệnh nhân tỉnh , thế nhưng bệnh nhân cứ than rằng cơ thể thoải mái, bệnh viện."
"Vậy , gọi điện thoại, thông báo cho nhà của Tô Thắng Dân đến đây một chuyến ."
"Được ạ, em lập tức gọi điện thoại thông báo cho nhà Tô Thắng Dân."
Một lát , một đồng chí công an cầm ống lên, ấn điện thoại mà Tô Thắng Dân cung cấp.
"Tút... tút... tút..."
Chuông chờ vang lên đến hồi thứ ba, thì bên bắt máy.
"Xin chào, đây là đội vận chuyển xx." Bên điện thoại truyền đến một giọng .
"Xin chào, chúng là đồn công an của thành phố K...."
"Rầm rầm rầm..." Tiếng đập cổng vang lên.
"Xin chào, ai ở nhà ? Xin chào, cho hỏi đây nhà của Tô Thắng Dân ?"
Bên ngoài vang lên âm thanh của một đàn ông, Vương Tú Mi đang trong nhà thấy tiếng động thì vội vàng chạy mở cửa nhà.
Ngoài cửa, một đàn ông đang sốt ruột đó, khi thấy mở cửa, dường như ông thở phào nhẹ nhõm một .
"Xin chào, cho hỏi đây nhà của Tô Thắng Dan ?"
" , là vợ của Tô Thắng Dân, Thắng Dân nhà xảy chuyện gì ?" Trái tim của Vương Tú Mi vô cùng bất an, bà hoảng hốt hỏi.
Đối phương hỏi đây nhà của Tô Thắng Dân , chứng tỏ Tô Thắng Dân chắc chắn xảy chuyện gì .
Ôi thôi , ông mấy ngày mà vẫn tìn tức, nay bỗng nhiên đến nhà tìm, khiến trong lòng Vương Tú Mi vô cùng bồn chồn.
"Vừa đội vận chuyển bên nhận điện thoại của đồn công an thành phố K, Thắng Dân nhà cô bắt đó . Nhà cô nhanh chóng qua đó , chiều nay đội vận chuyển cũng sẽ phái đến để xử lý chuyện , nếu nhà cô cũng , thì thể cùng xe với chúng ."
"Đồn, đồn công an á? Thắng Dân gây chuyện gì, thể bắt đồn công an cơ chứ?" Giọng của Vương Tú Mi chút run rẩy, mà chân của bà cũng bắt đầu mềm nhũn .
Làm thế nào bây giờ, trong nhà lúc chỉ mỗi bà ở nhà, Tô Trà và Tô Bảo ngoài mua đồ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-133.html.]
"Tình huống cụ thể thế nào thì tạm thời chúng cũng rõ, đến bên mới thể . Thế nhưng cô cũng đừng lo lắng, Thắng Dân nhà cô chuyện gì , chẳng qua là giam giữ, cần nhà đến bảo lãnh thôi."
"Ồ ồ ồ, , . Vậy mấy giờ thì của đội vận chuyển xuất phát thế? thu dọn đồ đạc chút , chiều nay sẽ cùng các ." Vương Tú Mi thấy Tô Thắng Dân xảy chuyện gì, thì mới bình tĩnh .
Người là , những chuyện khác thì tính .
"Khoảng hai giờ cô đến đội vận chuyển nhé, tầm đó chúng sẽ xuất phát."
"Được, , . , cảm ơn một chuyến báo cho chúng ."
"Đừng khách sáo, cô sắp xếp đồ đạc , nhớ mang theo tiền đó. Nhớ là hai giờ nhé, đừng đến muộn." Đối phương lòng nhắc nhở vài câu.
Ra ngoài việc chắc chắn cầm tiền , chuyện tất nhiên Vương Tú Mi hiểu rõ. Cho nên đợi khi đối phương rời , bà lập tức về phòng lục tung ngăn tủ lên, lôi tất cả tiền tiết kiệm trong nhà .
Thật khi mua nhà xong, tiền tiết kiệm trong nhà còn bao nhiêu cả. Tiền mua nhà hết tận mấy ngàn đồng, lúc trong tay Vương Tú Mi cũng chỉ ba trăm đồng mà thôi, tiền cũng đủ tiêu nữa.
Nhớ đến lời dặn của Tô Thắng Dân khi , nếu xảy chuyện gì thì đến nhà chú ba nhờ giúp đỡ, Vương Tú Mi lập tức nhét tiền túi may bên trong cạp quần, ngoài.
Vừa cửa vài bước, thì đụng trúng hai chị em Tô Trà và Tô Bảo ngoài mua đồ về.
"Mẹ, thế?" Tô Trà liếc mắt một cái nhận vẻ mặt bất thường của già nhà , chính vì thế cô tiến lên chủ động mở lời hỏi.
"Không việc gì, đến tìm chú ba con chút chuyện thôi, con dắt Tô Bảo về nhà ." Vương Tú Mi định cho Tô Trà chuyện , sợ con gái lo lắng.
Thế nhưng, nếu Tô Trà mà dễ lừa như thế, thì cô Tô Trà .
"Mẹ, con với . Tô Bảo, em về nhà ." Tô Trà cất tiếng.
"Không cần , con..."
"Mẹ, con với ." Tô Trà cắt ngang lời của Vương Tú Mi, vẻ mặt của cô vô cùng nghiêm túc.
Nhìn thấy vẻ mặt của con gái, Vương Tú Mi mím chặt môi, thế nhưng cũng gì nữa.
Tô Bảo nhận thấy bầu khí giữa và chị gái thích hợp, cho nên ngoan ngoãn về nhà.
Nhìn thấy Tô Bảo về nhà , Tô Trà và Vương Tú Mi mới tiếp tục đến đơn vị của Tô Thắng Lợi.
Nửa tiếng , cuối cùng hai cũng đến đơn vị của Tô Thắng Lợi.
Tô Thắng Lợi vốn đang , cho nên khi thấy hai con Tô Trà và Vương Tú Mi tìm đến, chú cũng vô cùng kinh ngạc.
"Chị dâu, chị đến đây? Có xảy chuyện gì ?" Tô Thắng Lợi dậy, với đồng nghiệp bên cạnh: "Phiền giúp trông một chút nhé, ngoài một lát."
"Được , cứ , trông giúp ." Đồng nghiệp đáp.
Tô Thắng Lợi đưa Tô Trà và Vương Tú Mi một góc nhỏ, lập tức cất tiếng hỏi: "Chị dâu, rốt cuộc xảy chuyện gì ?"
"Anh hai chú xảy chuyện . Vừa đồng nghiệp trong đội vận chuyển của tìm đến, là Thắng Dân cục cảnh sát thành phố K giam , bảo nhà qua đó một chuyến. Chị qua đó với , chị đến để nhờ em chăm sóc hai đứa Tô Trà và Tô Bảo giúp chị. Em xem ?"
"Chị dâu, chị qua đó một á? Vậy ?" Tô Thắng Lợi nhíu mày, khi suy nghĩ một lát mới tiếp tục : "Chị dâu, , em cùng chị. Nhiều đến lúc đó cũng sẽ nhiều cách hơn, Tô Trà và Tô Bảo em sẽ bảo Mĩ Lan chăm sóc."