Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-03-31 23:46:43
Lượt xem: 424

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Tô Thắng Dân ăn mì xong thì tắm rửa, ngủ một giấc hai tiếng đồng hồ, mãi đến mười một giờ mới tỉnh giấc.

Chuyện ông nội Tô nhờ ông hỏi thăm tin tức , cho nên Tô Thắng Dân định về thôn báo cho ông nội Tô một tiếng.

Vương Tú Mi vẫn đang chuẩn cơm trưa, thấy Tô Thắng Dân đang chuẩn ngoài, bà hỏi một tiếng.

"Sắp ăn cơm , còn đấy?"

"Anh ăn , về thôn tìm cha chuyện cây giống một lát."

"Con tin tức ?"

" ."

"Vậy , thôi."

Tô Thắng Dân nhấc chân lên ngoài, hai bước, Vương Tú Mi gọi ông .

Tô Thắng Dân dừng , đầu hỏi vợ: "Vợ , chuyện gì thế?"

"Không gì, về nhà, thì tiện cho lợn ăn nhé."

Tô Thắng Dân nghẹn họng, ông còn ăn cơm đây , thế nhưng Vương Tú Mi chỉ nhớ thương chuyện cho lợn ăn thôi cơ ?

Còn sống với nữa hả?

"Vợ, còn ăn cơm ."

"Ban nãy ăn cơm ở nhà cơ mà."

"Thế em còn nhớ thương chuyện cho lớn ăn thế hả?"

"Ồ, lợn quan trọng hơn nhiều. Ở thời đại , lợn là thịt, là tiền đó, bán lợn còn tiền, bán cũng đồng nào ?" Vương Tú Mi bình tĩnh tiếp tục : "Được , nhanh thôi. Lợn mà đói thì sẽ hưng dữ lắm đó."

Tô Thắng Dân: ồ!

Ông cảm thấy ban nãy nên hỏi câu thừa thãi , quả thật... tự rước lấy nhục mà.

Phải về thôn, Tô Thắng Dân cố ý chạy đến mượn xe đạp của Tô Thắng Lợi, vội vàng đạp xe.

Tô Trà ở nhà cũng việc gì , cho nên ngoài dạo. Vừa khỏi cổng bao lâu, Tô Trà thấy Tô Bảo cầm thứ gì đó về phía cô.

"Chị, em mua trứng gà, cho chị một quả . Trứng gà đắt lắm đất, ba hào một quả, năm hào mới hai quả. Em chạy xa lắm mới mua đó. Em , mùi vị quả trứng ngon lắm, chị nếm thử ." Đôi chân nhỏ của Tô Bảo chạy vụt đến mặt Tô Trà, giơ tay về phía cô.

Chỉ thấy trong lòng bàn tay Tô Bảo hai quả trứng gà, vỏ trứng màu nâu xám, trong khí tỏa mùi thơm của nguyên liệu.

Đây là... trứng luộc nước ?

Ở thời đại thứ ?

Ngay khi Tô Trà vẫn còn đang nghi hoặc, Tô Bảo cất tiếng luôn: "Chị, bên chợ hình như còn bán trứng kho, ăn ngon lắm. Ngoài còn tai lợn kho, chân giò kho gì đó. Chắc chắn cũng ngon lắm cho xem."

Càng càng thấy quen tai, giống như đây là những món ăn do nữ chính nấu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-158.html.]

Tô Trà cầm một quả trứng luộc nước trả, bóc vỏ xong thì cắn một miếng, mùi vị cũng tạm .

Bên , nhà cũ nhà họ Tô.

Tô Vận và Vương Quyên đang trong phòng tính sổ sách. Hai trong phòng của Tô Vận, chuyện cũng dám quá lớn tiếng, chỉ sợ Tô Thắng Hoa giống .

"Tiểu Vận, gần đây chúng kiếm bao nhiêu tiền thế? Chắc cũng năm sáu trăm chứ nhỉ?" Vương Quyên hỏi bằng vẻ mặt hưng phấn, đôi mắt bà chằm chằm động tác của Tô Vận.

Tô Vận cầm một quyển sổ và một cái bút tay, cô khẽ dừng trong chốc lát, khi con trong cột tiền lời sổ, gương mặt của cô cũng kiềm chế , để lộ nụ .

"Mẹ, sáu trăm năm mươi chín đồng chín hào."

"Nhiều ? Tốt, , quá , lúc chúng thể trả tiền cho nhà chú hai con . Sau khi trả xong, chúng sẽ còn nợ nần gì nữa."

Nghe thấy lời của Vương Quyên, ánh mắt của Tô Vận khẽ tối sầm , cô mím chặt môi cất tiếng:

"Mẹ, chúng đừng vội trả tiền. Số tiền chúng giữ để tiền vốn chứ. Mẹ xem chuyện ăn của chúng cũng chỉ mới bắt đầu mà thôi, chúng nắm chặt cơ hội để mở rộng quy mô, đến lúc đó chúng sẽ thể kiếm nhiều tiền hơn. Khi nhiều tiền , chúng trả cũng muộn."

Hơn nữa, Tô Vận tin rằng chi thứ hai thiếu mấy trăm đồng . Không thấy chi thứ hai còn mua nhà ở trấn đấy ?

Thím hai việc gì , cho nên mới về thôn để chăn nuôi đấy thôi.

Trong mắt Tô Vận, chỉ nhàn rỗi sinh nông nổi mới thể nghĩ đến chuyện chăn nuôi mà thôi.

Nếu chăn nuôi dễ dàng như thế, thì đời cũng giàu , chứ lỗ chổng vó lên.

Ồ, còn trồng trọt nữa. Gieo trồng càng lỗ nặng hơn.

Tô Vận ngờ rằng, ông nội Tô nảy sinh ý định nhận thầu núi trồng cam, đây rảnh quá hóa rồ đấy ?

Đời cũng nhiều trồng quýt, thế nhưng lỗ đến độ cả chỉ còn mỗi cái quần cộc thôi kìa.

Không xuất phát từ tâm lý gì, thế nhưng Tô Vận hề ý định cho ông nội Tô chuyện .

Có thể do ông nội Tô càng ngày càng xem trọng Tô Trà, khiến cho trong lòng cô vô cùng thoải mái.

Nghe thấy con gái tạm thời trả nợ, Vương Quyên chút kinh ngạc, bà gì đó, thế nhưng cuối cũng vẫn kiềm chế .

cách kiếm tiền cũng là do Tô Vận nghĩ , bà chỉ giúp đỡ chuyện tay chân mà thôi.

"Cha, cả, con về ."

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Trong sân truyền âm thanh của Tô Thắng Dân.

Hai con Tô Vận trong phòng thấy, tất nhiên ông nội Tô và Tô Thắng Hoa đang ở nhà cũng thấy.

Tô Thắng Dân trực tiếp thẳng về phòng của ông nội Tô, chân ông mới tiến , chân Tô Thắng Hoa cũng theo.

Ba trong phòng, Tô Thắng Dân mở lời .

"Cha, chuyện cha bảo con hỏi thăm chỗ bán cây giống, con tin tức . một nơi bán. Thế nhưng bây giờ vẫn cây giống, đợi đến đầu xuân năm mới mua . Nếu đến lúc đó cha mà cần, thì cứ với con, con chở về cho cha."

"Con xem qua , cây giống ?" Đối với chuyện , ông nội Tô vô cùng quan tâm, ông cụ ngước mắt về phía Tô Thắng Dân.

"Cha, con việc cha còn yên tâm cơ ? Cả vùng đều trồng cam, con đến thăm vườn của một gia đình , thoạt cây cam trưởng thành lắm, con còn đến kho hàng xem cam , quả to, hương vị chua chua ngọt ngọt, ăn ngon lắm."

Loading...