“Nếu Tô Trà đến Bắc Kinh, sẽ hỏi đứa nhỏ xem tình hình tiến triển như thế nào.” Cốc Ích lên kế hoạch.
Chương Hạc Chi tiếp tục đề tài . Ông mở miệng : “Đến tháng chín sẽ xin nghỉ nửa tháng.”
“Xin nghỉ?” Sao nghỉ phép lâu như thế?
Cốc Ích nghi ngờ Chương Hạc Chi nhưng mà ông điều gì từ mặt Chương Hạc Chi cả.
“Đây là việc tư.” Chương Hạc Chi giải thích một câu.
Nghe thấy là việc tư Cốc Ích gì nữa.
“Vậy , mấy năm nay ông cũng nghỉ phép bao giờ. Hiện tại về nhà thăm nom một chút, nghỉ ngơi cẩn thận.” Cốc Ích .
Đã giải quyết xong vấn đề xin nghỉ nên Chương Hạc Chi văn phòng của Cốc Ích trở văn phòng của .
Sau khi phòng thì ông cẩn thận đóng cửa .
Chương Hạc Chi cầm lấy điện thoại bàn việc gọi cho một điện thoại.
“Tút...tút...tút..."
Điện thoại vang lên ba tiếng, bên bắt máy.
“Alo, chào , là Chương Hạc Chi.”
“ , là đây, đó mời về trường học, hiện tại đồng ý với chức vị đó. Có trường học một sinh viên mới tên là Tô Trà, tháng chín sẽ đăng kí nhập học ?"
“ , thành phố C, là Tô Trà của trường trung học phổ thông 2 ở thị trấn.”
“Có đúng , , lúc khai giảng sẽ đến.”
“Vậy nhé, , tạm biệt.”
Sau hai phút ngắn ngủi thì Chương Hạc Chi cắt đứt cuộc điện thoại.
Khuôn mặt ôn hòa của Chương Hạc Chi giờ phút lộ một nụ xảo trá.
Ái chà chà, xin ông Cốc nhé.
Người nào tay lợi hơn, với đây cũng là duyên phận, thật là trùng hợp, trường học mà Tô Trà sắp đăng kí báo danh là trường học cũ của ông .
Đây là chuyện mà ông trời sắp đặt!
Bên phía Cốc Ích ông già Chương Hạc Chi xa đang âm thầm chuẩn trộm mất!
Giữa tháng tám, các tỉnh thi đại học đều điểm. Các trang báo lớn đều sắp xếp phỏng vấn những thủ khoa của đợt thi .
Năm nay thủ khoa ngành văn, lý khá nổi danh, những lên báo mà còn tivi nữa!
Trong gia đình họ Tô, lúc cả nhà đang xem tivi thì kênh phát tin về thủ khoa khối khoa học tự nhiên của năm nay.
Cả nhà đều điểm của Tô Trà, lúc họ thấy trong tivi thông báo điểm của thủ khoa thì mới giật nhận điểm của Tô Trà còn cao hơn điểm của thủ khoa khối khoa học tự nhiên năm nay!
Ôi trời đất ơi, con gái họ giỏi quá.
Sau đó, đến một giờ, điểm thi đại học của Tô Trà Tô Thắng Dân và Vương Tú Mi khoe khắp nơi.
, con gái còn nhiều hơn vài điểm so với thủ khoa khối khoa học tự nhiên.
Ha ha ha, , con gái quá giỏi cha cũng nở mày nở mặt.
Hả, cách dạy con hả?
Đây là một vấn đề nghiêm túc. Hai vợ chồng khá là bận nên thời gian ở nhà cũng nhiều lắm.
Ngay khi khác cho rằng Tô Trà là tự học thành tài thì Tô Thắng Dân và Vương Tú Mi :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-176.html.]
“Tuy rằng chúng bận nhưng chỉ cần hai vợ chồng chúng ở nhà thì sẽ đốc thúc con gái học tập, chúng những quan sát con gái học mà chính chúng cũng học cùng!”
“ đúng đúng, hiện tại hai vợ chồng chúng đều thể tiếng Anh.”
“ , nếu tin thì hiện tại chúng thử một câu cho .”
“Hà lấu!”
"Àm phai, thanh sờ kiu!”
Đối phương thấy tiếng Anh của Tô Thắng Dân và Vương Tú Mi thì cảm thấy tiếng Anh đậm chất ngôn ngữ địa phương quê mùa thế ?!
Cùng ngày hôm đó, lúc chạng vạng, trong khi Tô Trà cửa mua nước tương thì cô đủ loại tin tức.
Nếu gặp quen, cuộc trò chuyện sẽ như thế ...
“Tô Trà, bác cha cháu đều tiếng đúng ?”
Tô Trà vẻ mặt hoang mang nghĩ: Á? Có chuyện ?
Sau đó, hỏi: “Tô Trà, cha cháu thật là để ý vấn đề học tập của cháu, bác học theo cha cháu thế thì đứa nhóc nhà bác lớn lên cũng thể thi đại học giống cháu."
Tô Trà càng hình.
Hả, nhưng mà, bác thực sự học theo đồng chí Tô Thắng Dân và đồng chí Vương Tú Mi hả?
Ngày thường hai vợ chồng ở nhà sẽ đổi đủ cách món ngon cho cô ăn, còn lúc Tô Trà hai vợ chồng học tập thì họ chạy mất hút, chạy còn nhanh hơn .
Với tấm gương học tập như thì khẳng định con trai bác sẽ...béo thêm ba cân, , mười cân!
Chờ Tô Trà mua xong nước tương về đến nhà, cô còn cửa thấy giọng của khác trong phòng.
“Hà lấu, àm phai, thanh sờ kiu?”
Tô Trà đang ở ngoài cửa, nghĩ: Cái gì ?
Sau đó trong phòng truyền đến tiếng vỗ tay bạch bạch bạch của Tô Thắng Dân, ngay đó là tiếng chuyện :
“ đúng đúng, vợ ạ, như thế chứ. Anh thấy con gái dạy Tô Bảo như thế một đấy. Hai câu là dễ nhất, chúng chỉ cần học hai câu là đủ dùng !"
“Ha ha ha, ? Em cũng cảm thấy đủ dùng . Hôm nay chúng ngoài hai câu tiếng Anh ánh mắt của những đó xem chúng đều đổi.” Vương Tú Mi cảm giác trong nháy mắt thăng hoa, thật là kích thích!
" mà, chồng ơi, hai câu đó nghĩa là gì ?" Vương Tú Mi đột nhiên nhớ tới vấn đề , lỡ như đang khoác lác thì hỏi, bà trả lời thì ?
“À, cũng đúng, Tô Bảo, hai câu tiếng Anh nghĩa là gì thế?” Tô Thắng Dân mở miệng.
Hai vợ chồng đều đầu cùng một lúc về phía con trai bên cạnh đang bày vẻ mặt nghi ngờ nhân sinh.
Tô Bảo cha đầu độc hơn mười phút “Thanh sờ kiu” , từ lúc chị bé cửa mua nước tương, cha Tô Bảo đều điên !
mà, lúc cha đang vui vẻ bé cũng nỡ phá hỏng niềm vui . Tô Bảo duỗi tay lau mặt một cái mới mở miệng trả lời: “Hai câu nghĩa là “Xin chào, bạn khỏe ?” “ , cảm ơn." cha hiểu ?”
“Đã hiểu, hiểu , xin chào, khỏe ?” Vương Tú Mi hỏi Tô Thắng Dân.
Đồng chí Tô Thắng Dân vô cùng phối hợp đáp một câu: "Àm phai, thanh sờ kiu!”
Tô Bảo: Ông trời ơi, tha cho cháu với!
Ngoài cửa, tay Tô Trà cầm chai nước tương, suy nghĩ rối rắm.
Hầy, lúc cô nên gì đây?
“Leng keng, cho chủ nhân hai lựa chọn.”
“A, chủ nhân đồng cam cộng khổ cùng bạn nhỏ Tô Bảo!”
“B, trốn tránh nguy hiểm, chủ nhân ngoài mua thêm chai nước tương !”