bây giờ Cao Hân Hân lời, hệ thống bản lậu nghĩ rằng cô cần dạy cho một bài học nhỏ.
Dưới sự ép buộc của hệ thống bản lậu, Cao Hân Hân đành thỏa hiệp.
Hai ngày , Tô Trà gặp Cao Hân Hân.
Khi Tô Trà thấy Cao Hân Hân, cô kinh ngạc, Cao Hân Hân rõ ràng khác với , điều rõ rệt nhất chính là khuôn mặt đó.
Cao Hân Hân vốn dĩ xinh nhưng Cao Hân Hân bây giờ mặt Tô Trà so chút ảm đạm ánh sáng, giống như một quả đào tươi mất độ ẩm và trở nên khô héo.
"Mời ký chủ mau chóng thành nhiệm vụ: cùng mục tiêu công lược trở thành bạn ."
"Nhiệm vụ thành công, giá trị sắc tăng trở tám mươi phần trăm, nhiệm vụ thất bại, trừ mười phần trăm giá trị sắc ."
Cao Hân Hân thấy âm thanh của hệ thống, khẽ cắn môi Tô Trà cách đó xa, định bất chấp tất cả.
Cao Hân Hân thể trở dáng vẻ ban đầu của , cô quen với việc xinh nên trở vẻ ngoài bình thường của .
thế nào để tiếp cận mục tiêu công lược, Cao Hân Hân gì.
Có thể xuất hiện ở đây là dũng khí lớn nhất của Cao Hân Hân .
Tô Trà vẻ mặt do dự của đối phương, chủ động bước lên dừng mặt Cao Hân Hân, khi Cao Hân Hân nghi ngờ sang thì Tô Trà nở một nụ dịu dàng với cô .
"Xin chào, cô là cô gái hỏi đường , thật trùng hợp, còn thể gặp cô ở đây."
Sự chủ động của Tô Trà chắc chắn mang cho Cao Hân Hân nhiều sự dũng cảm, cô nhanh chóng mỉm , : “ , xin chào, thật thấy cô cảm thấy cô trông quen thuộc, bây giờ kỹ mới phát hiện hóa cô giống chị gái ."
“Chị gái cô?” Tô Trà thuận theo lời đối phương hỏi một câu.
" , chị gái gặp tai nạn ngoài ý khi mười tuổi..." Cao Hân Hân giống như thôi mà liếc Tô Trà.
"Ký chủ, cô lừa cô đó, cô gái chị gái qua đời ngoài ý ."
Hệ thống vẫn luôn ẩn nấp trong đầu Tô Trà kiềm chế mà ồn ào một câu, sợ Tô Trà sẽ dáng vẻ của đối phương lừa gạt.
Nghe thấy âm thanh của hệ thống ở trong đầu, Tô Trà vui chút nào.
Một khi cô vui khác cũng đừng mong vui.
Nếu cốt truyện phát triển đến mức , bình thường khi Cao Hân Hân chắc chắn sẽ an ủi, nhưng khi những lời của Cao Hân Hân, Tô Trà tâm tư an ủi cô gì cả.
Dựa theo kịch bản, nếu một nhắc đến qua đời ngoài ý của sẽ luôn dễ khiến thương cảm.
Thật đáng tiếc, Tô Trà là mềm lòng.
Nếu so kim cương còn cứng bằng trái tim của Tô Trà.
Nói cô trông quen mắt cô cũng ý kiến gì, nhưng nếu rằng Tô Trà trông giống một c.h.ế.t thì cô thể chấp nhận .
Thử hỏi bình thường nào trông giống như một c.h.ế.t ? Hơn nữa đây còn là một c.h.ế.t bịa đặt mà thật, điều xúc phạm cô đó.
Tô Trà từng thấy loại tình tiết trong tiểu thuyết, lúc đó còn nhịn mà thầm mắng chửi trong lòng, ngờ cô thể gặp tình tiết trong tiểu thuyết như ngoài đời thật, thật chửi bậy.
mà một nàng tiên nhỏ như cô sẽ tùy tiện chửi bậy, giữ hình ảnh của trong mắt chứ, cho nên, Tô Trà đáp: "Thật cũng thấy cô quen."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-428.html.]
"Ồ? Trùng hợp như ?" Cao Hân Hân mỉm ngẩng đầu, câu trả lời của đối phương cô cảm thấy chút vui vẻ.
Đối phương sẵn lòng tiếp lời, chăng những gì cô vẫn còn hữu ích.
Nhìn xem, chuyện sẽ khiến cho đồng cảm .
Tuy nhiên, câu tiếp theo của Tô Trà khiến nụ khuôn mặt của Cao Hân Hân biến mất ngay lập tức.
Bởi vì Cao Hân Hân thấy...
"Cô trông giống như bà cố nội trong trí nhớ của ." Tô Trà với vẻ mặt đau buồn.
Bà, bà cố nội?
Cao Hân Hân mở to mắt, cả đều sững sờ.
Cái gì, cái quái gì ?
Cô giống như bà cố nội trong trí nhớ của cô? Coi như “bà nội” thì cũng nhưng còn thêm chữ "cố"!
Cao Hân Hân nghi ngờ đối phương cố ý, nhưng khi ngẩng đầu thấy vẻ mặt vô tội của Tô Trà, suy nghĩ ban đầu của Cao Hân Hân chắc chắn.
Tô Trà vẫn giữ vẻ mặt vô tội Cao Hân Hân bằng một đôi mắt to xinh .
Lại đây, hãy tổn thương !
Xét về độ độc ác ai qua Tô Trà .
Tô Trà nụ của đối phương biến mất trong nháy mắt, còn giống xanh mà nhẹ nhàng : "Ôi, ngại quá ngại quá, cô đang vui , chỉ cảm thấy cô thật sự giống bà cố nội của thôi, nếu lời của khiến cô cảm thấy khó chịu thành thật xin ."
Khi đến ba chữ “bà cố nội”, Tô Trà còn cố ý nhấn mạnh từ “cố”.
Ôi chao, chỉ là vô ý thôi, cô ngàn vạn đừng để tâm nha.
Để tâm thì chính là do cô lòng hẹp hòi đó!
Cô giống chị c.h.ế.t của cô mà cũng giận, nhưng tại khi cô giống bà cố nội trong trí nhớ của cô tức giận chứ?
"Không, để tâm , cô xinh như bà cố nội của cô chắc hẳn cũng xinh ? Bà nhất định là tiểu thư khuê các." Cao Hân Hân chỉ thể tự an ủi như .
Giống bà cố nội của cô cũng hết, bà lão nhất định .
Mọi luôn thích lừa dối , còn Tô Trà thích chọc thủng ảo tưởng của khác vô cùng và đặt niềm vui của nỗi đau của khác.
Vì , Tô Trà lên tiếng.
"Không, bà cố nội trong trí nhớ của là tiểu thư khuê các mà chỉ là một bà lão nông dân bình thường với đôi mắt nhỏ, cái miệng rộng và làn da ngăm đen, bà bụng nên đối xử với ."
Cao Hân Hân: Xin hỏi là giống chỗ nào ?
Mô tả của Tô Trà lập tức khiến Cao Hân Hân suýt chút nữa ngạt thở.
Nhìn sắc mặt biến đổi đặc sắc của Cao Hân Hân, trong lòng Tô Trà chọc , nhưng bên ngoài cô vẫn bày dáng vẻ vô cùng quan tâm, đó : "Ôi chao, cô tức giận ? Cô đừng tức giận, nếu cô vui sẽ nữa, cũng cố ý vì cô nhất định sẽ tha thứ cho ?”
Nhìn vẻ mặt đáng thương của đối phương, Cao Hân Hân cũng độ mặt dày vô sỉ của đối phương cho kinh sợ.