Tô Trà cảm thấy Cao Hân Hân vẫn nhận đòn hiểm nào từ xã hội, trắng là thất vọng quá ít.
Đây là chuyện gì chứ? Giá trị nhan sắc chỉ giảm bớt 10%, chẳng là còn 90% ?
Hơn nữa, Cao Hân Hân của bây giờ cũng , biến hóa 10% nhỏ, vẫn như mà.
đương nhiên là bằng cô .
Nghe thấy Tô Trà móc, hệ thống cũng móc theo.
Không nội tâm của ai cũng thể mạnh mẽ đến biến thái giống như Tô Trà.
Cao Hân Hân chỉ là một cô gái bình thường, thể là cô quá mức ỷ hệ thống dẫn đến việc lừa dối , giống như một cô gái photoshop quá nhiều nghĩ là thịnh thế mỹ nhan.
Trên thực tế, nếu chức năng của máy ảnh, dáng vẻ của cô cũng sẽ như cũ mà thôi.
Mà hệ thống bản lậu chính là chức năng của Cao Hân Hân.
Sự thật đúng như những gì hệ thống , Cao Hân Hân thể chấp nhận xí, cô về hình dạng ban đầu, nó quá bình thường. Cô chỉ trở nên xinh , để ánh mắt của đều luôn hướng về cô .
Nghĩ đến đây, Cao Hân Hân khỏi ghen tị với Tô Trà, cô gái thể xinh như , cùng là con , tại ông trời thiên vị như .
Rõ ràng chỉ là một đại tiểu thư ngốc nghếch, dựa cái gì thể khuôn mặt như ?
Bị mắng là đồ ngốc, Tô Trà nhưng cô cũng mù, cô thấy ánh mắt ghen tị rõ ràng của Cao Hân Hân.
“Ây da, đồng chí, cô đừng như , hù c.h.ế.t , sợ lắm đó.” Tô Trà bộ tịch chuyện, cô còn giả vờ dáng vẻ sợ hãi.
Vốn ghen tị, thấy dáng vẻ ngu xuẩn của Tô Trà, Cao Hân Hân càng thêm ghen tị.
Tất cả những thứ là của cô !
Dường như nghĩ thông suốt điều gì, Cao Hân Hân hít một thật sâu, đột nhiên mỉm với Tô Trà, dịu dàng : “Cô thật sự hiểu lầm , thật sự là , chỉ thấy cô quen thuộc cho nên mới bạn với cô, nếu cô sợ là , thì thôi …”
Thấy Cao Hân Hân đột nhiên đổi thái độ, Tô Trà ngấm ngầm nhíu mày. Cô chằm chằm Cao Hân Hân trong chốc lát, mặt lộ biểu cảm khó xử, suy nghĩ một lát mới .
“Cái đó, cô thật ư?”
Cao Hân Hân thấy vẻ mặt khờ dại của đối phương, trong lòng chán ghét thôi nhưng mặt vẫn lộ nụ , : “ thật mà, cô hiểu lầm .”
“Ồ.” Tô Trà bày vẻ mặt thôi, mím đôi môi đỏ mọng, đó : “Vậy , kết bạn với cô.”
Tô Trà xong lời , lên tiếng đầu tiên Cao Hân Hân mà là hệ thống.
“Chủ nhân, cô thật sự bạn với cô , Cao Hân Hân là một kẻ lừa đảo, cô đừng để bản lừa.”
Nghe âm thanh ồn ào của hệ thống ở trong đầu, Tô Trà khẽ một tiếng, đáp hệ thống trong đầu một câu: “ trông dễ lừa như ?”
“Chủ nhân, ý của cô là?”
“ chỉ là tò mò về nhiệm vụ của Cao Hân Hân, yên tâm, chỉ là một cái khảo nghiệm nhỏ mà thôi.” Tô Trà bình tĩnh đáp.
Cùng lúc đó, âm thanh thông báo của hệ thống bản lậu vang lên.
“Chủ nhân thành nhiệm vụ, đạt phần thường.”
Theo sự nhắc nhở của hệ thống lậu, khuôn mặt Cao Hân Hân trở về dáng vẻ mịn màng ban đầu.
Tô Trà vẫn đang lén lút quan sát, thấy sự đổi mặt Cao Hân Hân, hai mắt cô tỏa sáng, khóe miệng trộm cong lên, hứng thú cùng với ác ý ập đến.
“Cái đó, nghĩ , bạn với cô.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-430.html.]
Ây da, ngạc nhiên , bất ngờ ?
“Nhiệm vụ thất bại!” Âm thanh của hệ thống bản lậu vang lên, Cao Hân Hân trở về dáng vẻ ban đầu.
Cao Hân Hân còn kịp vui mừng, nhiệm vụ mới thành công chuyển sang thất bại, m.á.u dồn lên não.
Nhìn thấy cô gái xinh với vẻ mặt vô tội mặt, Cao Hân Hân hoài nghi bản đang đùa giỡn.
“ nghĩ , bạn với cô.” Tô Trà mở miệng.
“Nhiệm vụ thành công.”
“ vẫn còn sợ lỡ như cô là , thôi thôi , vẫn sẽ bạn với cô.”
“Nhiệm vụ thất bại!”
Bây giờ chỉ mỗi Cao Hân Hân, ngay cả hệ thống bản lậu cũng đang hoài nghi Tô Trà đang đùa giỡn với nó.
Chỉ một chuyện như , cần thiết đổi thất thường đến thế ?
Nhìn vẻ mặt của Cao Hân Hân, trong lòng Tô Trà sớm nhịn , thế nhưng cô vẫn giả vờ bộ mặt vô tội.
Ây dà, bây giờ, thật sự đang suy nghĩ kĩ đó.
Một cô gái xinh và nhu nhược như thể ý gì chứ?
Hệ thống: Ọe…
Tô Trà: À!
Cậu mà nôn nữa tin bắt nuốt hết những gì nhả ?
Tô Trà uy h.i.ế.p trong lòng một câu, hệ thống lập tức dám hé răng.
Mặt ngoài hệ thống hé răng, nhưng trong lòng xỉa xói thôi.
Vẫn là tính cách chủ nhân nhà , nhưng ngờ tệ đến mức như , cô cho rằng Cao Hân Hân và hệ thống bản lậu là chó mèo gì mà đùa kiểu ?
Cao Hân Hân cũng mệt, thời gian ngắn ngủi giày vò, cảm thấy khó chịu thêm. Cô yên lặng liếc mắt Tô Trà một cái, đó xoay rời lời nào.
Mới ?
Vẻ mặt Tô Trà buồn bực, cô đùa quá ?
Chậc chậc chậc, sức chiến đấu của Cao Hân Hân quá thấp, chỉ mới như thế bỏ .
Một bên khác, Cao Hân Hân gần như tự kỷ luôn , sống đến bây giờ đây là đầu tiên cô gặp một cực phẩm như , thế mà là mục tiêu công lược của cô .
“Hệ thống, thể đổi mục tiêu công lược ?
“Không thể, chủ nhân tiến hành công lược mục tiêu, nếu sẽ nhiệm vụ khác.”
“ đầu óc của con đó vấn đề, thấy , ban đầu trông vẻ lạnh lùng sắc sảo nhưng dáng vẻ kệch cỡm c.h.ế.t mất, còn hiểu lời khác, mục tiêu như gì đáng để công lược chứ?” Cao Hân Hân đưa nghi ngờ.
“Mục tiêu công lược là ngẫu nhiên, hy vọng chủ nhân nhanh chóng thành nhiệm vụ. Nhiệm vụ kế tiếp, ăn cơm cùng với mục tiêu.”
“Ăn cơm? Người còn bạn với , thể đồng ý ăn cơm với ?” Đừng đầu óc của hệ thống cũng vấn đề đó chứ.
Cao Hân Hân vẫn câu nhưng hệ thống vẫn thể thấy, nó lập tức cảm thấy vui.
“Mong chủ nhân nhanh chóng thành nhiệm vụ, thời gian thực hiện nhiệm vụ giới hạn trong ba ngày.”
Nghe thông báo máy móc của hệ thống, Cao Hân Hân càng thêm đau đầu.