Một bên khác, Tô Trà cũng tình hình của Cao Hân Hân bên , cô nhập tâm những việc cô thấy hứng thú.
Trong phòng, hệ thống thấy Tô Trà cầm bút vẽ vẽ sổ, ghi chép kế hoạch tách rời hệ thống.
năng lực của Tô Trà cũng hạn, suy nghĩ cả đêm cũng nghĩ thể tách rời hệ thống Cao Hân Hân . Hệ thống ngay cả hiện tại cũng chứ đừng là đời , thứ đồ chỉ tồn tại trong tiểu thuyết thì chạm điểm mù tri thức của Tô Trà.
Suy nghĩ suốt đêm, khi ánh sáng mặt trời chiếu phòng, Tô Trà mới gãi gãi mái tóc rối bù, đó thu dọn một lát ngoài, đến phòng thí nghiệm.
Thấy Tô Trà thức suốt đêm, hệ thống im lặng gì.
Hôm nay cứ việc như bình thường.
Sáu giờ chiều xong việc, Tô Trà hiếm khi tan sớm đang bộ cùng Trương Huy về khách sạn.
“Hệ thống, cách gì ?”
Đột nhiên Tô Trà hỏi , hệ thống sửng sốt, mất một lúc mới ngập ngừng trả lời: “Chủ nhân, nếu cách thì , mà cách thì ?”
“Thì cả, nếu cách chỉ giúp một chút, nếu cách sẽ tự từ từ kiếm cách. Một năm thì mười năm cũng thể , nếu mười năm thì hai mươi năm, dù hệ thống Cao Hân Hân , chờ mười năm hai mươi năm cũng thành vấn đề.” Tô Trà thản nhiên đáp lời.
Ý tưởng của cô chính là như , nghiên cứu khoa học thể tốn nhiều thời gian.
Đương nhiên nếu hệ thống cách đường tắt, cô sẽ vui lòng để hệ thống giúp đỡ.
Không là cô ngốc, nào giúp đỡ mà nhận mới là ngốc!
“Hệ thống, đang nghĩ hệ thống của Cao Hân Hân lẽ đủ để nghiên cứu đến mấy chục năm, cho nên tạm thời hứng thú tháo chia nhỏ nó, cho nên thấy giúp chủ nhân đáng thương của ?” Tô Trà lấy trò cũ vô cùng đáng thương .
Dùng tình cảm để lấy sự cảm thông của khác, chiêu bài tuyệt đối là trăm thắng thua.
Quả nhiên, hệ thống thật sự kéo theo.
“Vậy giúp cô, cái hệ thống bản lậu thật sự tồn tại, chỉ là nó ẩn thôi, cái cho cô nhé…”
Tin rằng chỉ cần sống là , còn mấy hệ thống khác sống quan trọng, hệ thống chút do dự bán hệ thống bản lậu cho Tô Trà.
Tô Trà càng càng hưng phấn, ánh mắt sáng ngời nữa.
Về phần để tách hệ thống bản lậu khỏi Cao Hân Hân, đây là việc của hệ thống, năng lực của Tô Trà hạn cho nên chỉ cần ngoan ngoãn chờ hệ thống việc là .
Hệ thống hành động nhanh, nhanh đến mức nào?
Nhanh chóng đến mức… ban đêm, Tô Trà thấy một quả cầu ánh sáng tạo thành từ một đống linh kiện xuất hiện mặt cô.
Hệ thống bản lậu tách Cao Hân Hân chương trình, thể bất cứ điều gì, chỉ một đống linh kiện phát sáng.
Nhìn thấy hệ thống mang về một vật kì lạ như , Tô Trà sờ sờ cằm, hỏi hệ thống: “Cậu bắt nó kiểu gì ?”
“ gì cả, chỉ là lúc tách năng lượng của nó tiêu hao hết nên biến thành như .” Hệ thống vội vàng phủi hết quan hệ, nó là một hệ thống , nó sẽ mấy chuyện như g.i.ế.c hệ thống khác .
Nghe hệ thống giải thích, Tô Trà tập trung trả lời một câu. Ánh mắt cô chằm chằm quả cầu sáng mặt, tự hỏi thể tháo rời nó bằng cờ lê thông thường , nếu chắc hẳn tốn thêm nhiều thời gian công sức cho nó.
Để chứng minh suy đoán của , Tô Trà nhờ Trương Huy mượn một bộ dụng cụ đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-431.html.]
Lúc Trương Huy Tô Trà bộ dụng cụ sửa chữa, cũng sửng sốt, hơn nửa đêm , cô gì chứ?
Tô Trà , đầy hai phút Trương Huy đưa đến.
Sau đó, lúc Trương Huy đang ở phòng bên ngoài, mơ màng thấy tiếng loảng xoảng leng keng vang lên.
Đã hơn nửa đêm mà còn gì thế nhỉ!
Bên trong là một loại phong cảnh khác.
Chỉ thấy một cô gái nhỏ xinh mảnh khảnh, một tay cầm cờ lê vặn vít đang bận rộn thôi.
Cô thí nghiệm một hồi, phát hiện dùng công cụ vấn đề gì nhưng khi Tô Trà thảo gỡ nó thì gặp vấn đề, kết cấu của thứ tinh xảo, Tô Trà tháo nửa ngày cũng dỡ xuống cái linh kiện thứ hai.
mà, khó khăn càng lớn, Tô Trà càng hưng phấn, như đứa trẻ món đồ chơi mới.
Thấy Tô Trà chuyên chú việc, hệ thống yên lặng , giờ phút lộ dáng vẻ như ông bố đang con gái.
Chỉ cần coi chủ nhân như con gái, còn hệ thống bản lậu là đồ chơi mới tìm thấy cho con gái.
Hệ thống cưng chiều : Phá , phá .
Hệ thống bản lậu đủ để Tô Trà chơi cả đời.
Cho nên nó cuối cùng cũng an .
Nước mắt cá sấu
Tô Trà bên lấy hệ thống bản lậu, Cao Hân Hân bên sắp điên đến nơi , Khi cô tỉnh , hệ thống biến mất, cô gọi thế nào cũng phản ứng.
Cao Hân Hân điên cuồng suy nghĩ hồi lâu, xác nhận thật sự còn hệ thống nữa, trong lòng chịu nổi.
Sau đó, Tô Trà gặp Cao Hân Hân.
Nhìn thấy khuôn mặt tiều tụy của Cao Hân Hân mắt, vẻ mặt Tô Trà bình tĩnh.
Cô hề nghĩ rằng gỡ hệ thống khỏi Cao Hân Hân là việc sai lầm gì, Tô Trà luôn cảm thấy cái hệ thống Cao Hân Hân thứ lành gì cả.
Chỉ điều, suy nghĩ của Tô Trà và Cao Hân Hân giống , cô chỉ , còn tất cả những chuyện khác đều quan tâm.
Thậm chí Cao Hân Hân còn nghi ngờ, lẽ nào hệ thống của cô Tô Trà cướp mất , cô vẫn luôn cảm thấy thái độ hệ thống đối với cô gái xinh kỳ lạ, cho nên hệ thống ràng buộc với Tô Trà .
Cẩn thận quan sát khuôn mặt của Tô Trà, Cao Hân Hân phát hiện ngũ quan mặt Tô Trà gì đổi, vẫn giống như , đến mức khiến ghen tị.
“Còn chuyện gì ?” Tô Trà thẳng vấn đề.
Hiện giờ cô bắt hệ thống của Cao Hân Hân, Tô Trà còn hứng thú với tên Cao Hân Hân nữa .
Ây dà, Tô Trà tỏ vẻ, cô chính là thực tế như đó.
Đồ vật tới tay cô cũng sẽ giả vờ “ bạn bè” gì đó tiếp chuyện với Cao Hân Hân .
“Tô Trà, cô…” Cao Hân Hân một nửa đột nhiên dừng .