Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 112
Cập nhật lúc: 2024-10-30 23:16:39
Lượt xem: 105
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khó mà liệu nhân lúc cháy nhà mà hôi của, lấy ơn cứu mạng để uy hiếp, đòi trở thành con rể giám đốc bộ phận hợp tác xã cung ứng tiếp thị ở thị trấn !
Lần đầu tiên cô thấy một cha chức vụ cao cũng là chuyện gì.
“Đồng chí Tiểu Lý, em ?” Giọng đè nén sự giận dữ và đau lòng của Kha Nguyên Đại vang lên bên tai cô .
Lý Quyên Mai sửng sốt, lông mi run rẩy, vẫn dám nhúc nhích.
“Nếu em thì để em gái đỡ em, nếu… nếu chân em sức thì để bế em nhé?” Anh tiếp tục hỏi bằng giọng nhẹ nhàng, sợ to sẽ dọa cô sợ.
Lý Quyên Mai vội vàng mở mắt , tuy cô rõ dáng vẻ bên cạnh nhưng thể từ bả vai dày rộng và ánh mắt phẫn nộ, đau lòng của mà cảm giác sự ấm áp và an .
Cô nhịn mà òa lên, nhào lồng n.g.ự.c : “Kha Nguyên Đại, tại bây giờ mới đến? Suýt chút nữa, suýt chút nữa em bắt nạt c.h.ế.t !”
Vân Mộng Hạ Vũ
Kha Nguyên Đại sửng sốt, cảm giác m.á.u trong cơ thể như núi lửa đang phun trào, nóng bỏng, tay chân cũng nên để ở .
Giữa mùa đông rét lạnh, Kha Nguyên Đại bỗng cảm nhận sự mềm mại và mùi hương thơm ngọt của một cô gái, cảm giác khác hẳn với lúc ở cạnh em gái, giống như một cái là bàn tay chạm đến hương hoa thơm ngát, cái còn là tay trái nắm tay , chẳng cảm giác gì!
Đây là con gái…
Lý Quyên Mai vùi mặt trong lồng n.g.ự.c một hồi lâu, xả hết tất cả những cảm xúc tiêu cực mà cô chịu trong buổi tối hôm nay.
Kha Nguyên Đại đờ một lúc mới nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai cô , vụng về an ủi: “Không , lát nữa sẽ đạp xe đưa tên khốn đến đồn công an.”
Lý Quyên Mai ngẩng đầu, biểu cảm căm hận, cô như một đứa trẻ tủi nên mách với lớn: “Người , bọn họ đều là !
Trưởng thôn, vợ trưởng thôn, còn cả mấy nữ thanh niên trí thức ở cùng nhà với em, bọn họ đều hết, nhưng ai mặt giúp em cả.”
Kha Mỹ Ngu tức giận đến mức nhịn : “Em cũng thấy, thằng khốn trưởng thôn thôn Tiền Trang là rể của ! Vậy thì vợ trưởng thôn chẳng là chị em với ?”
Lý Quyên Mai thấy cô, cô ngẩn ngượng ngùng buông tay, tiếp tục căm giận : “ , chị ở trong nhà trưởng thôn, sự cho phép của bọn họ thì thằng khốn gì dám động tay?
Bọn họ đoán là chị thể tránh thoát kiếp nạn , ha, ông trời cũng bọn họ việc ác.
Nếu chị thể cho họ gặp báo ứng, thì tên của Lý Quyên Mai chị sẽ ngược !”
Kha Mỹ Ngu gật đầu liên tục: “Chị Mai Tử, em giúp chị.
Chú Lý đang trong giai đoạn mấu chốt để thăng chức. Chú và Lý đều tiện mặt, hơn nữa nhà bọn em cách thôn Tiền Trang xa, vài bạn bè thích ở đây, việc gì cũng dễ dàng hơn.”
Lý Quyên Mai cảm ơn, đó thấy vô cùng may mắn mà lau nước mắt.
Cô vịn Kha và Kha Mỹ Ngu để lên, tò mò hỏi: “Cô ạ, đến kịp thời quá. Đã muộn thế , qua đây ạ?”
Mấy họ , đó Kha : “Cũng là trùng hợp, bọn cô đến nhà cháu để bàn chuyện, lúc về đứa con trai ngốc của cô tâm hồn lên mây nên nhầm đường, nên mới đến nơi .”
Bọn họ đều thấy may mắn thấy sợ hãi, nếu Kha Nguyên Đại nhầm đường, thì khả năng cao là Lý Quyên Mai sẽ chịu khổ, cả đời đều sống trong bóng ma, hoặc thậm chí là nghĩ quẩn mà dứt khoát rời khỏi thế giới ghê tởm .
Nếu trưởng thôn, vợ trưởng thôn và mấy nữ thanh niên trí thức ở nhà cũ của bọn họ đều chuyện , thì Lý Quyên Mai âm thầm trở về, để khác tìm chút nhược điểm nào.
Hơn nữa, nếu cứ mà ném Tiểu Lục đến cửa đồn công an, chỉ cần khớp cằm về vị trí, chắc sẽ chó cùng rứt giậu mà cắn chặt Lý Quyên Mai, chuyện vẫn sẽ phát triển theo hướng .
Đến lúc đó, lời đồn đãi bay đầy trời, đừng đến việc thăng chức, sợ là Giám đốc bộ phận Lý còn cách chức nữa chứ!
Đợi bọn họ bình tĩnh mới nghĩ tới vấn đề .
“Chẳng lẽ chúng thả tên khốn ?” Sau khi tay chân Lý Quyên Mai khôi phục độ ấm, run rẩy nữa, cô liền hung hăng mà đ.ấ.m đá Lục Tử một trận. Giờ Lý Quyên Mai bình tĩnh , cô cam lòng mà hỏi.
Thế thì khác gì thả hổ về rừng?
Huống chi chính Tiểu Lục cũng trong tay dính ít mạng , lẽ chính vì mà mới thỏa sức bậy, hề sợ hãi!
Kha Mỹ Ngu giễu cợt: “Sao thể? Em học ít bản lĩnh thôi miên từ sư phụ của em, để em thôi miên , bảo đảm đề cập đến chuyện dù chỉ một câu, ngoài thì sẽ khai tất cả những chuyện ác mà .
Anh và trưởng thôn thôn Tiền Trang thiết đến như , em tin hai vợ chồng nhà đó thể chút sai phạm nào! Phàm là chuyện dính dáng đến bọn họ thì nhất định là chuyện nghiêm trọng, bóc lịch ba, năm, mười năm thì !
Còn những nữ thanh niên trí thức cũng sẽ gieo nhân nào gặt quả nấy.”
Mẹ Kha, Kha Nguyên Đại và Lý Quyên Mai đều ngạc nhiên, đời thực sự thuật thôi miên ư?
Bọn họ Kha Mỹ Ngu lấy một tờ giấy vàng , dán lên Lục Tử, đó : “Lý Quyên Mai mà tên lưu manh nghèo khó, trộm cắp, sống ở nơi thâm sơn cùng cốc như mày thể trêu , quên chuyện đêm nay , cũng hại chị nữa!
Lúc mày mở mắt , thấy các đồng chí trong đồn công an thì khai hết tất cả chuyện ác mày từng , từ chuyện nhỏ đến chuyện lớn, ngoại trừ chuyện hôm nay.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-112.html.]
Ba đợi một hồi lâu cũng thấy cô gì tiếp: “Đã xong á?”
Kha Mỹ Ngu bắt đầu ăn bánh quy, cô gật đầu: “Không thì ạ?
Chúng Tiền Trang một chuyến, thể để khác tóm nhược điểm của chị Mai Tử!”
Sau đó, mấy bọn họ âm thầm lặng lẽ mà thôn Tiền Trang.
Có bùa khẽ tiếng của Kha Mỹ Ngu, bọn họ quấy rầy đến bất kỳ một một con vật nào, cứ mà đến nhà của trưởng thôn.
Trong lòng hai vợ chồng trưởng thôn tâm sự nên hai họ lăn qua lăn mãi mà vẫn ngủ .
Vợ trưởng thôn còn nhịn mà xuống giường, ngó bên ngoài cửa sổ.
“Ngủ một lúc , nhanh thế . Lục Tử chắc chắn sẽ mang cô đến chỗ cách xa nơi , xong việc còn đợi trời tờ mờ sáng, múc nước mới dẫn cô trở về nữa.”
Chỉ cần khác thấy, trừ phi Lý Quyên Mai thể vững vàng mấy lời đồn đãi vớ vẩn, ác độc, và chuẩn tinh thần cho việc cha trong nhà liên lụy đến mức đánh mất tiền đồ tươi sáng.
Nếu thì Lý Quyên Mai chỉ thể bóp mũi chịu đựng, mặc cho Lục Tử và nhà ông gì nấy!
“Tuy là như , nhưng mà cứ thấy trong lòng bồn chồn yên. Cha Lý Quyên Mai là giám đốc bộ phận ở hợp tác xã cung ứng tiếp thị, nhiều mối quan hệ, nhà thể chống chịu ?”
Trưởng thôn cũng dậy, đốt thuốc lá, hít mây nhả khói, ông âm hiểm: “Giờ là thời đại mới, cho nào đó dùng một tay che trời. Trên thị trấn giúp đỡ thì chúng đến tỉnh, đến lúc đó khổ chủ thành kẻ ác, cũng khá ?”
“Tuy Lục Tử to cao, nhưng chú khỏe, khống chế một đứa con gái trong thành phố chẳng là chuyện quá dễ dàng ?”
Kha Nguyên Đại đang núp cửa sổ, mà tức chịu , chỉ là một tên trưởng thôn nhỏ mà dám chuyện xa, ác độc đến nhường .
Anh về phía em gái , chỉ đợi cô một tiếng là sẽ lao ngay!
Kha Mỹ Ngu ngưng tụ tiếng thành một tia âm thanh, truyền thẳng đến tai Kha Nguyên Đại, cô khẽ, : “Em thấy nhà trưởng thôn nhất định cũng góp mặt ít chuyện ác độc.
Giao cho các đồng chí trong đồn công an xử lý thì phù hợp hơn, nhưng mà chúng thể lấy ít lãi!”
Nói xong, Kha Mỹ Ngu dùng thần thức quét qua khắp trong và ngoài nhà của trưởng thôn, mà cô “ thấy” một cặp tiền và phiếu cuộn tròn gầm giường của bọn họ!
Cô hưng phấn mà giả bộ lấy thuốc mê khỏi túi, chọc một lỗ cửa sổ giấy thổi thuốc mê , thuốc mê nhanh lan khắp phòng.
Sau khi thấy tiếng hai cục thịt ngã xuống đệm giường, Kha Nguyên Đại lập tức dùng dây thép và con d.a.o nhỏ để cạy cửa .
Kha Mỹ Ngu bắt đầu lục lọi tìm đồ, đến gầm giường cũng bỏ qua, quả nhiên, cô tìm một cái cặp để tài liệu bọc kĩ bằng vải bền và giấy dầu ở hốc đốt giường sưởi – chỗ đốt đến mức đen sì sì.
Cô lập tức mở , thấy bên trong tràn đầy tiền phiếu, cô ngẩng đầu Kha Nguyên Đại, vui vẻ mà nhỏ: “Anh cả, phát tài !”
Đây là đầu tiên Kha Nguyên Đại thấy nhiều tiền và phiếu đến , cũng hưng phấn, nhưng đó cau mày thở dài ngay lập tức: “Đây là tiền bất nghĩa, chúng nên giao các đồng chí trong đồn công an.
Hơn nữa, những mất tiền và phiếu sốt ruột đến nhường nào chứ?”
Kha Mỹ Ngu ngẩn , tiền mà lấy là ngu ngốc, quy tắc ở mặt thế gì là đúng cả.
đây là thế giới tràn ngập hoà bình, hạnh phúc và yên , cần tuân thủ quy định, ví dụ như trai tràn đầy tinh thần chính nghĩa, vô cùng trung thành với tổ chức của cô sẽ nhiệt tình mà chấp hành quy định đến cùng.
Đồ đến bên miệng còn nộp lên vốn trong từ điển của Kha Mỹ Ngu.
ánh mắt và thái độ kiên quyết của trai , cô đành uể oải : “Anh cả vui là .”
Kha Nguyên Đại mỉm sờ đầu cô, khẽ: “Em gái, điều kiện của nhà chúng cũng coi là , đợi bọn đến tỉnh học, mỗi tháng đều sẽ nhận một khoản phí sinh hoạt thấp.
Bọn tiêu gì nhiều, tiền bọn tiết kiệm đều cho em hết, nhất định sẽ để em thiếu thốn ở bất kỳ phương diện nào.
Chỗ tiền phiếu thì nhiều, nhưng lấy thì bỏng tay, lương tâm yên. Thay đó thì thà thẳng thắn vô tư mà giao tiền với phiếu cho tổ chức thì hơn!”
Hơn nữa, em gái, chúng mới học ‘Tái Ông mất ngựa, họa phúc’, ‘phúc họa tương y’. Chúng nộp tiền và phiếu cũng chắc là chuyện .”
Kha Mỹ Ngu “” một tiếng, cô điều chỉnh cảm xúc nhanh, cô : “Anh cả quyết định là , nhưng em đề nghị lấy một phần , coi như là phí bồi thường tổn thương tinh thần và phí bồi thường những phương diện khác cho chị Mai Tử.”
Kha Nguyên Đại suy nghĩ lập tức đồng ý, đây vốn là thứ mà đồng chí Tiểu Lý nên .
Kha Mỹ Ngu lấy tiền và phiếu, thì cô thể để nhà trưởng thôn sống thoải mái ?
Cô kiên trì bắt hết gà vịt trong nhà trưởng thôn .
Nhà trưởng thôn hưởng lợi từ nhân của mấy thanh niên trí thức nên vượt tiêu chuẩn mà nuôi mười mấy con gà, con vịt.
Tin chắc lúc bọn họ ngủ dậy, thấy tiếng gà gáy sẽ đau lòng kém gì đánh mất cả một cặp tiền phiếu !