Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 35
Cập nhật lúc: 2024-10-30 13:57:50
Lượt xem: 226
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Hơn nữa đây khi chúng mày kết hôn, cha cũng chúng mày tự ăn tự giữ tiền. centimet kiếm trong đội, lương thực các thứ nhất định tịch thu."
"Chúng mày đầu óc lười biếng, giơ tay thò đầu dựa trời mà ăn, còn đòi khác tiền tiêu vặt?"
Bác gái hai đỏ mặt, chuyện từ xa xưa như bà nhất thời nhớ nổi.
đều sống cùng một sân, mấy phòng lặng lẽ tiết kiệm tiền chứ?
"Vậy thì ơi, tiền cũng giải thích, nhiều hơn những hai mươi đồng, ai giấu tiền ở nơi khác …"
Sắc mặt bà cụ Kha âm trầm, đầu về phía bác hai Kha: "Mày cũng nghĩ như thế?"
"Cha , cha vẫn luôn thích phòng hai chúng con, hàng xóm ai cũng ." Bác hai Kha cúi đầu, nhưng cứng ngắc đáp.
"Được." Bà cụ Kha phòng lấy một xấp tiền ném tới mặt bọn họ: "Năm đó cha chúng mày đánh trận nhiều cống hiến, thương giữ chức cao nên lùi xuống."
"Mấy năm nay nhiều đồng chí sửa án xử sai, cha mày cũng tổ chức sắp xếp cho nghỉ hưu, mỗi tháng thể nhận hai mươi lăm đồng, chẳng lẽ chúng mày chia nhà còn nghĩ đến tiền trợ cấp dưỡng già của chúng tao ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Mày cũng sắp ông ngoại , còn mặt dày bắt cha mày tạo điều kiện nuôi mày ?"
Nghe ông cụ hai mươi lăm đồng mỗi tháng, tất cả đều kinh ngạc thôi, bởi vì vị trí trụ cột của ông cụ vẫn như cũ khó mà lay chuyển.
Người phòng hai thẹn giận, ngoại trừ Kha Ân Thục đang mơ hồ hối hận vì chia nhà.
"Bảo Nhi đúng, lúc chúng mày lục soát trong phòng Bảo Nhi còn đào cả góc tường, đến chúng qua cho xong?" Bà cụ dắt cuống họng gào to, năm đàn ông trẻ phòng bốn lập tức tìm đồ vật, đào mặt đất trong phòng hai xuống sâu ba tấc!
"Bà nội, tìm …"
"Bà nội ở đây cũng …"
"Trong hang chuột cũng …"
Một tiếng một tiếng truyền từ phòng hai, tất cả vù vù về phía ba phòng hai.
"Không thể nào." Kha Ân Thục sắc mặt tái nhợt , thấy Kha Mỹ Ngu vênh mặt lên thì chỉ tay qua: "Có là chị ! Nhất định là hôm qua chị xả giận đủ nên sinh sự, đuổi chúng ngoài!"
Kha Mỹ Ngu tiến lên, một tay nắm lấy tay cô , một tay khác tát cô một cái, lạnh lùng : "Kha Ân Thục, cô hiểu rõ sự thật hơn bất kỳ ai khác."
"Dám mà dám thừa nhận, thật là hèn nhát!"
" , chỉ cần cô trêu chọc thì chúng nước sông phạm nước giếng, nhưng cô nhắm hết đến khác, thật sự nghĩ là cục bột đáp trả ?"
"Được, sắp c.h.ế.t đến nơi còn chịu nhận đung , chúng báo công an !"
Cổ tay Kha Ân Thục siết chặt, đổ mồ hôi lạnh, nhưng vẫn cam lòng oán hận chờ Kha Mỹ Ngu.
Mặc dù tối qua cô đủ biện pháp phòng hộ, nhưng cũng dám coi thường các đồng chí trong cục, nếu suy nghĩ kỹ, chẳng cả đời trọng sinh của sẽ hủy hoại ?
Cuối cùng, cô chán nản nhắm mắt , khàn giọng : "Được, cứ coi như …"
Cô còn kịp xong, Kha Mỹ Ngu tát thêm cái nữa, cho hai mặt cô cân xứng.
"Kha Ân Thục, cô nghĩ cho kỹ !"
" , hết đấy! Chị hài lòng !" Kha Ân Thục điên cuồng gào lên: "Kha Mỹ Ngu tại sinh cùng một ngày mà chị là phúc bảo, còn là tai tinh?"
"Lúc nào cũng thế! Rõ ràng chị nhặt một cái rương châu báu núi, nhưng ích kỷ giấu cho riêng , chia cho những phòng khác. Chị quá ích kỷ, bản ăn thịt cũng cho chúng húp canh!"
Kha Mỹ Ngu nhướng mày: "Kha Ân Thục, cô điên ? lấy châu báu ở ? Cô đừng ăn đổ oan cho khác."
"Nếu thì cô tìm ."
Bây giờ vẫn là lúc đầu sóng ngọn gió, căn bản thể để lộ cái rương châu báu .
Có thể , chỉ cần khác bắt mánh khóe , liền thể dễ dàng bắt Kha Mỹ Ngu phê bình giáo dục, thậm chí kết án là phần tử diễu hành đường phố.
Kha Ân Thục cắn chặt cánh môi, trong lòng căm hận ghen ghét đến cực điểm.
"Kha Ân Thục." Kha Mỹ Ngu bóp mạnh cằm Kha Ân Thục, ghé môi tai cô , dùng âm lượng chỉ hai họ thể thấy: "Cô , ngày đó cô đẩy ngã vỡ đầu, quỷ sai dắt tới điện Diêm La."
"Đáng tiếc tuổi thọ của còn hết, âm phủ cần . thấy sổ sinh tử của cô , trọng sinh để cướp cơ hội của khác, đây là chuyện tổn hại âm đức, khuyên cô ít , nếu cuộc sống của cô sẽ ngắn lắm!"
"Có thể còn sống khó , em họ tám, sống một cuộc sống ơn ?"
Nói xong, Kha Mỹ Ngu buông tay .
Kha Ân Thục thụp xuống đất, sững sờ Kha Mỹ Ngu, nổi da gà.
"Thằng cả mời đến giấy đoạn tuyệt quan hệ!" Ông cụ thở dài một , cho cơ hội từ chối.
"Cha…" Bác cả vô thức khuyên nhủ.
Bà cụ Kha mất mặt : "Nói lời voi dụng gì, mời ! Từ nay về , chuyện nhà liên quan gì đến chúng nữa!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-35.html.]
Anh bốn của Kha Mỹ Ngu tích cực đáp : "Ông bà nội, cháu chạy nhanh, để cháu gọi cho!" Nói xong nhanh như chớp bước sân.
Trước mặt trưởng thôn, bí thư thôn và mấy em già, ông cụ cho phòng hai một trăm đồng: "Cầm tiền tìm lợp nhà , trong vòng năm ngày chuyển khỏi đây. Từ nay về phòng hai chúng mày sống c.h.ế.t cũng liên quan gì đến chúng tao."
"Tao với mày bệnh c.h.ế.t cũng liên quan gì đến mày nữa!"
Bác hai Kha đau lòng bọn họ, quỳ rạp mặt đất, kéo khoé môi gật đầu: "Được, nếu cha ghét bỏ đứa con trai như con thì chúng con ."
Ông dập đầu ba cái dậy, cầm giấy đoạn tuyệt và một trăm đồng, gọi vợ và con gái .
Trưởng thôn và những khác thế nào để an ủi đôi vợ chồng già nhà họ Kha, chỉ khuyên bọn họ nghĩ thoáng một chút.
Mọi rời , Tần Nguyên Cửu .
"Tiểu Tần ăn cơm ?" Cả nhà ồn ào cả buổi sáng, cũng ai hứng thú ăn cơm, bây giờ chuyện qua, đến lượt dày ầm ĩ.
Mẹ Kha đơn giản trộn bột với ngũ cốc mì, nhiệt tình kêu gọi.
"Vẫn ạ, hôm nay con thấy chú và các nên tới hỏi xem thể giúp đỡ gì ?" Tần Nguyên Cửu tới, khóe môi cong lên một vòng cung nhạt.
"Ở nhà thì chuyện gì? Thím đang nấu canh mì, đợt lát nữa cùng ăn."
Đoạn tuyệt quan hệ chuyện gì vui vẻ, nếu cần thiết thì cũng ai .
nghĩ đến hành động của phòng hai, Kha định với con rể vài câu, để Kha Ân Thục tính kế lừa đảo.
Thấy Tần Nguyên Cửu giả bộ thản nhiên liếc phòng chính, bà buồn :
"Tiểu Ngư Nhi đang hái đậu ở vườn rau nhà, con bé gần đây chăm , dù cũng là sắp kết hôn, nên hiểu chuyện hơn ."
Tần Nguyên Cửu chút tò mò, mất tự nhiên ho khan một tiếng: "Thím, con phía xem ."
Mẹ Kha vui vẻ : "Đi , dù cũng là thanh niên nhận chứng chỉ, xa một chút liền chịu nổi."
Kha Mỹ Ngu tìm kiếm một vòng ruộng rau ở sân , chọn mấy cây đậu giác mới nảy mầm gì nổi bật, đổ nước pha với các liều lượng linh tuyền khác trong, đồng thời ghi chép chi tiết, sẵn sàng xem hiệu quả gì.
Cô đang định buổi tối núi tìm một đàn thỏ thí nghiệm.
Chỉ khi tìm tác dụng và liều lượng tương ứng của linh tuyền, cô mới thể yên tâm áp dụng thực tế.
Cảm giác đang tiến đến mặt , Kha Mỹ Ngu vội đổ bát nước cuối cùng, dậy giả vờ đ.ấ.m bóp eo.
Tần Nguyên Cửu nhà, huýt sáo với cô, lười biếng mở miệng: "Thím bận nấu cơm đang chờ cô hái đậu đấy, đậu ?"
Kha Mỹ Ngu trông thấy tới thì hai mắt sáng lên.
Cô vội vàng híp mắt chạy tới, nắm lấy vạt áo , hai con mắt đen láy ươn ướt, giống như một con ch.ó lông xù vẫy đuôi lấy lòng .
Dáng vẻ của cô xinh , nhưng bản sức hấp dẫn đến thế.
Giống như đang mời gọi …
Tần Nguyên Cửu căng thẳng, khách khí lùi một bước, lạnh lùng cứng rắn : "Kha Mỹ Ngu, rốt cuộc cô coi trọng vệ sinh ? Tay chạm cái gì dính lên quần áo của !"
Kha Mỹ Ngu chột , vườn rau xanh nhà là do bà cụ chăm sóc.
Cách giải quyết phân của bà cụ phóng túng, thường xuyên trộn xong cầm cái gáo hỏng tưới qua…
Nói cách khác, từng chiếc lá, từng trái cây trong vườn rau đều tưới bằng những thứ tự nhiên!
Nhìn thấy vẻ mặt của cô, Tần Nguyên Cửu lập tức hiểu vấn đề, mặt càng đen hơn, cắn răng: "Sau tùy tiện túm quần áo nữa!"
Kha Mỹ Ngu ngẩng đầu , ánh mắt đảo qua, bất ngờ tiến lên nắm c.h.ặ.t t.a.y , đó lập tức buông chạy thật xa, âm thanh nỗi đau của khác trong như chuông gió, du dương mà hư ảo.
Tần Nguyên Cửu cụp mi mắt, bàn tay của chính , bất lực chậm rãi nắm chặt.
Kha Mỹ Ngu nhanh chóng hái đậu, chẳng bao lâu hái một nửa rổ.
Cô cũng nhàn nhã mở bảng giá trị hòa bình để kiểm tra xem nhập bao nhiêu.
"Ê, Tiểu Vấn, tại túm vạt áo trùm phản diện mà chỉ năm mươi giá trị hoà bình? Lúc một trăm ?"
"Ký chủ, giá trị hòa bình tính theo hành động của ký chủ, mà tính theo d.a.o động trong lòng trùm phản diện. Lần đầu tiên nỗ lực nhất định sẽ nhiều hơn, nhưng theo tương tác tăng lên, d.a.o động cũng sẽ theo đó yếu bớt, cho nên giá trị hòa bình trao đổi sẽ giảm ."
Kha Mỹ Ngu nghiến răng, đúng là quá ngây thơ, cho rằng chỉ cần túm vạt áo Tần Nguyên Cửu là thể lấp đầy giới hạn hàng ngày: "Vậy chẳng khi với già , quan hệ tự nhiên như uống nước lã, sẽ thể nhận một chút giá trị hoà bình nào ?"
"Sẽ thưa ký chủ, tính toán của hệ thống hợp lý, đến lúc đó sẽ cách tính khác. Tóm , ký chủ nghiêm túc tiếp nhận nhiệm vụ, nên tâm lý cẩu thả và đối phó, hệ thống đang thiện dần dần, sẽ xảy LỖI lớn!"
Kha Mỹ Ngu bĩu môi, ở giai đoạn đầu, nhất định cô kiếm nhiều giá trị hoà bình để học vẽ bùa chữa bệnh, đợi khi học xong là thể vẽ bùa bán trong hệ thống để đổi lấy giá trị hòa bình!"
Có giá trị hoà bình, mua gì chẳng ?
Nghĩ đến đây, mắt Kha Mỹ Ngu sáng lên, cô đột nhiên mở phương thức hệ thống mới mở.
Cô độc ác, lấy giá trị hoà bình túm vạt áo kiếm , đổi lấy một cân hạnh nhân sô cô la, lấy một viên ném trong miệng.